Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Ngẫm lại, Kiếm Thiên Phong đã từng cảm thấy mình là kẻ thất bại vì đã bỏ chạy sau thảm cảnh diệt môn năm xưa. Cảm giác thất bại đó sâu sắc đến mức hắn không thể sống bình thường nếu không có mục tiêu là hồi quy.
Điều gì sẽ xảy ra nếu khi ấy hắn không gặp Từ Tấn? Và nếu hắn không biết về sự tồn tại của Hồi Quy Đại Pháp thì sao? Kết cục ... chắc hắn đã tự sát rồi. Không thì hắn sẽ đi tìm Hỏa Ma Kỳ, và thậm chí còn chưa gặp được hắn mà đã chết thảm dưới tay thuộc hạ của hắn rồi. Phải, hắn đoán là chuyện đó sẽ xảy ra.
Khi Kiếm Thiên Phong đang chìm đắm trong suy tư, bỗng có thứ gì đó lóe lên, phản chiếu ánh trăng. Hắn từ từ quay đầu lại. Một lưỡi đao đang kề sát mặt hắn.
Khuôn mặt căng thẳng của hắn in rõ trên thanh đại đao.
Lưỡi đao từ từ hạ xuống. Chủ nhân của thanh đại đao xuất hiện.
Mu bàn tay thô ráp, là một trong Võ Lâm Thập Đại Binh Khíếp nhăn. Khớp tay gầy guộc chứng tỏ những năm tháng cầm đao kiếm của hắn cũng không hề dễ dàng. Đôi mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm vào hắn.
Là Huyết Thiên Đao Ma.
Kiếm Thiên Phong kinh ngạc vì không ngờ lão lại tìm đến sớm như vậy.
Thanh đao chĩa vào cổ hắn chính là độc môn binh khí được gọi là Diệt Thiên Đại Đao. Nó còn được mệnh danh là binh khí phá hoại vì sức công phá khủng khiếp ngay khi tiếp xúc.
Ma khí lạnh lẽo tỏa ra từ Diệt Thiên Đại Đao bao trùm xung quanh. Hàn khí bức người khiến toàn thân hắn dựng đứng.
‘Thanh đao đó mà lao vào người, liệu ta có tránh được không?’
Kiếm Thiên Phong không thể dễ dàng trả lời câu hỏi này. Cho dù hắn biết nhiều thứ trước khi hồi quy, nhưng với nội công hiện tại, khó mà ứng phó được.
Căng thẳng dâng trào, đột nhiên hàn khí biến mất.
Huyết Thiên Đao Ma cười phá lên. Lão ta dùng cán Diệt Thiên Đại Đao chọt vào người hắn.
- Tại sao ngươi lại làm như thế?
Câu này nghĩa là tại sao lại giết đệ tử của lão?
Mới vừa rồi, lão còn mang sát khí hệt như sát thủ muốn giết hắn. Vậy mà giờ lão lại cười toe toét, còn chọt chọt vào mạn sườn hắn như một lão già thân thiện.
- Bởi vì hắn cư xử như một tên ngu xuẩn.
Đáp lại câu trả lời bình tĩnh đó, Huyết Thiên Đao Ma chỉ nhìn hắn chằm chằm. Có phần giống, lại có phần khác với ánh mắt của phụ thân.
Ánh mắt của phụ thân khiến hắn không biết phụ thân đang suy nghĩ gì, nhưng ánh mắt của Huyết Thiên Đao Ma thì lại rất rõ ràng.
Địch ý.
Kiếm Thiên Phong nhìn rõ lửa giận đang bùng chảy trong mắt lão.
- Loại ngu ngốc nào lại gây sự với tiểu thiếu gia, kẻ mà Giáo Chủ cũng chẳng thèm bận tâm chứ?
Xoẹt!
Thanh đao đang nằm trên đầu gối Huyết Thiên Đao Ma lại một lần nữa chĩa vào cổ hắn.
- Hay là lão phu chém đầu ngươi rồi dâng lên cho Giáo Chủ nhỉ? Liệu có đau không ta?
Sát khí bùng lên trên lưỡi đao. ‘Chỉ là một câu đùa, nhưng cũng có khi lại không phải’. Suy nghĩ của lão đã quá rõ ràng.
- Ta không nghĩ phụ thân lại để mắt đến cái đầu của ta đâu.
Hắn lùi lại một bước. khí tức đang dâng trào trên lưỡi đao nhanh chóng biến mất. Thật đáng nể. Cơ thể gầy gò đó mà lại dễ dàng điều khiển một luồng khí tức khổng lồ như vậy.
Huyết Thiên Đao Ma vạch một đường thẳng dài trước mặt bọn họ. Sau đó, lão lại vẽ thêm một đường dọc nghiêng hẳn về bên trái.
- Từ đó đến đây là của Nhị công tử. Từ chỗ này trở đi là của lão phu.
Đường thẳng được chia theo tỷ lệ chín - một.
- Ý tiền bối là sao?
- Là mức độ quan tâm mà Giáo Chủ dành cho mỗi người.
