Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Trở về nơi ở, Kiếm Thiên Phong đứng trước gương đồng, ngắm nhìn dung nhan thời trẻ trung, tràn đầy sức sống. Hắn có thể ngồi ngắm mình cả ngày cũng được.
Thưởng thức dung mạo thiếu niên một lúc, hắn chợt nhớ đến Hỏa Ma Kỳ.
‘Hỏa Ma Kỳ giờ đang làm gì? Liệu gã có đang khổ luyện ở nơi nào, ngày càng mạnh mẽ hơn?’
Trước khi gã mạnh lên, hắn phải tìm ra và giết gã. Ở thời điểm này, giết gã dễ như lật bàn tay. Vấn đề là tìm ra Hỏa Ma Kỳ không hề đơn giản. Gã ta xuất hiện giữa giang hồ như từ trên trời rơi xuống, sau khi đạt được mục đích liền biến mất không dấu vết. Hoàn toàn không có thông tin gì về gã.
Nhưng phái người lùng sục khắp Trung Nguyên tìm kiếm một kẻ tên Hỏa Ma Kỳ cũng rất nguy hiểm. Nhỡ đâu Hỏa Ma Kỳ chú ý, hành động bộc phát thì hỏng bét.
Vậy chỉ còn cách trở nên mạnh hơn cả Hỏa Ma Kỳ.
May mắn thay, ông trời đã cho hắn thời gian chuẩn bị. Thời gian đang đứng về phía hắn, và hắn sẽ trở nên vô địch thiên hạ.
Chợt nghĩ đến Hỏa Ma Kỳ, nội công trong đan điền hắn như quặn thắt lên.
Tán Công Độc đã biến mất, như chưa từng tồn tại.
‘Tên khốn đó, dám dùng Tán Công Độc lên huyết mạch Thiên Ma?’
Suy nghĩ một lúc, Kiếm Thiên Phong gọi tên người mà cả đời này hắn mang ơn:
- Lý An.
Một giọng nói hân hoan vang lên từ ngoài cửa.
- Vâng, công tử.
- Vào đây.
Cửa mở, một nữ nhân trẻ bước vào. Nàng mặc võ phục, dáng người … tròn trịa, phải nói là tròn hơn cả chữ tròn.
Thủ thân hộ vệ, Lý An.
Trước đây Kiếm Thiên Phong không biết, việc nàng to lớn như vậy là do võ công mà nàng luyện. Không, phải nói là do hắn.
Toàn Thân Thạch Hóa Công vốn là bí kíp phi nhân bất truyền, khiến da thịt cứng như đá. Tác dụng phụ là khiến thân hình phình to.
Kiếm Thiên Phong nhìn Lý An trong gương, hỏi.
- Ngươi thấy ta thế nào?
- Trên giang hồ này, ngài chính là đệ nhất mỹ nam.
Giọng Lý An du dương, dễ nghe.
Hắn dám chắc, nếu Trung Nguyên có cuộc thi giọng hát, Lý An nhất định sẽ đoạt giải quán quân.
- Chẳng vui chút nào.
- Phận làm tôi tớ, phải luôn có câu trả lời sẵn sàng cho chủ nhân.
Không chỉ giọng nói hay, mà tính cách cũng tốt đến vậy.
- Sao công tử lại nhìn thuộc hạ như vậy?
Lý An thấy ánh mắt hắn trong gương, liền hỏi.
Nhờ có Lý An, mà hắn mới sống sót. Nàng đã dùng thân mình đỡ đạo kiếm khí mà Hỏa Ma Kỳ định chém chết hắn.
Kiếm khí xuyên qua Toàn Thân Thạch Hóa Công của nàng, rồi chuyển hướng một cách tinh vi, sượt qua tim hắn.
Hỏa Ma Kỳ không thể xác nhận cái chết của hắn, vì gã không ngờ đòn tấn công lại lệch hướng. Sự hy sinh của Lý An, và sự tự mãn đáng ghét của Hỏa Ma Kỳ, đã cứu sống hắn.
- Đa tạ ngươi, Lý An.
Nàng luôn sẵn sàng hy sinh vì hắn, vậy mà hắn chỉ coi nàng là một hộ vệ bình thường. Hắn xem sự tồn tại của nàng là hiển nhiên, như không khí, mà chưa từng biết ơn.
