Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
“Em định dùng thứ này để làm Tokbokki xào cay?” Quý Nguyệt khó tin.
Không chỉ Quý Nguyệt, cả Lưu Thiến và Lưu Tử Hiên đều tỏ vẻ có phải ta nghe nhầm rồi không.
Kể cả phòng trực tiếp lặng yên như nước của Lưu Thiến cũng bùng nổ lên một mưa bình luận: Tôi không nghe lầm chứ, người cùng ăn cơm với streamer nói hắn có thể làm Tokbokki xào cay trên giấy nướng.
Đáng tiếc Lưu Thiến không xem điện thoại, chỉ lo khiếp sợ nhìn Giang Phong.
Lưu Tử Hiên tỏ vẻ bội phục nhìn hắn, thầm nghĩ: Không hổ là người làm chủ tịch, trình độ ra vẻ làm đến mức thanh tỉnh thoát tục như vậy.
“Muốn chứ muốn chứ!” Lưu Thiến gật đầu lia lịa.
Giang Phong đến khu gia vị lấy gia vị.
Ngoài muối, giấm, đường, nước tương cơ bản ra, ớt ở khu gia vị cũng rất nhiều, ớt băm, ớt bột, ớt tỏi, nước sốt ớt và dầu ớt. Vì không rõ hương vị, Giang Phong lấy mỗi loại một ít, đi tới đi lui cầm nhiều loại gia vị, thậm chí cả xốt hải sản và xốt sườn cũng không bỏ qua.
Trước đó Quý Nguyệt đã lấy một ít cải trắng, không cần Giang Phong lấy nữa, không có cà rốt, gom vài rau sống cũng có thể ăn.
Đầu tiên ném Tokbokki ngón tay vào nồi nấu, trong nồi của hai người Quý Nguyệt đều đang nấu đồ, nồi của Lưu Tử Hiên lại là nồi lẩu cay, chỉ có nồi của Giang Phong là nồi canh suông chỉ bỏ hai khúc hành, muối không bỏ nhiều, thích hợp nấu Tokbokki nhất.
Sau đó hắn bắt đầu xé nhỏ cải trắng.
Lúc này Lưu Thiến mới nhớ ra mình đang phát trực tiếp.
Trong phòng trực tiếp của cô còn vài người xem, nghe thấy Giang Phong nói hắn định nấu Tokbokki xào cay thì tò mò ghê gớm, Lưu Thiến lại hoàn toàn không chú ý đến phòng trực tiếp của mình, cho dù bọn họ bắn mưa bình luận như nào, yêu cầu chuyển màn ảnh sang Giang Phong ra sao, Lưu Thiến đều không hề nhìn sang điện thoại.
Ba bốn người xem bắn mưa bình luận có hiệu quả như của mười mấy người.
Lưu Thiến vô tình nhìn xem điện thoại, bị số lượng mưa bình luận trên đó dọa sợ.
“Streamer để bọn tôi nhìn xem anh zai nấu ăn đi! Màn hình quay vào cô làm gì chứ?”
“Nấu ăn, ta muốn xem nấu ăn!”
“Van cầu streamer đó, cô nhìn mưa bình luận đi, tôi van cầu cô!”
“Streamer đừng thộn ra đó nữa, nhìn xem mưa bình luận đi, tôi van cô!!”
“Streamer đáng ghét, hủy theo dõi hủy theo dõi.”
“Tôi muốn xem nấu ăn, không muốn nhìn lỗ mũi của cô (╯‵□′ )╯︵┻━┻”
“Ôi, ngại quá, vừa rồi tôi luôn không xem.” Lưu Thiến thấy trong phòng trực tiếp lại vẫn có người xem thì giật mình, vội giải thích với mọi người.
“Trời ạ, cuối cùng streamer đã chịu xem mưa bình luận rồi.”
“Mau quay nấu ăn, tôi muốn xem nấu ăn.”
“Đúng, mau quay nấu ăm, tôi muốn xem Tokbokki xào cay trên giấy nướng.”
“Chru tịch, người trong phòng trực tiếp của em muốn nhìn anh nấu cơm, em có thể quay không?” Lưu Thiến hỏi.
Không ngờ trong phòng trực tiếp của Lưu Thiến vẫn có người xem, trước đó Giang Phong còn nghi ngờ 46 người trong phòng trực tiếp của cô là fan ảo do hệ thống cho chứ.
Quay một chút cũng không có gì, lại không phải bí tịch độc môn, Giang Phong gật đầu: “Em quay đi, đừng quay mặt anh.”
Chút khoảng cách giữa Lưu Thiến và Giang Phong, độ khó quay trúng mặt vẫn là rất lớn.
Lưu Thiến đổi camera trước thành camera sau, hai tay cầm điện thoại quay tay của Giang Phong, từ streamer thành nhà quay phim.
Giang Phong đang nếm gia vị.
Tương ớt của quán này mặn quá, chắc chắn không thể dùng, xốt hải sản lại ngon bất ngờ, không phải mua trên chợ mà tự làm. Giang Phong cầm đũa nếm thử xốt lấy ra theo thứ tự một lần, bắt đầu pha trộn chúng.
Lưu Thiến nhớ Giang Phong nói đừng lộ mặt, màn ảnh điện thoại cố định trên mấy bát gia vị, người trong phòng trực tiếp chỉ có thể nhìn thấy tay Giang Phong vừa xuất hiện lại biến mất.
“Hắn đang nếm gia vị sao?”
“Thoạt nhìn rất chuyên nghiệp.”
