Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Dịch: Dưa Hấu
“Sư huynh, ta nghĩ rồi, đặt tên phi kiếm là Viêm Long Thú, lại còn giả trang thành tu sĩ giỏi ngự thú.
Còn nữa, trên phi kiếm ta bôi một lớp Hỏa Tinh Phấn, che đi đặc điểm thuộc tính thủy của Hàn Quang Chiếu Ảnh Kiếm, ngụy trang thành phi kiếm thuộc tính hỏa...”
Thanh Dao hưng phấn nói ra ý tưởng của mình.
“Tiểu tử này có thể dạy được.”
Chu Trường Phong cảm thấy trên con đường âm hiểm này, Thanh Dao đúng là có thiên phú.
Chỉ là vẫn còn hơi chưa buông thả hết, nếu để Chu Trường Phong chấm điểm, chỉ có thể coi là hơi hơi âm mà thôi.
Nói thêm mấy câu, Chu Trường Phong liền chuyển sang chính sự.
“Sư muội, muội vừa xuất quan, hôm qua ta nhận một nhiệm vụ, xuống núi trừ yêu diệt ma, cho phép một tu sĩ Trúc Cơ phối hợp...”
“Vậy nên sư huynh định dẫn ta theo?”
“Chính xác.”
“Tốt quá!” Thanh Dao phấn khích giơ nắm đấm, ánh mắt mong chờ nhìn Chu Trường Phong, “Sư huynh, hoàn thành nhiệm vụ này, ta được thưởng gì không?”
“Thưởng? Thưởng gì?” Chu Trường Phong làm ra vẻ ngơ ngác.
Thanh Dao ngẩn ra, “Gì mà gì? Chẳng lẽ trừ yêu diệt ma không có thưởng à?”
“Hừ, nông cạn!”
Chu Trường Phong phất tay áo, nghiêm mặt nói: “Trừ yêu diệt ma là trách nhiệm và nghĩa vụ không thể chối từ của tu sĩ chính đạo chúng ta, cho dù không có thưởng cũng phải làm!”
“Hơn nữa nhiệm vụ lần này không đơn giản, tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ đều chết thảm tại nhà, yêu tà kia tu vi ít nhất cũng ngang Kim Đan, đệ tử Trúc Cơ kỳ khó mà giúp được gì. Nói trắng ra, cái gọi là phối hợp, chẳng qua là cho đệ tử Trúc Cơ kỳ mở mang tầm mắt mà thôi... Sư muội nếu chỉ vì phần thưởng, vậy khỏi cần đi, không biết bao nhiêu người muốn có cơ hội lịch luyện này đâu.”
Nghe vậy.
Thanh Dao cúi đầu, túm lấy vạt áo Chu Trường Phong, nhẹ nhàng lắc lắc, “Vậy à, người ta biết sai rồi, sư huynh vẫn dẫn người ta theo đi.”
Chu Trường Phong thấy vậy, sắc mặt cũng dịu đi mấy phần, “Tất nhiên, tuy không có thưởng, nhưng tông môn cũng cho một trăm khối hạ phẩm linh thạch làm lộ phí và tiền ăn cho nhiệm vụ này, lát nữa sư huynh đưa muội.”
“Ớ…” Thanh Dao ngẩn người.
Đường đường Thánh Địa, mà chỉ cho một trăm khối hạ phẩm linh thạch?
Cũng keo kiệt quá rồi.
Chu Trường Phong như không thấy vẻ u oán của thiếu nữ, thản nhiên nói: “Đi, chuẩn bị một chút, một tuần trà nữa chúng ta xuất phát.”
“Sư huynh, đồ đạc của ta mang theo người hết rồi, giờ đi luôn cũng được.”
“Được, vậy đi thôi.”
Hai sư huynh muội vừa đi xa, Chu Hạc Xuyên từ trong phòng bước ra.
Sắc mặt hắn âm trầm, lớn tiếng mắng Chu Trường Phong, “Tên tiểu tử thối, ngươi đúng là không chịu thiệt nửa điểm nào!”
...
“Sư huynh, đây hình như là đường xuống núi mà?”
Trên đường, Thanh Dao nghi hoặc hỏi.
Chu Trường Phong nói: “Trước khi xuống núi, sư huynh phải ghé qua Địa Linh Phong một chuyến.”
Âm Dương Thánh Địa xưng có mười vạn đệ tử, mà chín đại chủ phong là nơi chỉ có đệ tử nội môn mới đủ tư cách ở.
Đa số đệ tử đều tu luyện ở các ngọn núi ngoài chín phong, gọi là ngoại môn.
Mà Địa Linh Phong, chính là một trong số đó.
Chu Trường Phong trước đây cũng là ngoại môn đệ tử Địa Linh Phong, giờ đã vào nội môn, coi như đã lên bờ.
“Chu sư huynh.”
“Chu sư huynh.”
“Chu sư huynh.”
Đi trên Địa Linh Phong, gặp không ít đệ tử ngoại môn mặc áo bào xám, bọn họ ôm bụng chào Chu Trường Phong.
Thanh Dao càng thêm tò mò, “Sư huynh, mấy đệ tử ngoại môn này làm sao vậy, ai nấy gầy như que củi, còn ôm bụng nữa?”
Chu Trường Phong nói: “Tình trạng này vừa nhìn là biết do dùng Tẩy Thể Đan kém chất lượng.”
Tu sĩ Trúc Cơ kỳ phải không ngừng dùng linh khí tẩy luyện thân thể, loại bỏ tạp chất, xây dựng căn cơ vững chắc.
