Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Kiếm Thiên Phong xem xét kỹ càng viên đan dược lấy ra từ khối cầu sắt bị chém đứt, rồi kinh ngạc đến mức suýt nữa thì hồn vía lên mây.

- Ma Tinh Đan!

Ma Tinh Đan là linh dược mười năm mới luyện được một viên tại bổn giáo, nếu ma nhân tu luyện ma công phục dụng thì có thể làm gia tăng nội lực đáng kể. Lượng nội lực hấp thụ được tùy thuộc vào thể chất và tâm pháp của người dùng.

Hắn thật sự cảm thán. Ma Tinh Đan đã quý giá, nhưng điều làm hắn kinh ngạc hơn chính là sự tinh xảo của quả cầu.

Nếu dùng kiếm cương chém, nhiệt lượng tỏa ra sẽ làm bịt kín đường dẫn đến viên thuốc, khiến Ma Tinh Đan không thể lộ diện.

Phần thưởng chỉ dành cho kẻ dùng kiếm thường, không phải kiếm cương.

Hiện tại, nội lực chính là điều hắn thiếu hụt nhất, Ma Tinh Đan quả là món quà trời ban.

- Hân hạnh gặp ngươi, Ma Tinh Đan! Đa tạ phụ thân!

Không chút do dự, hắn ngồi xuống ngay tại chỗ, lập tức nuốt Ma Tinh Đan.

Viên thuốc tỏa hương thơm nồng, tan trong miệng rồi lan tỏa khắp cơ thể.

Cỗ chân khí hùng hậu vận hành theo kinh mạch. Hắn tập trung tâm pháp, bắt đầu hấp thụ toàn bộ chân khí.

Kiếp trước, hắn từng nhiều lần phục dụng linh dược, nên việc luyện hóa hấp thụ không hề khó khăn. Nhờ thiên phú dị bẩm, hắn còn có thể hấp thụ được lượng chân khí nhiều hơn người thường.

Thế là hắn đắm chìm trong trạng thái vô ngã, vận công điều tức. Hai canh giờ sau, hắn mới mở mắt.

Dược lực của Ma Tinh Đan như cơn mưa rào tưới mát kinh mạch khô cằn, qua nhiều lần vận công tỉ mỉ, cuối cùng chuyển hóa thành nội lực tinh thuần, tích tụ tại đan điền.

Đứng dậy, Kiếm Thiên Phong thử vận nội công.

- Xoẹt! Ầm!

Âm thanh phát ra từ nắm đấm đã khác hẳn. Tiếng xé gió thêm phần thanh thoát, tiếng nổ vang như muốn xé toạc màng nhĩ. Uy lực mạnh mẽ hơn trước gấp bội khiến hắn lâng lâng như bay.

- Ha ha ha ha!

Tiếng cười hân hoan vang vọng khắp thạch động, không thể kìm nén.

‘Phải chăng …?

Lời dặn dò về việc săn bắn kỳ lạ của phụ thân, chẳng lẽ là ám chỉ việc quan sát vết cắt trên quả cầu sắt này? Phải chăng người cũng đã thành công cắt ra theo cách tương tự?

Nhưng rồi hắn lắc đầu. Dù phụ thân có phi phàm đến đâu, cũng không thể đoán trước được việc hắn sẽ vào Tiểu Thiên Động vì Huyết Thiên Đao Ma. Hay là người đã tính trước việc hắn sẽ đến đây vào một lúc nào đó ...?

Dù là muốn hắn có được Ma Tinh Đan, hay là muốn giữ thể diện cho Huyết Thiên Đao Ma, tóm lại nhờ phụ thân mà hắn có được cơ duyên lớn này.

‘Phụ thân, đa tạ người.’

Vận chuyển chân khí một vòng chu thiên, điều hòa thân tâm, hắn bước tiếp đến cửa ải tiếp theo.

Kiếm Thiên Phong đến cửa ải thứ ba.

- Nhất, phân biệt sinh tử.

- Nhị, nếu thất bại, sẽ có cơ hội thử lại sau năm ngày.

- Tam, người sẵn sàng hãy đứng vào vòng tròn đỏ.

‘Phân biệt sinh tử? Rốt cuộc là cửa ải gì đây?’

Và thời gian thử lại đã rút ngắn xuống còn năm ngày. Cảm giác đây không phải là điều đáng mừng.

Vừa bước vào vòng tròn đỏ, một chiếc bàn từ dưới đất từ từ nâng lên.

Nhìn thấy thứ đặt trên bàn, hắn mỉm cười.

Trên bàn bày mười loại thảo dược. Cửa ải này là phân biệt thảo dược và độc thảo.

Trong võ lâm có câu “Kẻ đáng dè chừng nhất là lão ấu phụ nhân”, nhưng thực tế, thứ đáng sợ nhất chính là độc dược. Không được tùy tiện ăn uống đồ người khác đưa, nếu bất đắc dĩ phải ăn, nhất định phải dùng ngân châm thử độc.

