Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Ngày hôm sau, Lý An hốt hoảng chạy đến tìm hắn.
- Hôm qua, thuộc hạ về đây bằng cách nào vậy?
- Ta cõng ngươi về. Còn ta về bằng cách nào thì cũng chẳng nhớ nữa.
Hai má Lý An ửng đỏ.
- Công tử đừng nói dối. Thuộc hạ làm gì say đến mức đó. Nhưng thuộc hạ nặng lắm phải không? Xin lỗi công tử.
- Bảo nhẹ thì là nói dối. Nhưng cũng không nặng đến mức phải xin lỗi. Nhìn bắp tay ta này.
- Phù, vốn dĩ cánh tay đã nhỏ rồi, giờ chắc còn nhỏ hơn nữa.
- Ta bảo nhìn những cơ bắp cuồn cuộn này cơ mà.
Bị hắn trêu chọc, Lý An cúi đầu.
- Đa tạ công tử.
- Lần sau lại uống tiếp nhé.
- Vâng ạ.
Kiếm Thiên Phong đang định quay đi thì Lý An lại hỏi:
- Nếu thuộc hạ có lỡ lời, mong công tử lượng thứ. Thú thật, thuộc hạ cũng không nhớ mình đã nói gì.
- Đừng lo, ngươi không làm gì sai cả. À, nếu lần sau ngươi có phạm lỗi gì, cứ dùng xá miễn quyền.
- Xá miễn quyền? Đó là gì vậy?
- Quyền được tha thứ dù ngươi có phạm phải bất kỳ lỗi lầm gì.
- Công tử cho thuộc hạ sao? Nhưng thuộc hạ chưa từng nhận được mà?
Hắn chìa tay ra.
- Nắm lấy tay ta.
Lý An nắm lấy bàn tay hắn.
- Giờ ta phát tờ phiếu đó cho ngươi đấy.
- Công tử không thể cho thuộc hạ mười phiếu luôn sao? Nếu vậy thì thuộc hạ sẽ đi theo công tử cả đời, chứ một phiếu thì chẳng phải quá ít sao?
- Không được! Một phiếu thôi. Dùng tiết kiệm vào đấy!
- Vâng, thưa công tử.
Đôi mắt cười của nàng bị khuôn mặt bầu bĩnh che khuất.
‘Trên đời này nếu có người được nhận sự tha thứ thì đó là ta, chứ đâu đến lượt ngươi. Lẽ ra ngươi phải cấp cho ta năm mươi phiếu xá miễn quyền mới đúng ...’
Đêm đó, Kiếm Thiên Phong ngồi một mình luyện công, phát tán nội lực dò xét xung quanh.
Trong lúc đang thám thính ba nơi cùng lúc, hắn phát hiện ra một người xuất hiện từ luồng khí tức bên trái.
Dạo gần đây, hắn rất hứng thú với việc tìm hiểu đối phương là người thế nào thông qua khí đạo. Nếu hắn đang vận khí mà phát hiện ra có người, việc đầu tiên hắn làm là quét một lượt từ đầu đến chân người kia. Cao bao nhiêu, sử dụng loại vũ khí gì, võ công đạt đến cảnh giới nào.
Lần này, trong lúc hắn còn đang xem xét đối phương thì …
Hắn ta tránh sang một bên.
Hắn nghĩ đó chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên, nên cố gắng hướng khí về phía hắn ta. Nhưng đối phương lại di chuyển sang hướng ngược lại để tránh né luồng khí tức của hắn.
‘Đừng nói với ta là ngươi biết nên mới né tránh nhé?’
Luồng khí mỏng manh và kín đáo như sợi tơ này không thể nào bị phát hiện ra được.
Tuy nhiên, đối phương lại bắt đầu né tránh như thể cảm nhận được sức mạnh của hắn.
‘Rốt cuộc là ai?’
Sự tò mò thôi thúc hắn. Hắn liên tục vận khí và rời khỏi phòng.
Luyện tập việc vừa di chuyển vừa vận khí. Tất nhiên, việc này tiêu hao tinh thần nhiều hơn so với việc ngồi yên vận khí, nhưng trong thực chiến thì việc vừa di chuyển vừa vận khí phổ biến hơn.
Kiếm Thiên Phong cảm nhận được đối phương đang lùi lại phía sau. Hắn liền đuổi theo ngay khi hắn ta bỏ chạy.
Nơi hắn đến là vùng nội điện.
Khoảnh khắc nhìn thấy người đứng đó, hắn thở phào nhẹ nhõm.
- Phụ thân!
Người dẫn dắt luồng khí của hắn đến đây chính là phụ thân.
- Thì ra là người, làm con tưởng ai đó đã cảm nhận được luồng khí của con nên mới căng thẳng đến vậy.
- Quả là một nguồn năng lượng tuyệt đỉnh. Đến cả con chó đang nằm ngủ dưới hàng rào đằng kia cũng nhận ra được.
- Chẳng phải chó vốn là loài động vật có linh tính tốt? Nhưng mà ở đây có chuyện gì xảy ra sao, phụ thân?
