Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Dịch: Dưa Hấu
“Được, cái bánh cắt này, ta mua.” Hàn Vân Băng mặt không đổi sắc, ném một bình ngọc về phía Chu Trường Phong.
“Bên trong là một viên Nhị giai hạ phẩm Tử Linh Đan, có thể tăng tu vi cho tu sĩ Kim Đan kỳ, một viên trị giá khoảng một nghìn sáu trăm khối hạ phẩm linh thạch.”
Chu Trường Phong xác nhận trong bình đúng là Tử Linh Đan xong, lập tức thu bình lại, “Cái này không ổn lắm đâu, ta không có linh thạch thối lại cho ngươi đâu.”
“Không cần thối.” Hàn Vân Băng phất tay, thu hai cục Bích Cốc Đan lại, vung tay áo, quay người rời đi.
Triệu Hằng liếc nhìn Chu Trường Phong một cái, sau đó cũng thu lò luyện đan lại, chắp tay với Chu Hạc Xuyên rồi xoay người rời đi.
“Haiz, đúng là người sảng khoái.”
“Sớm biết bán chạy thế này, dù có liều mạng cũng phải luyện thêm mấy lò Bích Cốc Đan vị bún ốc nữa mới phải.”
Chu Trường Phong cảm thán.
Chu Hạc Xuyên: “...”
“Ta xin ngươi, bớt hại người một chút đi.”
“Đó là lời gì vậy? Hắn mua ta bán, đây là giao dịch.” Chu Trường Phong nghiêm mặt nói.
Chu Hạc Xuyên hừ một tiếng, lười tranh luận với Chu Trường Phong.
“Cái này cho ngươi.”
Bỗng nhiên Chu Hạc Xuyên ném cho Chu Trường Phong một cuộn da thú.
“Cái gì đây?” Chu Trường Phong tò mò.
Chu Hạc Xuyên nói: “Ngươi đã là Kim Đan chân nhân, miễn cưỡng xem như có chút năng lực tự bảo vệ mình, đừng suốt ngày chui rúc trong Thánh Địa nữa, hại người trong ngoài tông môn, nên xuống núi rèn luyện một phen.”
“Không lâu trước đây, ta từng nhờ trưởng lão Nhiệm Vụ Đường, nếu có nhiệm vụ nào dành cho tu sĩ Kim Đan kỳ mà phần thưởng hậu hĩnh thì đừng phát ra vội, cứ gửi cho ta trước.”
“Khi ngươi đang luyện đan, trưởng lão Nhiệm Vụ Đường đã tới, mang tới nhiệm vụ này.”
Vừa nghe là nhiệm vụ do trưởng lão Nhiệm Vụ Đường đích thân đưa tới, mắt Chu Trường Phong sáng lên.
Phải biết, nhiệm vụ của Nhiệm Vụ Đường cực kỳ khó nhận, người xếp hàng cắm trại ngoài Nhiệm Vụ Đường không ít. Nếu Chu Trường Phong tự mình đi nhận, không xếp hàng mấy ngày thì đừng hòng lấy được nhiệm vụ.
Còn Chu Hạc Xuyên chỉ cần một câu đã khiến trưởng lão Hợp Thể kỳ ngoan ngoãn mang nhiệm vụ tới tận cửa.
Đây chính là thực lực.
“Quả nhiên là trên có người dễ làm việc.” Chu Trường Phong giơ ngón cái lên.
Chu Hạc Xuyên ưỡn ngực, hơi ngẩng đầu, “Còn cảm thấy vi sư không giúp được gì cho ngươi nữa không?”
“Đệ tử chưa từng có nửa lời oán trách với sư tôn.” Chu Trường Phong lắc đầu.
Chu Hạc Xuyên khẽ cười, “Xem thử là nhiệm vụ gì đi.”
Chu Trường Phong không chờ nổi mà mở cuộn da thú ra.