Tức là Huyết Thiên Đao Ma được chín phần, còn hắn chỉ được một.
Kiếm Thiên Phong dùng ngón tay vẽ thêm một đường mới.
- Dù gì ta cũng là nhi tử của Thiên Ma. Bên này là ta, còn bên kia là tiền bối.
Lần này, hắn được bảy, còn Huyết Thiên Đao Ma chỉ có ba.
Huyết Thiên Đao Ma cười ranh mãnh.
- Thử xem rồi biết. Nếu lão phu đem cái đầu của Nhị công tử đến, thì Giáo Chủ sẽ giết ta, hay là mặc kệ?
- Thế ra tiền bối đang đánh giá thấp tình phụ tử?
- Thử đi rồi biết.
Diệt Thiên Đại Đao lại kề lên cổ hắn.
Kiếm Thiên Phong dùng lòng bàn tay đẩy nhẹ vào lưỡi đao để ngăn nó tiến sát vào cổ họng. Hàn khí phủ kín lưỡi đao. Cho dù Huyết Thiên Đao Ma đang cười rạng rỡ, thì tàn nhẫn và lạnh lùng vẫn là bản chất của lão.
Chỉ cần sơ sẩy, kết cục chỉ có cái chết.
- Không cần phải thử. Nhi tử thì Giáo Chủ có hẳn hai đứa, còn lão phu thì chỉ có một.
Huyết Thiên Đao Ma cười đắc ý.
- Nhị công tử đây có vẻ không ngốc nghếch như đệ tử ta.
- Nếu đệ tử giống được một phần sư phụ hắn thì đã chẳng chết như vậy.
Huyết Thiên Đao Ma vỗ vai hắn.
- Nhị công tử, lão già này cả đời chẳng bao giờ gặp may. Thế nên chúng ta không nên gặp nhau thường xuyên quá đâu.
Vừa dứt lời, Huyết Thiên Đao Ma liền biến mất. Lão nhảy lên cao, rồi khuất dạng trong màn đêm.
Huyết Thiên Đao Ma biến mất, hắn nhìn xuống hông mình. Một vết bầm tím hiện ra nơi cán đao của lão vừa chọt vào.
Một cú chọc nhìn có vẻ ‘vui đùa’ nhưng lại chẳng khác gì một đòn tấn công thầm lặng. Cả cái vỗ vai của lão cũng vậy.
- Chết tiệt, lão già khốn kiếp.
Căng thẳng trong hắn vẫn chưa nguôi ngoai. Bất chấp việc bản thân đã hồi quy, hắn vẫn phải luôn cẩn thận với những biến số.
Việc lão lặp lại việc sẽ đem thủ cấp hắn đến cho phụ thân chứng tỏ đó thực sự là ý định của lão.
Nhìn thoáng qua thì lão giống như một kẻ tùy tiện, nhưng lão thực chất tâm cơ khó lường.
Lão luôn tính toán mọi việc kỹ càng. Sự tùy tiện mà lão thể hiện thực ra luôn nằm trong dự tính. Thế nên, lão già ấy là kẻ khó đối phó vô cùng.
Kiếm Thiên Phong biết nhiều thông tin về lão, không có nghĩa là hắn có thể xử lý tốt mọi thứ.
Thông tin chỉ là thông tin, còn biến số thì luôn phát sinh bất cứ lúc nào.
‘Tại sao lão lại đến tìm ta chứ? Chẳng lẽ lão đến để cảnh cáo hắn vì đã giết đệ tử lão?’
Không. Như hắn đã nói với Lý An, lão đâu phải dạng người quan tâm đến danh tiếng.
Lão đến gặp hắn như thế này, chắc là lão đã ấn tượng với dáng vẻ của hắn trên tỷ võ đài. Ấn tượng đó chắc đã kích thích ý muốn săn mồi của lão.
Vì hắn đã hạ gục đệ tử lão, nên lão cũng muốn kiểm chứng thực lực của hắn ra sao.
Lão tự mình đến đây, để xem hắn là trái ngọt, hay chỉ là cục phân bên đường. Đồng thời, để xem tư cách trở thành người kế vị của hắn thế nào nữa.
‘Vậy lão đã biết ta ra sao chưa?’
Kiếm Thiên Phong nghĩ với lão, hắn chính là thứ gia vị cay nồng. Chỉ chạm vào đầu lưỡi thôi cũng nóng bừng lên rồi. Nhưng lại là một vị cay hấp dẫn.
‘Thế ra đối thủ đầu tiên của ta lại là Huyết Thiên Đao Ma?’
Chắc là vậy rồi. Bởi vì hắn đã trở lại đúng vào cái ngày tỷ võ với đệ tử Huyết Thiên Đao Ma.
‘Có lẽ thanh đại đao của ngươi quá nổi bật trước mắt trời cao.’
* * *
[Nếu bạn phát hiện bất kỳ chỗ nào không ổn về bản dịch này thì hãy để lại lời bình dưới khung comment. Sự hài lòng của bạn chính là sự thành công của chúng tôi.]