- Trận tỷ võ hôm nay, ngài làm rất tốt. Thật sự kinh ngạc.
Kiếm Thiên Phong quay lại, chậm rãi bước về phía Lý An. Nàng trong ký ức và hiện tại có chút khác biệt.
- Còn to lớn hơn ta nghĩ.
Hắn lặng lẽ nhìn nàng, nhớ lại dung nhan nàng lúc nhỏ.
Đôi mắt to tròn, sống mũi cao thanh tú, khi cười lên trông như búp bê xinh xắn. Ai cũng nói, lớn lên nàng nhất định sẽ là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân. Vậy mà một ngày, nàng bỗng béo lên. Tăng cân quá nhanh, nàng đã khóc sưng cả mắt.
Thiếu nữ năm đó, cũng dùng ánh mắt như hôm nay, nói với hắn.
- Thuộc hạ sẽ bảo vệ công tử.
‘Rốt cuộc nàng đã cảm thấy thế nào?’
Tội lỗi duy nhất của nàng, là sinh ra ở Ma Giáo, lớn lên làm hộ vệ. Thế mà cái giá phải trả lại quá lớn.
Nàng đã từ bỏ dung nhan thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, vậy hắn đã làm gì để xoa dịu trái tim nàng?
Hay là từ khi nàng béo lên, hắn đã lạnh nhạt với nàng? Hắn không nhớ rõ những kỷ niệm với nàng.
Vậy mà nàng vẫn giữ lời hứa, dùng thân mình đỡ kiếm khí, cứu sống hắn.
Lần hồi quy này, hắn nghĩ bản thân hắn sẽ đủ sức để giúp Lý An sống sót.
- Lý An, ta hứa, ta nhất định sẽ loại bỏ tác dụng phụ của Toàn Thân Thạch Hóa Công.
Hắn nói với Lý An.
- Chúng ta … không nên quá thân thiết.
- Hả? Tại sao?
Lý An nhìn hắn với ánh mắt nghi hoặc.
- Càng gắn bó với hộ vệ, khả năng người đó phải hy sinh vì mình càng cao. Thật nhẫn tâm.
- Công tử nói gì vậy? Thuộc hạ bảo vệ công tử là điều hiển nhiên.
- Hy sinh cái gì mà hiển nhiên? Bất cứ lúc nào cũng phải đặt bản thân lên trước, rồi đến gia đình, cuối cùng mới là đối tượng cần bảo vệ. Ta muốn được bảo vệ bởi một người như vậy.
- Không được. Công tử là chủ nhân đầu tiên của thuộc hạ, và sẽ mãi mãi như vậy. Vả lại, thuộc hạ không có gia đình.
Lý An không do dự.
Hắn không thể lường được lòng trung thành cố chấp của nàng dành cho hắn.
- Hôm nay công tử lạ lắm.
- Ta cho ngươi xem thứ lạ hơn. Đi theo ta.
- Đi đâu ạ?
- Đi lật bàn ăn.
Kiếm Thiên Phong sải bước ra ngoài. Hắn đi thẳng đến nhà bếp. Tất cả người làm bếp, kể cả Lâm trù trưởng, đều được triệu tập. Giữa những người đang xếp hàng, hắn gọi tên kẻ đã làm ở đây ba năm.
- Sao lại thế này?
- Hở? Công tử nói gì?
- Tại sao lại có Tán Công Độc trong cơm của ta?
Mọi người đều kinh ngạc.
- Không … không phải tiểu nhân ...
Ưu điểm của việc hồi quy là hắn không cần phải đọc vị ai nữa.
Hắn đã biết tên tiểu tử này tại sao lại bỏ Tán Công Độc vào thức ăn của hắn.
Tên tiểu tử ham mê cờ bạc, nợ nần chồng chất. Tiêu hết tiền của phụ thân phụ mẫu, vay mượn bằng hữu, rồi cả gan hạ độc vào cơm của huyết mạch Thiên Ma. Cờ bạc đáng sợ đến vậy.
* * *
[Nếu bạn phát hiện bất kỳ chỗ nào không ổn về bản dịch này thì hãy để lại lời bình dưới khung comment. Sự hài lòng của bạn chính là sự thành công của chúng tôi.]