Ai cũng cảnh giác với độc, nhưng mấy ai từng học cách phân biệt độc thảo? Kẻ nào từng học qua chắc hẳn đang mừng thầm, còn những người khác chắc đều đang lúng túng.

Hắn thuộc về nhóm người thứ nhất. Kiếp trước, hắn từng nói với Quỷ Linh Tử rằng:

‘Ta dám khẳng định, leo núi, bơi lội, lặn, cắm trại, ta đều là cao thủ. Ta có thể vẽ bản đồ Trung Nguyên ngay cả khi bịt mắt.’

Kiếm Thiên Phong đã rong ruổi khắp Trung Nguyên để tìm Vạn Niên Hỏa Lý Đan. Sao chỉ giỏi bơi lội và lặn lội? Hắn còn tinh thông các loại thảo dược, độc thảo, biết rõ công dụng của chúng. Kể cả những tay hái thuốc lão luyện cũng phải chào thua hắn.

Vì vậy, hắn không cần xem những gì phụ thân để lại.

Hắn tự tin cầm lấy một cây. Trong mười cây độc thảo, chỉ có duy nhất một cây không phải là độc thảo.

Chiếc bàn hạ xuống, rồi một chiếc bàn khác với những loại thảo dược mới lại nâng lên.

Lần này vẫn là mười loại thảo dược, nhưng khác với những loại trước đó.

- A!

‘Để tránh việc may mắn vượt qua cửa ải, ta phải đoán đúng hai lần liên tiếp.’

Kiếm Thiên Phong có thể tưởng tượng được độ khó của thử thách này. Hãy thử nghĩ xem. Phải chọn đúng hai lần liên tiếp, mỗi lần có mười lựa chọn. Xác suất đoán đúng cả hai lần là bao nhiêu?

Nếu chỉ dựa vào cảm tính, e rằng cả đời cũng chỉ chọn được độc thảo.

‘Cuối cùng thì, cách duy nhất là nếm thử.’

Như để chứng minh điều đó, lượng độc trong mỗi cây chỉ đủ gây khó chịu chứ không đến mức mất mạng. Dĩ nhiên, trúng độc thì cũng phải ốm liệt giường vài ngày.

Nhưng đây vẫn là cách tốt nhất. May mắn chọn trúng thảo dược thì sẽ qua cửa nhanh chóng, còn không thì phải mất nhiều thời gian hơn.

Hắn chọn ra cây không phải độc thảo trong số mười cây. Hắn hơi hy vọng sẽ có lượt thứ ba, nhưng cửa ải không khắc nghiệt đến vậy.

Sau khi chọn đúng lần thứ hai, cánh cửa dẫn đến cửa ải tiếp theo mở ra.

Liệu có ai giống hắn, chọn đúng thảo dược ngay cả hai lần? Những kẻ ưa thích độc công có lẽ làm được, nhưng đa số chắc hẳn đã phải vất vả lắm mới qua được cửa ải này.

Hắn tò mò về những gì phụ thân để lại, nên đến bức tường ghi chép của những người đi trước.

- Chết tiệt! Thế này thì thành người độc mất!

- Kẻ ngu xuẩn nào nghĩ ra cửa ải này vậy? Bình thường chúng ta đâu có tiếp xúc với những loại độc thảo này.

- Chắc chắn phải có manh mối nào đó để tìm ra thảo dược. Phải nghiên cứu thôi.

- Không nhớ nổi mình đã thất bại bao nhiêu lần nữa. Thà uống hết chỗ độc này rồi chết quách cho xong. Giờ đến cả Bích Cốc Đan cũng thấy giống độc thảo.

- Đáng lẽ ra phải tính toán kỹ lưỡng ngay từ đầu. Hối hận vì đã tin vào trực giác của mình.

- Thành công sau chín mươi sáu lần thử. Mừng đến rơi nước mắt!

- Uống quá nhiều độc, tóc rụng hết cả rồi.

Phía dưới cùng là dòng chữ của phụ thân.

- Lũ ngu ngốc! Đừng tin vào may rủi.

Hắn hiểu ra. Phụ thân đã ghi nhớ từng loại độc thảo sau mỗi lần thử. Người nhận ra rằng phó mặc cho may rủi chỉ tổ phí thời gian.

Phụ thân nói người mất hai tháng mới ra khỏi đây.

Dù bảo đừng tin vào may rủi, nhưng có vẻ như phụ thân đã gặp may mắn ở cửa ải này. Hoặc là người đã có sẵn kiến thức về độc thảo nên loại trừ được một vài loại.

* * *

[Nếu bạn phát hiện bất kỳ chỗ nào không ổn về bản dịch này thì hãy để lại lời bình dưới khung comment. Sự hài lòng của bạn chính là sự thành công của chúng tôi.]