Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Lúc này vì không có người chơi nào trồng trọt, ba con trâu đang tụ tập quanh một bụi cỏ, vừa nghỉ ngơi vừa gặm cỏ.

Trâu già mệt mỏi: "Mệt quá đi mất, ngày nào cũng cày bừa, biết đến khi nào mới hết đây..."

Trâu già buông xuôi: “Ài, số trời là vậy, ai bảo chúng ta là trâu chứ. Thôi thì kiếp sau cố gắng đầu thai làm người, đến lúc đó còn có thể sai trâu làm việc cho mình.”

Trâu già suy tư: “Dạo này ta cứ nghĩ mãi một chuyện, tại sao chúng ta phải làm việc cho con người? Chúng ta đâu có ăn lúa hay kê gì đâu, chỉ cần cỏ là đủ sống, mà cỏ thì khắp nơi đều có. Việc gì phải bán mạng làm thuê cho bọn họ. Chi bằng ra ngoài thôn tự do tự tại, sống một cuộc đời tự do còn hơn.”

Tiếng của bọn chúng khiến Tiêu Kiệt cảm thấy thú vị, không nhịn được chen vào: “Đồ trẻ trâu, bên ngoài thôn có nhiều quái vật lắm đấy. Mấy chú chỉ là gia súc, có tí sức chiến đấu nào đâu, ra ngoài chẳng phải tự tìm đường chết à.”

Trâu già buông xuôi: “Đấy, đúng rồi đấy, nghe nói mấy con quái vật đó ghê gớm lắm, thôi thà ở lại đây cày ruộng cho lành.”

Trâu già suy tư: “Ngưu… Đó chắc chắn là lời đồn loài người bày ra để hù dọa đám trâu chúng ta mà thôi, đừng hòng lừa được ta.”

Tiêu Kiệt bật cười: “Ờ, mấy chú muốn nghĩ sao thì tùy. Mà cần tôi giúp mấy chú chuồn ra ngoài không? Chỉ cần mấy chú có gì hay ho cho tôi thì tôi cũng có thể cân nhắc đấy.”

Trâu già suy tư: “Ngưu… Thứ hay ho là gì? Ăn được không?”

“À thì kiểu như trang bị, kỹ năng, bảo vật các thứ ấy, mấy chú có không?”

Trâu già suy tư: “Chúng ta là trâu mà, sao có mấy thứ đó được? Ta chỉ biết cày ruộng thôi, ngươi có muốn học không?”

“Éc… Thôi khỏi.”

Tiêu Kiệt nhanh chóng chuồn đi, rồi lại nhắm vào con ngỗng to đang chạy loạn trong làng.

Con ngỗng: “Quác quác quác, hôm nay trời đẹp ha… Quác quác quác, phải ăn cho thiệt đã… Quác quác quác, tên nào cản đường ta… Quác quác quác, mổ cho té khói à…”

Nghe cũng có vần phết…

Tiếp đó là mấy con heo mập ú trong chuồng, rồi bầy gà nhà thím ở đầu thôn…

Tiêu Kiệt đi một vòng, nghe hết mấy cuộc trò chuyện của đám động vật trong làng.

Cũng khá là vui, nhưng tiếc là chẳng có phát hiện gì đặc biệt. Nhiệm vụ ẩn mà hắn tưởng tượng hoàn toàn không thấy đâu.

Nghĩ cũng phải, đám gia súc này thì làm gì biết khái niện tư sản, dù có nhiệm vụ thì phần thưởng chắc cũng chẳng ra gì, chả lẽ cho hắn bó cỏ hay đấu gạo?

Còn mấy kỹ năng khác thì càng đừng mơ tới, bọn chúng ngoài cày ruộng với đẻ trứng ra thì chỉ còn mấy con heo kia suốt ngày chỉ biết ăn với ngủ, chẳng có gì để người chơi học hỏi cả.

Mà động vật ở đây hình như cũng không hẳn là NPC đúng nghĩa, chỉ có thể nói chuyện thôi, chứ không phát nhiệm vụ được.