Thì ra, cách Âm Dương Thánh Địa hai ngàn dặm, ở một nơi gọi là Thanh Hà thành, trong thành hơn ba trăm miệng ăn Trần gia chỉ trong một đêm bị tàn sát quá nửa. Người chết toàn thân máu bị hút sạch, giống như xác khô, chết trạng thê thảm.
Mà Trần gia là gia tộc tu tiên nổi danh ở Thanh Hà thành, lão tổ trong tộc là tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, ngoài ra còn có ba tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ, Trúc Cơ trung kỳ, vậy mà không ai sống sót, toàn bộ chết bất đắc kỳ tử.
Yêu cầu của nhiệm vụ là do một tu sĩ Kim Đan dẫn đội, phối hợp với một tu sĩ Trúc Cơ, điều tra ra hung thủ đứng sau, trả lại sự bình yên cho Thanh Hà thành.
Phần thưởng trong mắt Chu Trường Phong cũng rất hậu hĩnh, hoàn thành nhiệm vụ, tu sĩ Kim Đan được năm nghìn khối hạ phẩm linh thạch, tu sĩ Trúc Cơ được một nghìn khối hạ phẩm linh thạch.
Thế nhưng.
Clhu Trường Phong lại nhíu mày.
Chu Hạc Xuyên chú ý tới vẻ khác thường của Chu Trường Phong, “Có vấn đề gì sao?”
“Ta để ý thấy trên cuộn nhiệm vụ này có nhiều chỗ bị sửa chữa.”
“À, vốn trong nhiệm vụ không có phần phối hợp với tu sĩ Trúc Cơ, là vi sư bảo trưởng lão nhiệm vụ đường thêm vào.” Chu Hạc Xuyên thản nhiên nói.
Thế nào là đặc quyền?
Đây chính là đặc quyền.
Chu Trường Phong nói: “Sư tôn, ngươi làm vậy chẳng phải dư thừa sao? Nhiệm vụ này một mình ta là đủ, nếu người tăng phần thưởng của ta từ năm nghìn khối hạ phẩm linh thạch lên sáu nghìn khối, ta sẽ càng cảm kích ngươi hơn.”
Chu Hạc Xuyên bỗng nhiên cười, “Ngươi tuyệt đối không ngờ, yêu cầu ban đầu của nhiệm vụ là do một tu sĩ Kim Đan hoàn thành, phần thưởng sáu nghìn khối hạ phẩm linh thạch. Là vi sư đề nghị thêm một tu sĩ Trúc Cơ phối hợp, phần thưởng của Kim Đan kỳ mới thành năm nghìn, bớt ra một nghìn cho người phối hợp Trúc Cơ kỳ.”
A?
Chu Trường Phong hiểu rõ chân tướng sự việc, lập tức cảm thấy ngứa răng.
Chu Hạc Xuyên nói: “Trường Phong, tông môn đại tỷ thí sắp tới, dẫn theo sư muội cùng đi lịch luyện, tăng thêm chút kinh nghiệm cho nàng, đối với đại tỷ thí cũng có lợi. Yên tâm, vi sư không hại ngươi, nếu lần này ngươi có thể đoạt được một vị trí đứng đầu, phần thưởng Danh Sư Thưởng của vi sư đều cho ngươi.”
“Thật không?”
“Thật!”
“Sư tôn, ngươi nói vậy, làm sư huynh dẫn sư muội đi đánh quái, tăng cấp cũng là chuyện nên làm.”
Chu Trường Phong lập tức vui vẻ ra mặt, theo hắn biết, lần trước hắn đoạt hạng nhất Đan Sư Chiến Lực Bảng Trúc Cơ kỳ, sư tôn nhận được mười vạn khối hạ phẩm linh thạch phần thưởng.
Nếu là Kim Đan kỳ, chỉ có hơn chứ không kém...
“Sư tôn, đệ tử lập tức đi chuẩn bị, sáng mai sẽ dẫn sư muội xuất phát.”
Nói xong, Chu Trường Phong khom người thật sâu rồi xoay người rời đi.
