Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Lý Hoằng nhìn xem bốn phía không người, lại ngẩng đầu nhìn nhìn mặt trời chói chang này, trầm tư một lát sau, vẫn là quyết định trước tiên không cần dùng đến những thứ này, chờ lát nữa để bọn Tiểu Tuyết hỗ trợ khâu lên đầu gối sẽ tốt hơn.
Nghĩ thông suốt rồi, Lý Hoằng vỗ vỗ Mạch Chủng, ra hiệu có thể rồi, sau đó đưa hai cái đệm cho Tiểu Tuyết nói: "Lát nữa các ngươi hỗ trợ ta khâu lên chỗ đầu gối, như vậy đợi mẫu phi lại phạt ta quỳ thì đầu gối sẽ không đau nữa, nhất định không được nói cho bất luận kẻ nào."
Tiểu Tuyết và Mạch Chủng vội vàng gật đầu, chủ tử nhà mình từ nhỏ đã có chủ kiến, hài đồng mới ba tuổi, bình thường biểu hiện quả thực chính là một người trưởng thành, so với những vị hoàng tử khác thì thông minh hơn nhiều.
Tuy xuân canh năm nay sau khi nhập học thường xuyên trốn học, nhưng mỗi lần bệ hạ kiểm tra, đều có thể thuận lợi thông qua, điều này cũng khiến bệ hạ long tâm đại duyệt, cũng không có giống như chiêu nghi ngày nào cũng truy cứu y trốn học, sau đó cách ba ngày lại trách phạt một phen.
Mỗi lần trách phạt hiển nhiên cũng không có hiệu quả, trách phạt xong Đại vương, người ta liền đem chuyện này vứt ra sau đầu, tiếp tục vẫn là chuyện ta ta làm, mỗi ngày đều là lỗi lớn không phạm, lỗi nhỏ không ngừng, chọc cho Võ chiêu nghi đang ở cữ cũng là bó tay toàn tập.
Lý Hoằng len lén trốn ở góc khuất Thái Cực điện, nhìn xem quần thần mồ hôi đầm đìa, oán trách thời tiết oi bức sau đó chậm rãi rời đi.
Quay người ra sau vẫy vẫy tay: "Chuẩn bị đi thôi, triều thần tan triều rồi."
Lý Hoằng từ góc khuất lóe người ra, đi theo phía sau là Tiểu Tuyết và Mạch Chủng, mỗi người trong tay bưng một chậu gỗ đựng đầy nước, đi theo sát phía sau đi đến Thái Cực điện.
"Đại vương? Lúc này ngài nên ở Hoằng Văn quán học tập chứ?" Dương Võ, thái giám thân cận của Lý Trị thò đầu ra ngoài cửa, nhìn nhìn mặt trời treo trên bầu trời kinh ngạc hỏi.
"Hôm nay Thượng Quan tiên sinh bị tiêu chảy, cho nên ta không cần phải học." Lý Hoằng đẩy Dương Võ lui về phía sau một chút, để cho Mạch Chủng và Tiểu Tuyết phía sau có chỗ trống đi vào.
Dương Võ cười như không cười nhìn y, sau đó nhìn thấy Tiểu Tuyết và Mạch Chủng bưng hai chậu gỗ một lớn một nhỏ liền đi vào bên trong, vội vàng ngăn cản hỏi: "Đại vương, ngài có ý gì? Bệ hạ vừa mới hạ triều, ngài... Ngài đây là đưa hai chậu nước trong tới làm gì? Dự định cho bệ hạ... rửa mặt sao?"
"Rửa cái đầu ngươi, thời tiết nóng như vậy, phụ hoàng luyến tiếc dùng băng để tránh nóng, phần lớn đều đưa đến chỗ mẫu phi rồi, ta đây là đưa băng cho phụ hoàng." Lý Hoằng đẩy không nổi Dương Võ đang chắn ở cửa không cho vào, hiển nhiên nếu như Lý Hoằng không nói rõ ràng, hai chậu nước này không có khả năng để y bưng vào.
"Đây là băng?" Dương Võ nhìn hai chậu nước trong kinh ngạc hỏi, tròng mắt đều sắp rơi vào trong chậu nước rồi.
"Ngươi quản làm gì, lát nữa là có thể biến thành băng, ngươi mau tránh ra, bên ngoài nóng lắm đó không biết sao." Lý Hoằng không kiên nhẫn nói.
Dương Võ còn chưa kịp nói chuyện, bên trong truyền đến thanh âm của Lý Trị: "Để nó vào đi, đây chính là quý khách hiếm thấy đó, vậy mà vào giờ học lại chạy đến Thái Cực điện của trẫm."