Mà tác dụng của Tẩy Thể Đan chính là giúp tu sĩ đẩy nhanh tốc độ loại bỏ tạp chất.
“Ai mà ác độc thế, dám làm càn như vậy, bán Tẩy Thể Đan kém chất lượng cho đệ tử Thánh Địa chúng ta!” Thanh Dao tức giận, “Sư huynh, ta kiến nghị nên báo lên Đường Chấp Pháp, nhất định phải điều tra ra kẻ đứng sau, nghiêm trị không tha.”
...
“Sư muội... đừng kêu nữa, là ta.” Giọng nói bình thản của Chu Trường Phong vang lên.
“Cái gì?”
“Là ngươi?”
Lời của Chu Trường Phong như sấm nổ vang trong đầu Thanh Dao.
“Ta đã thay Độc Thảo trong Tẩy Thể đan bằng Ba Đậu. Như vậy hiệu quả của Tẩy Thể đan giảm đi một phần ba, đương nhiên tác dụng phụ cũng rất rõ ràng, cách bài độc biến thành tiêu chảy. Thế nào, đan thuật của ta lợi hại chứ?”
Chu Trường Phong vừa nói, trên mặt còn lộ ra vẻ tự đắc.
“Ngươi thật là...”
Thanh Dao suýt nữa buột miệng chửi thề, nhưng lại không nói ra được.
Trong lòng nàng thì đã mắng Chu Trường Phong một trận tơi bời.
Đại sư huynh âm hiểm vô sỉ, vì linh thạch chuyện gì cũng làm được. Trước kia lừa gạt đệ tử tông môn khác thì thôi, giờ ngay cả đệ tử Thánh Địa cũng không tha.
Hơn nữa, những đệ tử ngoại môn này đều là hy vọng tương lai của tông môn, Chu Trường Phong đúng là hại người từ gốc rễ!
Thật khó tưởng tượng, những việc Chu Trường Phong làm sẽ để lại bóng ma lớn thế nào trong lòng đám đệ tử ngoại môn này.
Sau đó Thanh Dao rơi vào trầm mặc, đi theo Chu Trường Phong đến một viện rộng rãi.
Xung quanh viện là từng dãy nhà gỗ, đây chính là nơi đệ tử ngoại môn thường ngày nghỉ ngơi.
Lúc này trong sân đã tụ tập rất nhiều đệ tử ngoại môn mặc đạo bào xám.
Thanh Dao ước lượng, ít nhất cũng phải ba trăm người.
“Chu sư huynh đến rồi, mau tránh ra.” Một thanh niên thân hình cao lớn lớn tiếng nói.
Ngay sau đó, đám đông tản ra nhường ra một cái bàn và một cái ghế.
Chu Trường Phong rất tự nhiên đi tới, ngồi xuống.
Thanh Dao phát hiện, quá trình này vô cùng yên tĩnh, cho dù Chu Trường Phong bán thuốc giả cho đám đệ tử ngoại môn này, cũng không có ai tỏ ra bất mãn.
Nhưng càng như vậy, nàng càng tức giận.
Đám đệ tử ngoại môn này bình thường phải làm tạp dịch, vất vả lắm mới tích góp được chút linh thạch, lại bị Chu Trường Phong lừa, thật sự quá đáng thương.
Nếu không phải thực lực không đủ, nàng thật muốn đại nghĩa diệt thân, trừ ác dương thiện, dạy cho tên đại sư huynh âm hiểm bỉ ổi này một trận ra trò.
“Tần Vũ, sao hôm nay chỉ có hơn ba trăm người đến?” Chu Trường Phong hơi nhíu mày.
Thanh niên cao lớn kia tên là Tần Vũ, nghe Chu Trường Phong hỏi liền vội vàng cúi người đáp: “Chu sư huynh, có hơn mười sư đệ đang làm nhiệm vụ, hơn mười sư đệ khác thì tiêu chảy đến kiệt sức nằm liệt giường không dậy nổi, còn hơn trăm sư đệ nữa thì đang trong nhà xí, thật sự không thoát thân được. Nhưng mà, bọn họ đều đã đưa linh thạch cho ta, nhờ ta mua hộ Tẩy Thể Đan.”
“Vậy thì để ngươi nhận thay đi, nhưng nhớ kỹ, phải phát Tẩy Thể Đan cho từng sư đệ.” Chu Trường Phong nhấn mạnh.
“Sư huynh yên tâm, ta nhất định làm đúng như lời huynh dặn.” Tần Vũ cung kính đáp.
Nhìn Chu Trường Phong và Tần Vũ cấu kết với nhau, Thanh Dao đứng phía sau Chu Trường Phong, nắm tay siết chặt đến phát ra tiếng răng rắc.
Thật quá đáng.
Chu Trường Phong còn có chút nhân tính nào không?
Ngay cả những người vì uống Tẩy Thể Đan kém chất lượng mà nằm liệt giường cũng không tha.
Chẳng lẽ thật sự phải ép người ta đến chết mới chịu dừng sao?
“Vù.”
Đúng lúc này, Chu Trường Phong vung tay, mấy trăm bình sứ nhỏ xuất hiện trên bàn, “Một lô là 412 bình.”
“Sư huynh, đây là linh thạch mà ta cùng các sư đệ chuẩn bị, đều ở trong này, huynh cất đi.” Tần Vũ hai tay dâng lên một túi trữ vật, đưa tới trước mặt Chu Trường Phong.
Chu Trường Phong vừa định đưa tay nhận lấy.
Nhưng Thanh Dao không nhịn được lớn tiếng quát: “Dừng tay!”