Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Dịch: Dưa Hấu
Hàn Vân Băng tu luyện Hàn Tâm Quyết nhiều năm, cũng coi như có chút thành tựu, tâm như băng giá.
Nhưng vào khoảnh khắc này, hắn vẫn bị phá phòng.
“Sư huynh, huynh làm sao vậy?”
Tiếng gầm giận dữ của Hàn Vân Băng dẫn tới một đệ tử Đan Phong ngoài cửa.
Hắn còn tưởng Hàn Vân Băng gặp chuyện gì, lập tức đẩy cửa xông vào.
“Má nó, cái mùi gì thế này! Ọe, sư huynh huynh làm gì với đan lô vậy? Ọe.”
Tên đệ tử kia lập tức nôn thốc nôn tháo không ngừng, nếu không phải nể mặt thân phận của Hàn Vân Băng, hắn nhất định phải lớn tiếng chất vấn, đồ điên, ngươi dám dùng đan lô luyện cứt à!
“Cái gì mà ta làm gì với đan lô?”
“Ta cũng chẳng biết gì, vừa vào cửa đã ngửi thấy mùi thối nồng nặc, đan lô bốc ra mùi quỷ khiếp thần sầu.”
Hàn Vân Băng tỏ rõ thái độ: Cái nồi này ta không gánh.
“Thôi, chỗ này không tiện nói chuyện.”
Hàn Vân Băng phát hiện tên đệ tử Trúc Cơ kia hai tay bóp cổ, bắt đầu trợn trắng mắt sùi bọt mép, bộ dạng như sắp tắc thở, lập tức xách hắn ra khỏi phòng luyện đan, đóng chặt cửa lại.
“Hộc... hộc...”
Tên đệ tử Đan Phong kia thở hổn hển từng hơi lớn.
“Sư huynh, lần đầu tiên ta cảm thấy, hóa ra không khí trong lành lại thơm như vậy.”
“Sư huynh, huynh cứu mạng ta rồi.”
Tên đệ tử Đan Phong kia, cảm giác như vừa thoát chết trở về.
“Tông môn không cho phép đan sư luyện đan bừa bãi ngoài trời cũng là có lý do.”
Hàn Vân Băng lại nói: “Dùng đan lô luyện ra thứ thối hoắc như vậy, ta nghi ngờ là có người cố ý, chắc là cuộc sống không vừa ý, hoặc gặp chuyện gì bực bội, nên mới luyện đan trả thù xã hội. Người dùng đan lô này trước là ai?”
Tên đệ tử kia đáp: “Hắn là đại đệ tử Thiên Kiếm Phong, chân truyền của phong chủ, Sở Trường Phong.”
“Hóa ra là tên tiểu nhân âm hiểm vô sỉ đó, vậy thì chẳng có gì lạ.” Nhắc tới Sở Trường Phong, cảm xúc của Hàn Vân Băng lại dao động.
Đường đường kiếm tu, lại đi đăng ký tham gia tỷ thí chiến lực nhóm đan tu, đoạt luôn hạng nhất bảng chiến lực đan sư nhóm Trúc Cơ.
Mà hắn chính là người đứng thứ hai năm đó.
Tuy Sở Trường Phong bây giờ đã là nhị phẩm đan sư, nhưng thật ra cũng chỉ biết luyện mấy loại đan nhị phẩm đơn giản, hoàn toàn là vì đa số đan sư chiến lực thấp nên mới học luyện đan.
“Kẻ này hành vi ác độc, hại người không lợi mình, nhất định phải nghiêm trị!” Hàn Vân Băng trầm giọng nói: “Ngươi lập tức báo lên trưởng lão, nhất định phải xử phạt nghiêm khắc. Ta sẽ ở đây canh giữ, tránh để đệ tử khác lại bị Sở Trường Phong hại tiếp.”
“Vâng.” Tên đệ tử kia đáp một tiếng, vội vã rời đi.
...
Bên này.
Sở Trường Phong đã trở về Thiên Kiếm Phong.
Lúc này trời đã tối, hắn thấy phòng tiểu sư muội đèn còn sáng, còn có từng đợt linh lực dao động truyền ra, biết ngay tiểu sư muội đang luyện kiếm.
“Ngày mai Thanh Dao sẽ có phi kiếm của riêng mình, không biết nàng sẽ đặt tên cho phi kiếm là gì.”
Sở Trường Phong không quấy rầy, mà trở về phòng mình.
Cửa phòng đóng lại.
Tụ Linh trận, Mê Tung trận, Bích Lũy trận, Sở Trường Phong một hơi lấy ra ba cái trận bàn nhất giai kích hoạt, xác nhận không ai có thể dễ dàng dò xét, sau đó lấy đủ loại tài liệu ra bày lên bàn, rồi dùng linh lực ngưng tụ thành hỏa diễm, lần lượt luyện hóa từng thứ một.
Một nén nhang sau.
Tất cả tài liệu trên bàn đều luyện hóa xong, dung hợp thành một đoàn chất lỏng màu vàng kim.
“Khoan đã, tiền bối, cẩn thận phía sau...
Lão tổ, tha mạng, tại hạ nhận thua...”
Sở Trường Phong vừa dứt lời, sáu thanh phi kiếm từ trong tay áo, trước ngực, ủng, tóc hắn đồng loạt bay ra như bướm lượn quanh thân.
Sáu thanh phi kiếm đồng màu đen.
