Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Người dính lấy NPC không ai khác, chính là Trịnh Tuần.
Những người hiểu biết trong bình luận chỉ đạo không sai, mới vào phó bản, tốt nhất đừng bám theo NPC.
Người chơi có kinh nghiệm đều biết, NPC có khả năng biến thành trùm bất cứ lúc nào.
Nhưng đối với Trịnh Tuần đã qua ải 1000 lần, Hồng Hồng mặt trắng bệch là "người" duy nhất mà hắn quen thuộc.
Cuộc trò chuyện giữa họ cũng vô cùng thân thiết.
"Chị Hồng, năm nay bao nhiêu tuổi?"
"Em không biết ạ."
"Chị Hồng, ăn cơm chưa?"
"Em không biết ạ."
"Chị Hồng, bà ngoại sói họ Sói à?"
"Em không biết ạ."
Bình luận khựng lại một lúc, rồi điên cuồng lướt lên.
“Đây là đang làm gì vậy? Trêu ghẹo NPC à?”
“Lần đầu tiên thấy cuộc trò chuyện vô bổ như vậy.”
“Gói giọng nói được trang bị cho NPC Tháp Trắng cũng quá nghèo nàn rồi, chỉ có mỗi câu này thôi à.”
“Đúng hơn là Trịnh Tuần hỏi toàn những câu vớ vẩn.”
“Vậy bà ngoại sói họ Sói à?”
Những người khác cũng đang nghe lén cuộc trò chuyện giữa Trịnh Tuần và Cô Bé Quàng Khăn Đỏ.
"Anh Tuần," Hứa Lê lặng lẽ tiến lại gần, nhưng không dám đến quá gần, "Anh không sợ nó sao?"
Trịnh Tuần thầm nghĩ : “Đây là người quen cũ của tôi.”
Nhưng tất nhiên là hắn sẽ không thể nào trả lời như vậy rồi.
"Đừng sợ, cô bé đáng yêu thế này, ai cũng yêu quý."
Cô Bé Quàng Khăn Đỏ phối hợp với lời nói của hắn, lộ ra hai hàm răng rùng rợn.
Tuy vẫn là khuôn mặt của một bé gái, nhưng không hiểu sao, nụ cười toe toét này lại đáng sợ đến lạ.
Hứa Lê lùi lại hai bước.
Trần Tử Tranh kéo tay cô ấy, nhỏ giọng nói: "Em đừng đến quá gần, chị luôn cảm thấy người đàn ông này không bình thường."
Hứa Lê là sinh viên đại học chưa trải sự đời, nghe vậy thì do dự nói.
"Chị Tranh, em cảm thấy anh Tuần không giống người xấu."
"Người xấu có viết chữ người xấu lên mặt không? Đừng ngây thơ quá."
"Nhưng mà..."
Hứa Lê và Trần Tử Tranh trở lại đội hình, Chung Dục lại nhảy ra.
Cậu ta dường như có sự tò mò vô tận với Trịnh Tuần.
"Anh, cái búa này của anh đẹp thật."
"Đẹp đúng không."
"Nhưng trông có vẻ không thực dụng."
"Chậc chậc," Trịnh Tuần tặc lưỡi, vẻ mặt thâm trầm, "Người trẻ tuổi, cậu không hiểu đâu. Khi con người ta lặp đi lặp lại một việc quá nhiều lần, thì người ta sẽ chán đến mức không muốn thực dụng nữa, chỉ muốn làm mấy trò hoa lá cành thôi."
"Anh," Chung Dục mặt đầy vẻ khâm phục không giấu giếm, "Anh đúng là nhà triết học vĩ đại!"
"Cậu hiểu à?"
"Không ạ."
"Không hiểu mà cũng là sinh viên đại học được à?" Trịnh Tuần bất lực, "Chẳng phải đồ ngốc sao? Cậu thi đại học kiểu gì vậy?"
"Anh, anh nghĩ nhiều rồi. Cả lớp chỉ còn mình em sống sót, em còn chẳng cần thi đại học, là phòng tuyển sinh chủ động gọi điện cầu xin em đi học."
"..."
Lúc này đội hình đã đi qua ngã tư đầu tiên, sắp ra khỏi ngã tư thứ hai.
Ở ngã rẽ một bên ngã tư, những thùng giấy chuyển phát nhanh xếp chồng lên nhau động đậy hai lần, ngoại trừ Trịnh Tuần đã hình thành phản xạ có điều kiện thì không có ai khác nhận ra.
Trịnh Tuần án binh bất động, vẫn tiếp tục trò chuyện vô nghĩa với Chung Dục.
Hắn bước chân phải ra, người vượt qua nửa tấm băng rôn màu đỏ bay phấp phới ở ngã tư.
Ngay lúc này, một con nhện sói mặt người to bằng chậu rửa mặt rít gào lao ra từ giữa không trung!
Nhện sói mặt người, đúng như tên gọi, là sự kết hợp giữa khuôn mặt người méo mó và nhện sói. Độc tính của nó rất mạnh, cắn một phát là đưa người ta sang kiếp sau.
Đừng hỏi Trịnh Tuần làm sao biết.
Nhện sói hành động linh hoạt, tính tình xảo quyệt, cố tình nhắm vào Chung Dục và Trịnh Tuần đang trò chuyện mà tấn công.
Lúc này Chung Dục đang đối mặt với Trịnh Tuần, nói chuyện rất hào hứng, nhện sói ở ngay sau lưng cậu ta—
Trịnh Tuần mắt nhanh tay lẹ, nhanh chóng vung tay đẩy Chung Dục đang nói không ngừng sang một bên, đồng thời tay trái vung búa, chuyển đổi chế độ, bổ dọc, chiếc búa hồng nặng nề đập xuyên qua khuôn mặt người của nhện sói, máu đỏ sẫm bắn tung tóe!
“Vãi!”
“Vãi vãi!”
“Vừa nãy có cái gì bay qua vậy?! Nhện sói?!”
“Giải quyết xong rồi á? Chỉ bằng cái búa rách đó, còn là bơm hơi, giải quyết xong rồi?!”
“Người mới này lai lịch thế nào? Anh ta thực sự là người mới sao?”
“Thảo nào người ta thường hay nói khu thối nát xuất chiến thần.”
“Tốc độ phản ứng này, năng lực chiến đấu này, đúng là thiên tài rồi! Mấy công hội lớn chắc chắn tranh nhau giành giật.”
“Không chắc, biết đâu chỉ là một lần may mắn thôi.”
“Vị anh bạn nói may mắn kia ghen tị quá rồi đấy! Hay là đợi phát trực tiếp kết thúc xem lại, cú búa này không có mười năm công lực thì không làm ra nổi động tĩnh lớn thế đâu.”
Bình luận lướt nhanh như điên, số người xem trực tiếp từ mấy vạn tăng vọt lên mấy chục vạn.
Sau bài đăng hot "Trận chiến sinh tử khu vực - khu 1089 mở hộp là xuống lỗ", lại có một bài đăng mới bùng nổ.