Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Keng.
Lương Đống trố mắt khi thấy hắn rút kiếm ra.
- Công tử điên rồi?
- Nếu người còn không dừng lại, tin đồn sẽ nhanh chóng lan ra khắp Ma Giáo.
Lương Đống nhìn xung quanh xem có ai đang chứng kiến cảnh này không.
- Nhìn đi đâu vậy? Nhìn ta này.
Hắn lè lưỡi trêu chọc.
- Ta sắp không giữ được cái mồm mình nữa rồi đấy. Ta sẽ đồn rằng nhị đệ tử Huyết Thiên Đao Ma đã sợ hãi trước Nhị công tử rồi hèn nhát bỏ chạy. Ta không biết phản ứng của sư phụ ngươi sẽ thế nào khi nghe được tin đồn này nữa. Chắc sư phụ ngươi sẽ xem ngươi là kẻ hèn nhát cho đến khi ngươi chết.
Vẻ mặt Lương Đống tối sầm. Gã ta đến đây để gây ấn tượng với sư phụ, nhưng cuối cùng lại bị gậy ông đập lưng ông.
- Ngươi còn không mau quỳ xuống xin lỗi, hoặc ở lại đây đánh với ta một trận cũng được. Sự lựa chọn là ở ngươi.
- Vì sao người nhất thiết phải làm như vậy?
- Ngươi có thể đến đây tìm ta. Có thể cứu vãn tình hình của sư đệ ngươi. Có thể kéo đến trả thù ta cũng được. Nhưng sai lầm của ngươi là dám động đến thuộc hạ của ta. Ngươi đã làm gì được cho ta chưa? Ngươi đã mua cho ta bữa cơm nào chưa mà lại dám động đến người của ta?
Thay vì ngoan ngoãn nghe theo, Lương Đống lại càng tức giận hơn.
- Người thực sự muốn lấy mạng ta chỉ vì con mập đó sao?
- Chính xác.
Đôi mắt Lương Đống như muốn nuốt chửng hắn.
- Sao lại nhìn ta như vậy chứ!
- Thuộc hạ ta còn có giá trị hơn ngươi gấp trăm ngàn lần, à, vạn lần, à không ...
Kiếm Thiên Phong còn chưa kịp nói tiếp thì Lương Đống đã rút kiếm ra.
Keng.
- Nhị ca, không nên đâu.
Tứ đệ tử vội vàng ngăn cản, nhưng đôi mắt Lương Đống đã trợn ngược lên rồi.
- Nhị công tử có thể tự hào vì đã đánh bại cửu sư đệ ta, nhưng người sẽ sớm hối hận thôi. Đừng nghĩ người là nhi tử Giáo Chủ thì ta không thể lấy mạng người. Dù không thể giết, nhưng lấy đi một cánh tay của người cũng không phải chuyện gì quá to tát đối với ta.
Lương Đống tự tin rằng có thể đánh bại hắn.
Kiếm Thiên Phong không nhớ chính xác quá khứ, nhưng ở thời điểm này, thực lực của hắn cũng chỉ ngang đám đệ tử Huyết Thiên Đao Ma mà thôi. Tất cả là vì đại ca của gã. Ngay từ khi còn nhỏ, vì đã bị kiểm soát và bắt nạt quá nhiều nên hắn không có cơ hội luyện tập võ công đúng cách.
- Nếu ta không bị trúng Tán Công Độc thì sao?
- Đừng tự tin như thế! Ta khác với Cửu sư đệ!
Lương Đống tấn công trước, lao lên muốn đẩy ngã hắn.
Kiếp trước, hắn đã ngộ ra rằng không phải cứ võ công cao cường thì tính cách cũng tốt đẹp.
Và nó cũng đúng với Lương Đống. Dù võ công của gã không tệ, nhưng tính cách chẳng khác gì rác rưởi. Nhưng dù sao trong quá khứ, thực lực của Kiếm Tiên Phong cũng ngang hàng với Lương Đống.
Tất nhiên, bây giờ mọi chuyện đã khác, đối với hắn giờ đây, Lương Đống chẳng khác gì Cụ Thiên Ba. Nhưng hắn cũng không thể bộc lộ quá nhiều khả năng, nên hắn cứ đối đầu ngang cơ với Lương Đống.