Thực ra sáu thanh phi kiếm này thuộc tính đều khác nhau, có kiếm thuộc tính kim, có kiếm thuộc tính mộc, có kiếm thuộc tính hỏa…
Sở Trường Phong cảm thấy đồng bộ màu sắc sẽ tạo hiệu quả che mắt, cho nên toàn bộ đều bị hắn sơn thành màu đen.
Tuy nhiên, sáu thanh phi kiếm vẫn chưa phải là hết.
Ngay sau đó, sắc mặt hắn bỗng trở nên nghiêm túc, “Trảm yêu, trừ ma, vấn tiên!”
Hắn vung tay áo phải, một thanh phi kiếm trắng, một thanh bạc, một thanh vàng đồng loạt bay ra.
Chỉ là khác với những thanh kiếm còn lại, ba thanh phi kiếm này tên gọi đường hoàng, chính khí lẫm liệt.
Sở Trường Phong dù sao cũng là đệ tử danh môn chính đạo, thế nào cũng phải có vài thủ đoạn ra dáng, nếu không sẽ bị người ta chỉ trỏ sau lưng.
Hơn nữa có sự đối lập, càng khiến người khác khó lòng phòng bị.
“Kiếm trận!”
Sở Trường Phong quát khẽ một tiếng, chín thanh phi kiếm tự động xếp thành hàng trên đỉnh đầu hắn, tạo thành một kiếm trận huyền ảo.
Đây chính là chỗ mạnh của kiếm đạo Thiên Kiếm Phong, không cần tự mình lĩnh ngộ thần thông kiếm đạo, chỉ cần ra lệnh là được.
Mà đồng thời dưỡng chín thanh phi kiếm, Sở Trường Phong còn được Chu Hạc Xuyên khen là thiên tài sinh ra để tu luyện kiếm đạo Thiên Kiếm Phong, đến cả Chu Hạc Xuyên từng là đại năng Đại Thừa kỳ cũng không làm được điều này.
Theo lời Chu Hạc Xuyên, hắn là tiên thiên Kiếm Hạp Chi Thể.
Không sai, người khác là kiếm phôi, kiếm chủng, kiếm tiên... còn hắn là kiếm hạp.
Ưu thế của hắn không nằm ở ngộ kiếm đạo, lĩnh ngộ thần thông kiếm thuật, mà là ở chỗ dưỡng kiếm.
Làm mạnh uy thế phi kiếm, rồi phản bổn thân mình.
Điểm này hoàn toàn phù hợp với kiếm đạo Thiên Kiếm Phong.
“Đi.”
Sở Trường Phong điều khiển đoàn chất lỏng màu vàng kim rơi lên Vấn Tiên Kiếm, rõ ràng thấy chất lỏng bị hấp thu.
Keng!
Chẳng bao lâu, Vấn Tiên Kiếm phát ra một tiếng kiếm minh trong trẻo.
Sở Trường Phong thấy vậy, không khỏi nở nụ cười: “Cuối cùng cũng lên được nhị giai rồi, không uổng công bao nhiêu cổ đông ủng hộ.”
Đến đây, chín thanh phi kiếm của hắn đã toàn bộ đạt tới nhị giai.
Đồng thời sau khi phi kiếm thăng cấp, một luồng linh lực phản bổn tràn vào cơ thể Sở Trường Phong, khiến tu vi của hắn cũng tăng lên, chỉ còn một bước nữa là tới Kim Đan trung kỳ.
“Muốn đạt tới Kim Đan trung kỳ, nhất định phải có một thanh phi kiếm đạt tới nhị giai trung phẩm, chín thanh phi kiếm đều đạt nhị giai trung phẩm, ta mới có thể Kim Đan trung kỳ viên mãn. Chỉ là một thanh phi kiếm thăng lên trung phẩm, bảo thủ mà nói cũng phải tốn trên vạn linh thạch, chín thanh phi kiếm...”
Sở Trường Phong nghĩ tới đây, chỉ thấy đó là một con số trên trời.
“Đường tu tiên dài dằng dặc, không thể nóng vội, trong tay ta còn ít đan dược, ngày mai nghĩ cách bán đi, như vậy cũng có được mấy ngàn linh thạch.”
“Chỉ tiếc, phường thị không thể thường xuyên lui tới, quay lại xem ở nhiệm vụ đường có nhiệm vụ nào thích hợp không, đây cũng là một con đường kiếm linh thạch.”
Sở Trường Phong âm thầm thở dài, chỉ là nhiệm vụ ở nhiệm vụ đường cũng chẳng dễ nhận.
Âm Dương Thánh Địa người quá đông.
Nhất là tu sĩ Trúc Cơ, Kim Đan lại càng nhiều, mỗi ngày đệ tử Thánh Địa xếp hàng chờ nhận nhiệm vụ dài như rồng rắn.
Hôm nay đi xếp hàng, có khi phải chờ mấy ngày mới tới lượt nhận nhiệm vụ.
Thậm chí có đệ tử chuyên làm nghề xếp hàng thuê cho người khác, cũng có kẻ nhận nhiệm vụ xong lại chuyển tay cho người khác làm.
Sở Trường Phong không làm mấy chuyện đó.
Bởi vì Thánh Địa kêu gọi giao nhiệm vụ cho người thực sự cần, nghiêm cấm kiểu đầu cơ trục lợi này, bị bắt được sẽ bị xử phạt rất nặng, hắn thì một lòng cầu ổn.
“Đan Phong Triệu Hằng cầu kiến phong chủ.”
Bỗng nhiên, một đạo âm thanh trầm thấp truyền vào tai Sở Trường Phong.
“Triệu Hằng? Trưởng lão Đan Phong hợp thể kỳ, hắn tới làm gì?”