“Tay streamer đừng run nữa có được không, nhìn mà đầu choáng váng!”
Người trong phòng trực tiếp tích cực rất nhiều.
“Ngại quá, tôi cố gắng không run tay. Chủ tịch của bọn tôi đang nếm gia vị.” Lưu Thiến trả lời mưa bình luận.
“Streamer sửa tên phòng trực tiếp đi, tên này của cô không ai xem đâu.”
Hiện giờ tên phòng trực tiếp là câu lạc bộ liên hoan hằng ngày.
Lưu Thiến ngẫm nghĩ, đổi tên thành làm Tokbokki xào cay ở quán lẩu nướng tự phục vụ.
Giang Phong đã pha xong tương ớt, Tokbokki cũng vớt ra, bắt đầu xào cải trắng.
Quét một lớp dầu lên giấy nướng, Giang Phong dùng đũa bỏ một nửa tương ớt lên giấy, đổ rau đã xé nhỏ lên, rưới một muỗng canh lên trên.
“Xoẹt”, lượng lớn khói trắng xuất hiện, nhanh chóng biến mất, Giang Phong dùng đũa đảo nhanh cải trắng để tương ớt bọc lên đó.
Mọi người bị khói trắng thu hút sự chú ý.
“Phong ca làm gì vậy?” Thành viên câu lạc bộ ngồi ở khá xa rướn cổ lên nhìn bàn Giang Phong.
“Hình như đang xào cải trắng, Phong ca lợi hại!”
“Sao tôi không nghĩ đến nhỉ, lát nữa chúng ta cũng xào cải trắng đi.”
Kể cả người phục vụ cũng sang đây hóng hớt, làm người phục vụ ở quán lẩu nướng tự phục vụ, nhiều năm như vậy từng gặp nhiều cách làm vớ vẩn, một vài người phục vụ làm lâu rồi đã thấy quen, nhìn qua nói với người mới tới: “Không cháy thì không cần để ý.”
“Em cảm thấy rất thơm ý.” Người mới tới nỗ lực hít mũi.
Vì cái tên phòng trực tiếp của Lưu Thiến tương đối mới lạ, một vài cư dân mạng tiến vào, thấy Giang Phong đang xào cải trắng trên giấy nướng, mưa bình luận cũng bắn lên vài 666.
(*) 666: Tuyệt, ấn tượng, mạnh mẽ
Cũng có người từng làm chuyện này đến dội nước lạnh.
“Lần trước đi ăn lẩu nướng tự phục vụ tôi cũng từng làm chuyện này, sau đó cháy cả giấy nướng, đũa không đảo được, vô dụng, cũng không ăn ngon.”
Thoáng chốc bình luận này đã bị vả mặt, Giang Phong chẳng những đảo được, còn thành thạo.
Cho dù trên màn hình trực tiếp sương khói lượn lờ, cải trắng bọc tương ớt trên giấy nướng vẫn khiến người ta nhìn thèm nhỏ dãi.
“Cải trắng này trông ăn rất ngon.”
“Đúng, chỉ nhìn thôi tôi đã muốn ăn cải trắng xào cay.”
“Streamer được đấy, trình độ nấu nướng này tuyệt!”
Người mới vào tưởng Giang Phong đang nấu ăn là streamer.
Lưu Thiến không trả lời phần lớn bình luận, cô cũng không đáp lại được những vấn đề hỏi ra, gì mà pha chế như nào, gì mà làm sao để không bị dính giấy, chính cô đều không biết. Nhưng có người lại coi Giang Phong là streamer, cô phải giải thích.
“Người nấu ăn là chủ tịch câu lạc bộ tôi, hôm nay là bữa liên hoan của câu lạc bộ.”
“Chủ tịch lợi hại, câu lạc bộ nấu ăn lại có nam chủ tịch.” Một bình luận bay lên.
“Bọn tôi là câu lạc bộ cờ tướng.” Lưu Thiến giải thích.
“…”
“…”
“…”
Cải trắng trên giấy nướng đã sắp chín.
Giang Phong bỏ Tokbokki đã nấu chín và một nửa tương ớt vào, múc một muỗng giấm, cuối cùng rắc ít đường.
Vẫn dùng đũa đảo, khi mỗi một chiếc Tokbokki đều bao lấy tương ớt đỏ rực, cải trắng cũng chín, Giang Phong dùng đũa gạt chúng ra, chọc thử, nói: “Có thể ăn.”
Chỉ mùi thôi đã vô cùng mê người.
Người phục vụ kinh nghiệm lão luyện đã tránh ra trước đó lại bị mùi hấp dẫn đến.
“Cẩn thận nóng.” Giang Phong nhắc nhở.
Lưu Thiến đã chẳng quan tâm đến trực tiếp nữa, cô ở gần nhất, ngửi mùi đã nhìn bao lâu, nếu không phải đang cầm điện thoại, khi cải trắng sắp xào chín là cô đã cầm đũa rồi.
Điện thoại vừa để xuống bàn, Lưu Thiến vội vàng gắp một miếng Tokbokki.
“Ăn ngon quá chời!” Lưu Thiến vừa hít hà vừa cảm thán.
Phòng trực tiếp vốn mưa bình luận 666, vì Lưu Thiến tiện tay đặt điện thoại xuống nên biến thành màu đen.
Thật lâu sau, một bình luận từ từ thổi qua.
“Streamer, hiện giờ tôi chỉ có một câu con mẹ nó tặng cô! Hủy theo dõi!”