Mỗi lần Lương Đống đẩy lui hắn, đám sư đệ đang theo dõi đều không ngừng thốt lên.
Ngược lại, Lý An trông có vẻ bình tĩnh, nhưng bên trong chắc hẳn đang rất sốt ruột. Nàng không thể can thiệp vào trận chiến này vì nó đã được hai bên thỏa thuận, nhưng trong tình huống bắt buộc, chắc nàng cũng sẽ xông vào.
Nãy giờ hắn cũng đã nhường hơn hai mươi chiêu rồi, đã đến lúc dùng Phi Thiên Kiếm Pháp. Thanh kiếm trong tay hắn nhẹ nhàng bay lượn trong gió, cành lá khẽ đung đưa.
Vút!
Phụt!
Máu tươi bắn ra.
Kiếm của Thiên Phong đã chạm đến đối phương.
Tách, tách.
Đám người đứng hình nhìn máu nhỏ giọt từ mũi kiếm của hắn.
Hắn nhìn vào đôi mắt vô hồn của Lương Đống.
- Cái miệng hại cái thân. Ngươi đã thô lỗ với thuộc hạ ta bằng chính cái miệng đó, và cũng chính cái miệng thối của ngươi không chịu nói ra hai từ “xin lỗi”.
Chính cái miệng thối của gã đã hại chết sư đệ tốt bụng của gã, và sau này cũng chính cái miệng đó còn hại nhiều người mất mạng hơn nữa. Sau khi Kiếm Thiên Phong rút kiếm ra, máu của Lương Đống phun trào, gã ta ngã gục xuống.
- Nhị ca!
Đám sư đệ của Lương Đống vội vã chạy đến đỡ, nhưng giờ đây hắn chỉ còn là một cái xác lạnh ngắt. Chắc chính họ cũng không ngờ Thiên Phong sẽ thực sự lấy mạng Lương Đống. Tất nhiên, Lý An còn ngạc nhiên hơn cả bọn chúng.
Tứ đệ tử hét lớn:
- Nhị ca chết rồi sao? Nhị công tử thực sự ...
- Chứ ngươi nghĩ ta nói đùa à?
- Có nhất thiết phải làm đến mức này không?
Hắn nhìn y với ánh mắt lạnh lùng.
- Chính nhị ca ngươi tự miệng nói muốn chết mà.
Tên Tứ đệ tử thẫn thờ đứng ngây người. Có lẽ gã đã nhớ lại những lời của nhị ca mình lúc nãy.
- Hãy nhớ lấy bài học lần này. Nếu còn đến đây gây khó dễ, đừng trách vì sao ta lại mò đến tìm các ngươi vào nửa đêm.
Đám người rời đi cùng cái xác lạnh lẽo của Lương Đống. Hắn nhìn thấy bóng lưng Tứ đệ tử có chút gì đó nhẹ nhõm hơn. Dù gã có vẻ đau buồn vì cái chết của sư huynh, nhưng cũng không giấu được niềm vui thầm kín bên trong.
Vốn dĩ khi xưa, gã chết là do bị Lương Đống bắt nạt, nhưng giờ đã có cơ hội sống. Tên khốn chuyên đi bắt nạt người khác đã chết, nhờ vậy tên đệ tử nhỏ nhất của Huyết Thiên Đao Ma mới có cơ hội sống tiếp. Vận mệnh của một người có thể thay đổi.
‘Tên đệ tử hiền lành kia, ngươi phải sống cho thật tốt, trở thành đệ tử xuất sắc nhất của Đao Ma!’
Đó chỉ là mong muốn của cá nhân hắn, nó có thành sự thật hay không còn tùy thuộc vào nỗ lực của y. Lúc này, Lý An nhìn hắn với vẻ mặt bàng hoàng, như thể nàng vừa mất đi tất cả.
- Công tử nói mỗi người phải tự biết chăm sóc bản thân mình? Công tử đã nói ta không cần phải lo lắng nữa mà?
- Không phải do ngươi đâu, đừng nghĩ nhiều, thả lỏng đi!
- ... Là ...vì thuộc hạ phải không?
