Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Đột phá Luyện Khí hậu kỳ, hắn cũng muốn lắm chứ!
Quý An cúi đầu, che giấu vẻ bất đắc dĩ trong mắt.
Trong trạng thái tu luyện không tiếc bất cứ giá nào, ở một năm trước tu vi của hắn đã gặp phải bình cảnh Luyện Khí tầng sáu.
Dù cho dốc lòng tu luyện không hề lơ là, gần đây mới cảm thấy nút thắt có chút buông lỏng.
Muốn đột phá Luyện Khí hậu kỳ, ít nhất còn phải tu hành thêm vài tháng nữa.
Nghĩ đến việc Lưu Ngọc sư huynh có thể đột phá chỉ trong vài tháng, hắn lại cảm thán tư chất ảnh hưởng lớn đến việc nâng cao tu vi.
Tư chất kém, tốc độ luyện hóa linh lực chậm, linh khí từ đan dược và tụ linh trận còn chưa kịp luyện hóa hoàn toàn đã tiêu tán mất.
Vượt qua tiểu cảnh giới thì còn đỡ, cùng lắm thì lãng phí đan dược và linh thạch, nhưng gặp phải bình cảnh sơ trung hậu kỳ thì thật khó chịu.
Điểm tốt là, hắn gian nan như vậy là do không dùng đan dược đột phá bình cảnh.
Nhưng cũng không phải là không có thu hoạch, trong thời gian một năm qua do tiên mạch được tẩm bổ nhiều hơn, đạt được mở rộng không ít, khai thác thêm vài chi mạch, những chi mạch cũ cũng kéo dài ra một chút.
Lúc này tâm tình Trương Phàm vô cùng vui vẻ, ở chỗ hắn xuất hiện hai đệ tử tư chất Giáp đẳng, hắn cũng sẽ được ban thưởng.
Hắn trở nên nhiệt tình với Quý An hơn, còn hàn huyên vài câu, khuyến khích đối phương cố gắng tu hành.
Một đệ tử Luyện Khí tầng sáu có thể trồng mười mẫu linh điền, thu hoạch đủ để đáp ứng nhu cầu tu luyện.
Tương lai tranh đoạt Trúc Cơ đan không khó, rất có thể sẽ Trúc Cơ thành công, đáng để hạ mình kết giao, biết đâu có thể để lại một mối quan hệ cho hậu bối.
Còn Lưu Ngọc, người này tương lai thành tựu cao hơn, có lẽ không để vào mắt một tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ như hắn, ngược lại khó giao du.
Trương Phàm quyết định sau này thỉnh thoảng ghé qua mảnh linh điền này, chỉ điểm Quý An tu hành, dù sao chỉ là tiện tay làm thôi, cũng chẳng tốn bao nhiêu thời gian.
Lão Hoàng thấy Trương Phàm có ý rời đi, liền bước lên phía trước nói:
"Sư thúc, sang năm đệ tử tròn sáu mươi tuổi, không đủ điều kiện ở lại tông môn nữa. Vị trí trông coi linh điền số hiệu Quý Vị, cần phải chọn người khác thay thế."
Đệ tử trông coi có trách nhiệm dẫn dắt linh nông mới, nếu đệ tử mới biểu hiện tốt, người trông coi cũng được thưởng thêm điểm cống hiến.
Vận khí của hắn cực tốt, hai đệ tử mới đều đạt khảo hạch Giáp đẳng, việc nhận thưởng hơn trăm điểm cống hiến là chắc chắn.
Hắn sớm thoái vị, cũng có thể để người kế nhiệm hưởng lợi một phen.
Theo quy củ tông môn, sau khi hắn rời đi, sẽ ưu tiên chọn đệ tử trông coi từ khu vực cũ, Lưu Ngọc chắc chắn phải rời khỏi linh điền, vậy người trông coi chỉ có một.
"Thời gian trôi nhanh thật."
Trương Phàm khẽ thở dài, quay đầu nói:
"Nếu Tiểu Hoàng nguyện ý sớm thoái vị nhường hiền, vậy vị trí đệ tử trông coi linh điền Quý Vị sẽ do Quý An đảm nhiệm. Quý An, ngươi có nghiên cứu sâu về pháp thuật trồng trọt, khi đệ tử mới nhập môn, phải biết dìu dắt hậu bối, tông môn sẽ có thưởng."
"Đa tạ sư thúc."
"Ừm, ta đi nơi khác khảo hạch đệ tử."
Trương Phàm chắp tay với Lưu Ngọc, cười nói:
“Lưu sư điệt cứ ở lại đây vài ngày, chờ tin tốt lành từ ta.”
"Cung tiễn sư thúc."
Ba gã đệ tử Luyện Khí Kỳ đồng thanh nói, chỉ thấy Trương Phàm vung tay áo, cả người không cần pháp khí đã bay lên.
Sau khi Trương Phàm đi xa, lão Hoàng cười híp mắt nói:
"Ta phải rời tông vài ngày để đến Hoàng Nha đạo viện, sư huynh sư đệ, xin cáo từ trước."
….
Khu chợ Bích Thủy hồ, Bách Vị Lâu, phòng Thiên Tự số bốn.
Triệu Mộng Dao hai tay nâng chén rượu, cười duyên nói:
"Chúc mừng Trương sư huynh đột phá Luyện Khí tầng chín, có lẽ không cần bao nhiêu năm nữa, chúng ta phải gọi ngươi là Trương sư thúc rồi."
"Ha ha, bàn chuyện Trúc Cơ bây giờ còn sớm, ta mới đột phá mấy tháng, tu luyện đến Luyện Khí viên mãn còn chẳng biết bao giờ. Sư muội khí cơ viên nhuận, chắc không lâu nữa cũng đột phá Luyện Khí tầng chín thôi."
