Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

"Chiến thần khu thối nát 1089"!

Lúc này, trong và ngoài phó bản, có người thảo luận về bản thân Trịnh Tuần, có người thảo luận về vũ khí của Trịnh Tuần, còn có người thảo luận về ý nghĩa sâu xa trong cuộc trò chuyện giữa Trịnh Tuần và Cô Bé Quàng Khăn Đỏ.

Bản thân Trịnh Tuần không rảnh để quan tâm đến những điều đó.

Hắn bị Chung Dục ngồi trên tảng đá lề đường chỉ thẳng tay vào, tay còn lại của cậu ta thì đang ôm mặt.

"Anh... anh... tát em một cái."

"..."

Sau khi Trịnh Tuần ra tay, bầu không khí trong đội ngũ đã thay đổi.

Anh em nhà họ Vương lập tức tỏ vẻ thân thiện với hắn.

"Anh bạn, chiêu vừa rồi hay đấy!"

"Có phải anh là nhân tài của bang hội lớn nào đó, được phái xuống cứu vớt đám gà mờ ở khu cùi bắp này không?"

Trịnh Tuần vẫn như cũ, lịch sự nhưng xa cách.

"Đâu có, tôi chỉ là một người mới, chẳng biết gì cả."

Người anh trong hai anh em giơ ngón tay cái lên.

"Không hổ là cao thủ, tính cách cũng khiêm tốn!"

"Đúng vậy đúng vậy, anh bạn đừng khiêm tốn nữa."

Trịnh Tuần cũng không phải là khiêm tốn, mà là hắn thật sự chẳng biết gì cả.

Hắn chết đi sống lại, vừa tỉnh dậy đã rơi vào phó bản Cô Bé Quàng Khăn Đỏ, cùng "chị Hồng" yêu nhau lắm cắn nhau đau cả ngàn lần, khiến tinh thần hắn có chút không bình thường.

Nghe thấy có người nói chuyện bình thường với mình, hắn cảm thấy như cách một thế giới.

Anh em nhà họ Vương vẫn muốn dò hỏi thêm.

"Anh bạn, anh nói xem phó bản sinh tử lần này, mười người chúng ta có cơ hội sống sót không?"

Trịnh Tuần tỏ vẻ thâm sâu khó lường.

"Khó."

Hắn tự tin vào bản thân, phó bản này nói trắng ra quái vật gây chết người cũng chỉ có năm sáu con, nhưng thứ dọa người thì không ít.

Bị dọa chết cũng là chuyện rất có thể xảy ra.

Trịnh Tuần hiện tại cũng coi như là cao thủ duy nhất trong đội ngũ tân thủ này, mặc dù bản thân hắn không hề phát giác ra điều đó.

Một chữ "khó" của hắn vừa thốt ra, bầu không khí lập tức trở nên căng thẳng.

Trịnh Tuần để mọi người tự cầu phúc, không có ý định bảo toàn bất kỳ ai, anh em nhà họ Vương ủ rũ trở về giữa đội hình.

Gã cao kều Mạnh Sâm cười lạnh một tiếng, không biết đang cười cái gì.

“Trịnh Tuần làm đúng lắm, không thân không thích, không cần bảo vệ người khác.”

“Ô dù khó làm lắm, nói hay thì gọi là cha là mẹ, nói dở thì là vệ sĩ cho người ta.”

“Thằng họ Mạnh kia ra vẻ cao quý cái gì chứ? Bám đùi người ta cũng có mất mặt đâu.”

“Khó rồi, ai biết lần sau Trịnh Tuần có còn đứng ra không, có lẽ lần trước đúng là mèo mù vớ cá rán thôi.”

Đường trong tiểu khu gồ ghề khó đi, hai bên họ là những tòa chung cư cao tầng, giống như những người lính im lặng, cái uy áp từ trên cao đổ xuống tất cả mọi người.

Cô Bé Quàng Khăn Đỏ cất giọng ngọt ngào ngân nga bài đồng dao kỳ dị.

"Cha đi vào rừng bắt sói;

Mẹ bưng Cha lên bàn ăn;

Con và Cừu non ở chung một chỗ;

Con là cừu, cừu là con.

Nhà bà ngoại có bà và sói.

Bà ngoại ngủ rồi, bà ngoại ăn bà ngoại.

Con dẫn thợ săn về nhà.

Ai là giả, ai là thật .

Thợ săn ăn thịt con, con ăn thịt thợ săn"

Giọng hát ngọt ngào của cô bé lặp đi lặp lại bài hát kinh dị, khiến cả đoàn người lạnh sống lưng, ngoại trừ Trịnh Tuần.

Bài đồng dao thực ra đã giải thích rõ ràng mạch truyện chính của phó bản, chỉ cần cẩn thận một chút là có thể nhìn ra manh mối, cũng có thể phòng bị cho cảnh cuối cùng.

Theo kinh nghiệm đã trải qua cả ngàn lần của Trịnh Tuần, độ khó giải đố của phó bản này không lớn, mối liên hệ giữa câu đố và việc qua ải cuối cùng cũng không chặt chẽ, chủ yếu là để giải thích bối cảnh của Cô Bé Quàng Khăn Đỏ.

NPC tuy gọi là "Cô Bé Quàng Khăn Đỏ", nhưng chỉ mượn tên của câu chuyện cổ tích đó, toàn bộ cốt truyện vẫn diễn ra trong thời hiện đại.

Phó bản này được đánh giá cấp SSS, Trịnh Tuần nghĩ, nguyên nhân có khả năng nhất là sự đảo ngược thân phận của bà ngoại thật và giả, NPC Cô Bé Quàng Khăn Đỏ, và người phụ nữ treo ngược vô phương giải quyết ở cầu thang.

Đúng vậy, người phụ nữ treo ngược đó chỉ có thể trốn tránh, không thể đối đầu trực diện, chạm vào là chết, vô lý như vậy đấy.

Đừng hỏi Trịnh Tuần làm sao biết được, hắn đã thử nghiệm hơn hai trăm lần bằng đủ loại thao tác kỳ lạ rồi.

Không một lần thành công.

Hứa Lê vẫn muốn đến gần Trịnh Tuần, hắn mang lại cho người khác cảm giác an toàn.

Lần này Trần Tử Tranh không ngăn cản nữa, có lẽ là vì biểu hiện vừa rồi của Trịnh Tuần đã khiến cô ta có cái nhìn khác về hắn.

Trịnh Tuần thấy cô ta đến gần, cũng không tránh đi, vẫn bám sát "chị Hồng" của mình mà tiến tới.

"Anh Tuần," giọng Hứa Lê khẽ run, "vừa rồi anh giết là... là nhện sao?"