- Đừng hiểu lầm, không phải vậy đâu.
- Vậy sao người lại gây ra chuyện lớn như vậy?
- Có gì to tát đâu chứ? Ta chỉ giết kẻ đáng chết mà thôi.
- Huyết Thiên Đao Ma chắc chắn sẽ không để yên chuyện này.
- Lão ta sẽ không làm gì đâu. Nó chẳng có ích gì cho lão ta cả.
- Thực sự vậy sao?
- Ngươi thử nghĩ xem. Sở dĩ lý do cuộc chiến vừa rồi nổ ra là do đệ tử lão ta dám xúc phạm Nhị công tử. Thay vì xin lỗi, hắn ta đã chọn cái chết. Huyết Thiên Đao Ma được lợi gì từ chuyện này? Lão ta sẽ bị chỉ trích thêm vì không biết dạy dỗ đệ tử mà thôi.
- Nhưng nó có ảnh hưởng đến danh dự của ông ấy.
- Huyết Thiên Đao Ma không nghĩ vậy đâu.
- Sao công tử biết?
- Biết chứ. Công tử đẹp trai của ngươi cái gì mà không biết.
Sau mấy lời nói của hắn, Lý An có vẻ đã nhẹ nhõm hơn một chút.
- Phù! Nhẹ nhõm thật.
- Ngược lại, việc lấy mạng Lương Đống còn có lợi cho ta nữa là khác. Mọi người sẽ chú ý đến ta hơn. Nếu phải tích lũy điểm để trở thành người kế vị thì việc vừa rồi sẽ giúp ta có thêm một điểm cộng.
Kiếm Thiên Phong đã đánh bại Cụ Thiên Ba ở trận tỷ võ, giờ đây lại giết cả Lương Đống, mọi người ở Ma giáo chắc chắn sẽ tập trung sự chú ý vào hắn.
- Người nghĩ nhiều thật đấy.
- Tất nhiên rồi, việc lấy mạng đệ tử của Huyết Thiên Đao Ma không phải là chuyện dễ dàng.
Trong buổi đi săn, hắn đã để lại ấn tượng tốt với phụ thân, giờ đây hắn phải đẩy nhanh tiến độ.
- Lý An, rõ ràng ngươi đã bị chúng xúc phạm. Đừng cố tỏ ra mình ổn nữa.
- Chỉ là chuyện nhỏ, thuộc hạ sẽ sớm quên thôi, công tử.
- Thay vào đó, hãy nghĩ cho tương lai của chúng ta đi. Đừng lo lắng những chuyện cỏn con vô ích nữa.
Ánh mắt Lý An lóe lên hy vọng, nàng nhìn hắn.
- Công tử, người nghiêm túc chứ?
- Đúng vậy, và cô cũng nên thay đổi từ giờ đi.
Sự thay đổi của hắn mấy ngày qua chắc cũng đủ để nàng thay đổi suy nghĩ.
Lý An gật đầu.
- Vậy ta cũng sẽ thay đổi. Ta sẽ trở nên mạnh mẽ hơn!
Mọi chuyện không hề dễ dàng như nàng nghĩ. Nhưng trước mắt phải có niềm tin thì mới có thể vượt qua khó khăn. Vận mệnh của con người không thể thay đổi một cách dễ dàng. Sự thay đổi của hắn nhìn thì tưởng chừng như dễ dàng, nhưng hắn có được như hiện tại cũng là nhờ vào kiếp trước của mình.
- Công tử, đa tạ người. Ta thực sự rất cảm động khi người đứng về phía ta.
- Không cần khách sáo như vậy đâu!
Nàng nở nụ cười tươi tắn. Đó không chỉ đơn giản là nụ cười của sự vui vẻ, mà là sự hạnh phúc đến tận sâu thẳm tâm hồn.
‘Đúng vậy, hãy cười như thế mãi nhé. Ta đã hồi quy rồi. Từ giờ, chỉ cần mỉm cười là được.’
* * *
[Nếu bạn phát hiện bất kỳ chỗ nào không ổn về bản dịch này thì hãy để lại lời bình dưới khung comment. Sự hài lòng của bạn chính là sự thành công của chúng tôi.]