Chu Hạc Xuyên nhìn bóng lưng Chu Trường Phong, khẽ thở dài.
Thời gian của hắn không còn nhiều...
Sau khi Chu Trường Phong trở về phòng, nụ cười trên mặt cũng lập tức biến mất, trong mắt thoáng qua một tia bi thương.
Lời Chu Hạc Xuyên hôm nay, giống như đang gửi gắm hậu sự.
“Nghe nói, trên đời này có Niết Bàn Quả, Trường Sinh Mộc, có thể giúp người ta Niết Bàn tái sinh, trường sinh bất tử, không biết thật giả ra sao...” Trong lòng Chu Trường Phong vẫn tràn đầy cảm kích với Chu Hạc Xuyên, hy vọng sư tôn có thể sống lâu thêm chút nữa.
Dù sao Chu Hạc Xuyên nhìn như không giúp gì cho Chu Trường Phong, nhưng thực ra thân phận đại đệ tử chân truyền Thiên Kiếm Phong chính là sự giúp đỡ lớn nhất.
Nếu không có thân phận này che chở, ai sẽ đối xử hòa khí với một Kim Đan sơ kỳ?
Với những việc Chu Trường Phong làm trong tông môn, sớm đã đủ bị Đường Chấp Pháp xử phạt rồi.
Hoặc là trực tiếp bị đệ tử có bối cảnh sâu trong Thánh Địa âm thầm xử lý.
“Nhưng trong Thánh Địa nhiều đại năng như vậy còn không tìm được loại chí bảo đó, ta muốn cứu sư tôn, ít nhất cũng phải Độ Kiếp, hoặc thành tiên mới được.”
“Thôi, không nghĩ nữa.”
Chu Trường Phong bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó lấy từ túi trữ vật ra một đống lớn Tẩy Thể Đan, bắt đầu vo đan.
Đầu ra của lô đan dược này hắn đã nghĩ xong, bán cho đám đệ tử ngoại môn Luyện Khí kỳ.
Với thân phận đại đệ tử chân truyền Thiên Kiếm Phong của hắn, chẳng ai dám nói nửa câu không.
...
Sáng hôm sau.
Chu Trường Phong như thường lệ thức dậy ra ngoài.
Vừa ra tới sân, hắn đã thấy Thanh Dao búi tóc củ tỏi, mặc váy dài xanh biếc đang múa may tay chân trong sân, bên cạnh nàng có một thanh phi kiếm màu đỏ đang bay lượn quanh người.
“Sư huynh, ta thành công rồi! Ta cũng là kiếm tu rồi!”
“Sư huynh nhìn này.”
Thanh Dao thấy Chu Trường Phong liền giống như đứa trẻ được đồ chơi mới, sốt ruột khoe khoang chiến tích.
“Viêm Long Thú, lên!”
“Viêm Long Thú, lên!”
“Viêm Long Thú, lên!”
Thanh Dao liên tục ra lệnh cho phi kiếm.
Phi kiếm màu đỏ không ngừng lao vút về phía trước, phát ra tiếng xé gió chói tai.
Phi kiếm này tốc độ rất nhanh, tu sĩ Trúc Cơ bình thường e là khó mà tránh kịp.
Chu Trường Phong hơi sững sờ, “Phi kiếm của ngươi... gọi là Viêm Long Thú?”
Theo hắn biết, Viêm Long Thú là một loại yêu thú họ Long, giỏi điều khiển hỏa, nơi nó đi qua đều hóa thành tử địa.
“Giống sư huynh ngươi đó, âm hiểm vô sỉ... khụ...”
Thanh Dao nói được nửa câu, vội vàng đổi giọng, “Giống sư huynh ngươi đó, ổn trọng ta học không nổi... Nhưng lời sư huynh nói rất có lý, một cái tên hay, quả thật có thể tạo hiệu quả bất ngờ, tăng lớn xác suất chiến thắng.”
Nghe xong, Chu Trường Phong khẽ nhíu mày.
Đây là đang khen ta hay đang mắng ta?