- Ta tình cờ đi ngang qua thôi.
Mặc dù phụ thân nói vậy, nhưng chắc chắn ông ấy đã đến tìm hắn.
- Chúng ta tình cờ gặp nhau thế này, ắt là có duyên.
- Đến đây thôi.
- Vâng!
Kiếm Thiên Phong liền ngậm miệng, lặng lẽ nhìn lên bầu trời đêm mà phụ thân đang ngắm nhìn.
Một lát sau, hắn hỏi:
- Khi nào thì người kế nhiệm được quyết định vậy?
- Một trăm năm sau. Các ngươi còn kém lắm.
- Một trăm ngày sau hãy quyết định đi. Con nghĩ cũng sắp đến rồi.
- Nếu đúng là như vậy thì Huyết Thiên Đao Ma đã không tìm đến con.
- Làm sao phụ thân biết được?
Đó là cuộc gặp riêng tư, vậy mà phụ thân lại biết. Nói cách khác, phụ thân đang theo dõi hắn. Cũng phải, có lẽ vì ông đã biết hắn trúng độc.
- Sau khi gặp con, Huyết Thiên Đao Ma đã đến tìm ta.
- Lão ta nói gì với phụ thân?
- Hy vọng ta sẽ trừng phạt con.
- Gì cơ?
Kiếm Thiên Phong vô cùng ngạc nhiên trước những lời này. Không lẽ Huyết Thiên Đao Ma đến tìm phụ thân và yêu cầu người trừng phạt hắn?
- Bất ngờ đúng không? Lão ta không phải là kẻ sẽ đến gặp ta và đưa ra thỉnh cầu như thế, cho dù đệ tử lão có bị giết chết đi chăng nữa.
- Rốt cuộc là tại sao?
Giả vờ như không biết, nhưng Kiếm Thiên Phong đã đoán được ý đồ của Huyết Thiên Đao Ma. Hắn muốn dò xét mối quan hệ giữa hắn và phụ thân. Phụ thân có thật sự phạt hắn không? Nếu có thì phạt như thế nào? Hắn muốn biết phụ thân có đang nhắm hắn cho vị trí người kế nhiệm hay không.
- Vậy nên ta quyết định sẽ phạt con.
- Chẳng có lý do gì để con bị phạt cả. Tên đệ tử đó đáng chết.
- Chỉ cần muốn thì lý do gì cũng có thể bịa ra.
Kiếm Thiên Phong rút kiếm, vạch một đường dài trên mặt đất.
Sau khi vẽ xong, hắn cất giọng:
- Huyết Thiên Đao Ma đã nói với con. Đường kẻ dài này là tầm quan trọng mà phụ thân dành cho bản thân mình. Lẽ nào bổn phận mà phụ thân nói là xuất phát từ đây?
Thay vì trả lời, phụ thân lại hỏi hắn một câu mà người từng hỏi ở khu săn bắn:
- Trong số các Ma Tôn, phụ thân tin tưởng ai nhất?
- Sao cơ?
Phụ thân đưa ra đáp án:
- Không ai cả.
Kiếm Thiên Phong cũng biết điều đó. Đáp án này đồng thời cũng trả lời rằng đường kẻ mà Huyết Thiên Đao Ma vẽ là không chính xác.
- Còn con thì sao? Là người tin tưởng kẻ khác, hay không?
- Điều đó phụ thuộc vào đối phương là ai.
- Làm sao con biết được họ là người thế nào?
- Chẳng phải chỉ cần ở bên cạnh nhau thì sẽ biết sao?
- Suy nghĩ ngu ngốc. Thứ mà con không thể nào biết được chính là lòng người. Cho dù con có nhìn thấu người bên cạnh đến đâu, cũng đừng bao giờ nghĩ rằng mình hiểu rõ họ.
Đột nhiên hắn nảy ra một ý nghĩ. Hắn nghĩ rằng mình hiểu rõ Lý An, nhưng lại liên tục phát hiện ra những khía cạnh khác của nàng, nó giống như một lẽ thường tình vậy.
- Con sẽ ghi nhớ.
- Đã nắm hết giáo lý của bản giáo chưa?
- Rồi ạ.
- Bỏ qua mấy việc vớ vẩn như truy bắt những kẻ hủ bại bất chính đi. Nói thật suy nghĩ của con cho ta nghe.
- Con được nói thật?
- Thế ngươi đã bắt đầu nói dối từ lúc nào?
- Không phải ạ. Bởi vì câu nói này của con có thể sẽ hơi thất lễ.
- Nói đi.
- Không biết từ khi nào, nhưng con nghĩ rằng chúng ta đã ... đánh mất Ma Đạo.
Vùng da dưới mắt phụ thân giật giật. Đây không phải là lời nên nói ra trước mặt người.
- Ma đạo trong suy nghĩ của ngươi là gì?
- Theo con, Ma Đạo là ...
* * *
[Nếu bạn phát hiện bất kỳ chỗ nào không ổn về bản dịch này thì hãy để lại lời bình dưới khung comment. Sự hài lòng của bạn chính là sự thành công của chúng tôi.]