Trương Viễn Sơn uống linh tửu, khẽ lắc đầu:
"Không ngờ sau khi ta đến Ma Nhai Sơn, đệ tử xuất thân từ Thanh Tùng đạo viện lại chẳng còn tụ được."
Bởi vì bộc lộ thiên phú luyện khí khá tốt, lại tu hành trong linh mạch nhất giai thượng phẩm, tu vi của hắn tiến bộ thần tốc, vượt xa dự kiến ban đầu.
Hắn dừng một chút, nhìn Sở Hà:
"Sư đệ đã quyết tâm rồi sao? Chọn con đường tu hành chủ yếu dựa vào việc nhận nhiệm vụ săn giết yêu thú của tông môn, con đường này không nên đi. Chuyện các sư bá Trúc Cơ kỳ ngã xuống nơi sâu trong sơn mạch không hề hiếm, mỗi năm có không biết bao nhiêu đệ tử Luyện Khí bỏ mạng."
Từ khi quen biết, sư đệ này luôn đi theo hắn, quan hệ cả hai rất tốt.
Sở Hà cười đáp:
"Ta không có thiên phú ở phương diện luyện khí, nếu muốn ở lại tông môn tu hành an ổn, chỉ có thể chọn ngự thú, luyện đan, hoặc ngoan ngoãn làm một linh nông. Nhưng mấy lựa chọn này không phải thứ ta muốn. Từ hai năm trước ta đã bắt đầu chuẩn bị cho ngày hôm nay, khổ luyện pháp thuật, tích góp linh thạch mua pháp khí, chỉ chờ tìm được một đội đáng tin cậy để gia nhập."
Con đường ngự thú, luyện đan bị loại bỏ thẳng, vì gia tộc sẽ không còn hỗ trợ hắn nhiều như vậy nữa.
Trồng linh điền, vất vả tích cóp linh thạch để tu hành, đó không phải là điều mà hắn mong muốn.
Trương Viễn Sơn khẽ gật đầu:
"Ma Nhai Sơn giờ đã là tiền đồn của tông môn, có rất nhiều đội săn yêu hoạt động, tông môn còn lập một khu chợ nhỏ để mọi người giao dịch. Ta giờ có thể nhận sửa chữa pháp khí bị hư hại, cũng quen biết vài người trong đội săn yêu. Ta có thể giúp hỏi xem họ có cần người không, sư đệ đã là Luyện Khí tầng bảy, chắc sẽ dễ được nhận thôi. Nhưng trước đó, sư đệ tuyệt đối không được tự ý đi sâu vào trong núi."
Săn yêu thường phải vào sâu trong núi, người mới mà đi một mình thì chẳng khác nào tự tìm đường chết, nên phải gia nhập đội để còn có người giúp đỡ.
"Vậy thì đa tạ sư huynh."
Sở Hà cười tươi rói, có người đáng tin giúp đỡ thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Kế hoạch ban đầu của hắn là tìm vài người quen lập một đội, chứ người mới mà không có ai bảo lãnh thì không thể nào vào được các đội lâu năm kia.
Thấy Trương Viễn Sơn nhìn mình, Quý An lấy từ trong ngực ra năm viên linh thạch, đặt lên trước mặt hắn:
"Đây là linh thạch trả lại sư huynh, cảm tạ các sư huynh đã giúp đỡ, bữa rượu này để ta mời."
"Sư đệ bây giờ giàu có vậy sao? Bữa linh thực này tốn kém lắm nha, hay là chúng ta chia đều đi."
Trương Viễn Sơn ngạc nhiên, ban đầu có gọi mấy món linh thực cao giai, bữa này ít nhất cũng tốn bốn khối linh thạch.
Thêm cả số linh thạch trả lại cho mình, một lần vung tay tận chín khối, đổi lại là hắn cũng thấy xót của.
Triệu Mộng Dao che miệng cười nói:
"Sư huynh không biết đó thôi, Quý sư đệ tuy chỉ là Luyện Khí tầng sáu, nhưng Tiểu Vân Vũ Thuật đã đạt tới cảnh giới viên mãn, trồng tận mười mẫu linh điền. Nếu xét về tài lực, e là không thua kém sư huynh là bao."
Nàng đã cẩn thận tính toán thu nhập của đối phương, mỗi quý có thể tích lũy khoảng ba mươi khối linh thạch, thu nhập này đủ để đáp ứng việc tu hành của một đệ tử Luyện Khí hậu kỳ.
Linh thạch được ban thưởng từ tông môn cộng thêm sự hỗ trợ của gia tộc của nàng cũng chỉ có vậy, mà nàng còn là Luyện Khí tầng tám đấy.
"Sư đệ quả nhiên đã luyện Tiểu Vân Vũ Thuật đến viên mãn, tốt!"
Trương Viễn Sơn nâng chén rượu, cười nói:
"Sư đệ có bản lĩnh này, sau này Trúc Cơ có hy vọng, mấy người chúng ta sau này phải giao lưu nhiều hơn mới được."
Quý An nâng chén, thầm nghĩ cuối cùng cũng chen chân được vào vòng tròn của đám đệ tử gia tộc này rồi.
Đợi uống cạn linh tửu, Quý An nói:
"Sau khi gieo xong linh mễ, thời gian khoảng một tháng sau sẽ rảnh rỗi. Ta định sau khi đột phá Luyện Khí tầng bảy, tranh thủ thời gian gia nhập một tiểu đội đi săn yêu. Sau này nếu tiểu đội của Sở Hà sư huynh thiếu người, có thể tìm ta."