Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Lý Trị vẫn còn chìm đắm trong sự chấn động tột độ về việc Lý Hoằng chế tạo ra băng, trước mặt Võ Mị dùng hết lời lẽ tán dương Lý Hoằng, nhưng chỉ đổi lại được tiếng "Ừm ừm ừm" qua loa của Võ Mị, nàng tuyệt đối không tin cái thằng nhóc ma mãnh kia có thể trước mắt bao người chế tạo ra băng, nhất định là bị thuật mê hoặc của thằng nhóc kia lừa gạt.
Tuy nhiên cũng bởi vì Lý Trị hết lời khen ngợi, khiến cho Võ Mị gạt bỏ ý định trách phạt Lý Hoằng không chịu khó học hành, trong lòng nghĩ đợi có cơ hội sẽ chỉnh đốn nó.
Ngày hôm sau, trên triều đình, Lý Trị lại một lần nữa kể lại cho quần thần nghe chuyện Lý Hoằng trước mặt mọi người chế tạo ra băng, những từ ngữ như Đại Vương dị bẩm, thông minh tuyệt luân đều được hắn đặt hết lên người Lý Hoằng còn cảm thấy chưa đủ.
Mà trong tai quần thần nghe ra, việc bệ hạ tán dương Đại Vương một cách thái quá, thêm vào hiện nay hậu cung sóng gió nổi lên, mơ hồ truyền đến tin đồn phế hậu lập Võ, việc này không khỏi khiến cho phần lớn thậm chí là mỗi vị đại thần đều cho rằng, Bệ hạ cử động như vậy là có ý muốn lập Võ Mị làm Hậu đồng thời cũng đặt nền móng cho việc lập Thái tử.
Lý Trị nhìn quần thần ra vẻ không cho là đúng, giống như đang cho rằng rõ ràng ngươi đang nói bậy: Cho dù ngươi muốn tán dương đứa con trai đầu lòng của ngươi với Võ chiêu nghi, cũng nên tìm một lý do đáng tin cậy một chút mới phải.
Phản ứng của quần thần khơi dậy tâm lý che chở con của Lý Trị, phất tay, mệnh Dương Vũ triệu Đại Vương vào Thái Cực điện, nhất định phải để cho quần thần trên triều đình tận mắt chứng kiến mới được.
Trưởng Tôn Vô Kỵ, Chử Toại Lương đám lão thần cùng những đại thần khác đều im lặng lắc đầu thở dài. Nhưng chỉ có Lý Nghĩa Phủ chú ý tới chi tiết trong Thái Cực điện, đó chính là trong thời tiết oi bức như vậy, trước kia Thái Cực điện vốn không đặt nhiều khối băng lớn để tránh nóng, hôm nay rõ ràng là tăng thêm rất nhiều khối băng lớn!
Chẳng lẽ những gì Bệ hạ nói là thật? Đại Vương thật sự biết chế tạo băng? Nhìn Lý Trị trên triều đường tràn đầy tự tin, Lý Nghĩa Phủ bắt đầu có chút không hiểu sao lại tin tưởng Đại Vương biết chế tạo băng.
Nhưng nhìn thấy đám người Trưởng Tôn Vô Kỵ cũng không có ai đứng ra chúc mừng Bệ hạ, Lý Nghĩa Phủ muốn làm người đầu tiên đứng ra chúc mừng Bệ hạ lại có vẻ thế đơn lực bạc, trong lòng do dự suy nghĩ có nên hiện tại liền đứng ra chúc mừng Bệ hạ hay không, thì nghe thấy thanh âm của Dương Vũ truyền đến: "Đại Vương Lý Hoằng bái kiến Bệ hạ."
"Nhi thần Lý Hoằng bái kiến phụ hoàng." Lý Hoằng tự mình leo qua bậc cửa cao lớn của Thái Cực điện, lắc lắc thân thể chạy đến trước hàng hành lễ.
"Đứng lên đi, trước tiên bái kiến các vị đại nhân." Lý Trị mỉm cười nói, vẻ mặt lại là một bộ dáng lát nữa xem kịch vui.
Người mà Lý Hoằng muốn bái kiến đầu tiên chính là cậu ruột của hắn, đương nhiên còn có Trưởng Tôn Xung đang giữ chức Bí thư giám, cùng với đám người Chử Toại Lương.
Trưởng Tôn Vô Kỵ cười khom lưng âu yếm vuốt ve đầu Lý Hoằng ôn nhu hỏi: "Hoằng nhi, nghe phụ hoàng con nói con có thể biến nước trong chậu gỗ thành băng?"