Dương Võ nghe được lời của Lý Trị vội vàng tránh sang một bên, Lý Hoằng đi ngang qua trừng mắt liếc hắn một cái, thuận tiện dùng cái chân ngắn của mình đá một cái vào bắp chân Dương Võ, không biết Dương Võ cảm giác thế nào, Lý Hoằng ngược lại là cảm thấy ngón chân đều sắp tê rồi.
"Dương Võ, ngươi giở trò sau lưng ta." Lý Hoằng buông chân xuống trừng mắt nhìn.
Dương Võ vội vàng cười khổ tạ lỗi nói: "Nô tài đáng chết, nô tài sao dám..."
"Tiểu tử ngươi mau vào đi, ngươi đá hắn làm gì, nếu như hắn không phải đã hoàn toàn thu liễm rồi, cái chân nhỏ của ngươi cũng không giữ được đâu." Lý Trị mỉm cười đứng ở chính điện, nhìn Lý Hoằng vẻ mặt tức giận ngẩng đầu trừng mắt nhìn Dương Võ.
Lúc đi vào vẫn là không cam lòng lui về sau một bước giẫm lên chân Dương Võ, Dương Võ có phản ứng hay không y không biết, y chỉ cảm thấy lòng bàn chân của mình đau nhức, không khác biệt lắm so với giẫm lên trên đá.
"Tiểu tử ngươi không đi học chạy đến đây làm gì? Không sợ mẫu phi ngươi trách phạt ngươi sao?" Lý Trị cúi người mỉm cười nhìn hắn nói.
"Hoằng nhi bái kiến phụ hoàng." Lý Hoằng hành lễ nói.
Sau đó mới ngẩng đầu nhìn xem Lý Trị mặc một thân thường phục mỏng manh, nhưng trước ngực đã bị mồ hôi thấm ướt, vì vậy nói: "Phụ hoàng, nơi này của người không có băng sao?"
Nói xong liền bắt đầu nhìn trái nhìn phải bốn phía Thái Cực điện, miệng lẩm bẩm: "Mẫu phi bảo nhi thần tới đây xem xem, nói người xử lý chính sự rất là vất vả, gần đây thời tiết đặc biệt nóng bức, băng dùng để tránh nóng sợ người không nỡ dùng, cho nên đặc biệt phái nhi thần tới đây xem xem, xem xem người có giống như đã nói với mẫu phi là đã dùng rất nhiều băng ở chỗ này hay không."
Lý Trị mỉm cười nghe xong lời Lý Hoằng nói, nhịn không được ngẩng đầu cười to lên, những lời này nghe còn thoải mái hơn cả khối băng nữa.
"Khó được mẫu tử các ngươi có lòng, yên tâm đi, chút nóng bức này còn không làm khó được phụ hoàng ngươi, phụ hoàng chịu được, huống chi các vị đại thần giống nhau đều có thể chịu được mà." Lý Trị đi theo phía sau Lý Hoằng nói.
Lý Hoằng xoay người lại ngẩng đầu nhìn Lý Trị, cười khanh khách nói: "Phụ hoàng, hôm nay nhi thần tới đây chính là đưa băng cho người, người xem."
"Đây là băng?" Lý Trị chỉ vào hai cái chậu gỗ một lớn một nhỏ được đặt cùng một chỗ, nghi ngờ hỏi.
"Lát nữa sẽ biến thành băng, người nhìn xem." Lý Hoằng nói xong sau đó ra hiệu cho Mạch Chủng đem diêm tiêu mua được lấy ra một cục nhỏ ném vào trong chậu gỗ lớn.
Sau đó, dưới ánh mắt kinh ngạc của Lý Trị, Dương Võ cùng những cung nữ thái giám khác, chỉ thấy nước trong chậu gỗ nhỏ được đặt bên trong chậu gỗ lớn chẳng mấy chốc đã biến thành băng.
Nhìn xem nước trong chậu gỗ nhỏ biến thành băng, chúng cung nữ thái giám trong cung điện, không khỏi phát ra tiếng hít thở và kinh ngạc.
"Cái này... Đây là làm thế nào vậy?" Vẻ mặt Lý Trị từ kinh ngạc biến thành kinh hỉ, chỉ vào băng trong chậu gỗ nhỏ hỏi.
Lý Hoằng ngẩng đầu cười hì hì nói: "Thiên cơ bất khả lộ. Được rồi, nhi thần cáo lui, về sau người cứ yên tâm dùng băng để tránh nóng đi, không cần phải sợ băng dùng hết. Đúng rồi, Dương Võ, lát nữa nhớ phái mấy tên thái giám cầm thùng lớn tới đây, ta chế tạo băng cho các ngươi."
Tiểu đại nhân nói xong cũng không đợi Lý Trị kịp phản ứng, tự mình liền trước tiên bò qua bậc cửa cao lớn của Thái Cực điện chạy ra ngoài, Tiểu Tuyết và Mạch Chủng phía sau vội vàng hành lễ với Lý Trị, sau đó vội vàng đuổi theo.