Con dê kỳ quặc lúc trước chắc là ngoại lệ.

Dù vậy, Tiêu Kiệt cũng thu thập được không ít thông tin hay ho.

Như người nào trong thôn chán cơm thèm phở, dân quân nào nửa đêm cúp ca… đủ thứ chuyện vặt vãnh.

Cuối cùng, Tiêu Kiệt đến căn nhà của thợ săn.

Thợ săn Dương Bách Xuyên không sống trong thôn, mà dựng nhà ở sườn núi phía bắc, chú ta làm một căn nhà gỗ độc lập, bên ngoài còn xây nguyên dãy chuồng chó, nuôi cả bầy chó săn.

Mấy con chó săn này khác hoàn toàn lũ chó hoang ngoài làng, con nào con nấy trông cực kỳ oai vệ, đều hiện tên xanh, nghĩa là đang trong chế độ thân thiện.

Nhìn qua đã thấy chiến lực không hề yếu.

Nhìn mấy con chó săn cấp độ trung bình từ 4 đến 5, Tiêu Kiệt thèm đến chảy nước dãi, nếu dụ được con nào ra ngoài luyện cấp thì đúng là lời to.

Tiếc là hắn không biết kỹ năng thuần thú hay huấn luyện chó, chỉ đành bó tay toàn tập.

Tiêu Kiệt chợt lóe lên ý tưởng, dù hắn không biết thuần thú, nhưng đã nói chuyện được với động vật, nói chuyện dụ dỗ một con chó theo mình chẳng phải xong à? Nghe thì hơi hão huyền, nhưng thử xem biết đâu lại được.

Nghĩ là làm, Tiêu Kiệt bước thẳng về phía chuồng chó.

Thấy Tiêu Kiệt tới gần, mấy con chó săn đều quay đầu nhìn hắn. Vài hôm trước hắn có ghé qua đây điều tra, cũng coi như mặt quen.

Tiêu Kiệt cười tươi nhìn lũ chó.

“Này mấy cưng, có hứng đi theo anh không? Theo anh đảm bảo ngày nào cũng có bánh bao thịt ăn.”

Mặt Sẹo (chó săn): “Gâu, chỉ có bánh bao thịt mà cũng định dụ bọn tôi à? Mơ đi.”

Móng Đen (chó săn): “Bọn tôi chỉ nghe lệnh chủ nhân thôi, anh không phải chủ của bọn tôi, mau biến đi.”

Thịt Viên (chó săn): “Đúng rồi đó, bánh bao thịt gì chứ, ít nhất cũng phải là gà nướng, thịt xông khói mới được.”

Răng Gãy (chó săn): “Thịt Viên, cậu chỉ biết ăn với uống, lúc đi săn có thấy cậu hăng hái như thế đâu.”

Thịt Viên (chó săn): “Tôi chưa ăn no thì sức đâu mà chạy.”

“Im hết! Gâu!”

Một tiếng gầm trầm thấp vang lên, khiến đám chó nín bặt.

Một con chó đen khổng lồ chậm rãi bước ra từ góc tối trong chuồng chó.

Nhìn sơ qua chắc cũng có tuổi, lông của nó đen bóng mượt, dưới cằm còn có chòm lông trắng.

Nó có một mắt bị mù, một tai cụt, trông già dặn phong trần, nhưng thân hình vẫn cực kỳ cường tráng, không hề có dấu hiệu già yếu.

Con chó này Tiêu Kiệt chưa gặp lần nào, hắn lập tức dùng kỹ năng Nghiên Cứu Dã Thú để quan sát, một loạt thông tin hiện ra trước mắt.

[...

Hắc Toàn Phong (chó săn thủ lĩnh), cá thể tinh anh, cấp 7, máu: 190

- Độ khó thuần phục: Khó

- Kỹ năng: Cắn Xé cấp 4, Đoạn Gân cấp 3, Truy Tung cấp 2, Tăng Tốc cấp 1, Thủ Lĩnh Đàn Thú cấp 2

…]