Lý Hoằng nhìn thẳng Trưởng Tôn Vô Kỵ đã 60 tuổi lớn tiếng nói: "Đúng vậy ạ, cái chế tạo băng này rất vui, nếu nhà cậu mà thiếu băng tránh nóng thì lát nữa tan triều con liền phái người đưa cho cậu một ít."
Lý Hoằng nhỏ tuổi mà nói năng như người lớn, khiến quần thần cười lớn một trận, Trưởng Tôn Xung cũng chen vào trêu chọc Lý Hoằng: "Hoằng nhi, nếu như con có thể trước mắt mọi người biến nước thành băng, ta sẽ cho con một thứ tốt."
Mắt Lý Hoằng sáng lên, liếc mắt một cái liền nhìn thấy miếng ngọc bội trên eo Trưởng Tôn Xung có giá trị xa xỉ, duỗi ngón tay nhỏ chỉ vào ngọc bội trên eo Trưởng Tôn Xung nói: "Được, con tin cậu sẽ không lừa gạt con, con muốn miếng ngọc bội kia của cậu."
"Được, quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy." Trưởng Tôn Xung vuốt ve đầu Lý Hoằng nói.
Đang nói chuyện, Lý Trị sớm đã mệnh người chuẩn bị vài chậu gỗ lớn nhỏ không đều, theo như bộ dáng hắn tận mắt nhìn thấy ngày hôm qua, đặt ở những nơi quần thần có thể nhìn rõ ràng.
Lý Hoằng ngẩng đầu nhìn ánh mắt tò mò không tin của từng người, nghiêng đầu, cười hì hì nói: "Không bằng như vậy đi, không biết còn ai không tin nước trong này có thể biến thành băng?"
Lý Trị cười mà không nói nhìn quần thần, lúc này chính sự cũng đã thảo luận xong, quần thần cũng ôm tâm tình xem náo nhiệt, thấy Bệ hạ không lên tiếng ngăn cản, bèn buông lỏng thái độ nói: "Đại Vương, vi thần cũng không tin."
"Đại Vương, vi thần cũng không tin nước trong này có thể biến thành băng."
"Đại Vương..."
"Được rồi." Lý Hoằng đứng đến bên cạnh Lý Trị hai tay chống nạnh nói: "Vậy như vậy đi, không tin thì đứng bên cạnh cữu lão gia, cữu cữu của ta, tin tưởng thì đứng bên kia. Nếu như con có thể biến nước trong này thành băng, các ngươi mỗi người thua cho con một trăm quan tiền như thế nào?"
"Vậy nếu như Hoằng nhi không thể biến nước trong này thành băng? Cậu của con nhưng mà lấy miếng ngọc bội có giá trị xa xỉ này ra đánh cược, miếng ngọc bội này chẳng lẽ chỉ có trăm quan tiền?" Trưởng Tôn Xung hỏi ngược lại.
"Hì hì... Con sẽ không thua mọi người đâu, mọi người chỉ cần chuẩn bị tiền là được rồi. Dương Vũ, phiền ngươi thống kê số người, lát nữa thắng con chia tiền cho ngươi." Lý Hoằng cười xấu xa tự tin nói.
Quần thần đều kinh ngạc, đứa nhỏ này lấy đâu ra tự tin như vậy, hơn nữa vị Ngũ hoàng tử này cũng quá quang minh chính đại rồi, việc này còn chưa làm gì, đã đường đường chính chính đòi chia chác với thái giám.
Lý Trị cười mắng một tiếng tiểu quỷ tinh quái, giơ tay nhẹ nhàng vỗ lên đầu Lý Hoằng, tiếp lời cho con trai nói: "Như thế nào? Không biết có ai nguyện ý đánh cuộc thắng thua cùng Ngũ hoàng tử của trẫm không, hôm nay vừa đúng lúc không có việc gì, quân thần chúng ta liền lấy việc này làm vui, thư giãn tâm tình cũng có thể trở thành một phen giai thoại không phải sao."
Lúc này tâm tình quần thần cũng đều trầm tĩnh lại, hiếm khi trên triều đình lại xuất hiện không khí thư giãn như vậy, nhất thời nhao nhao nói muốn cùng Đại Vương đánh cuộc một phen.
Màn tiếp theo phát sinh, khiến cho hai cha con trên đỉnh Thái Cực điện nhất thời mắt sáng rực lên, bởi vì tất cả quần thần đều đứng bên Trưởng Tôn Vô Kỵ, chỉ có Lý Nghĩa Phủ và Hứa Kính Tông sau khi âm thầm trao đổi một ánh mắt, rõ ràng đứng về phía tin tưởng.