Tà Đạo Thần Quân (Dịch)

Chương 16. Tà Đạo Thần Quân 16

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

"Ầm!!"

Ngay khoảnh khắc va chạm, một cỗ man lực hùng hồn vô song cùng với độ cứng rắn như thiết chùy hung hăng ập tới.

Phó Uy kêu lên một tiếng thảm thiết, hai tay như bị một cây búa sắt khổng lồ nện trúng, xương cốt không chịu nổi, cánh tay đau đớn như muốn gãy rời, lảo đảo lùi lại liên tục.

Tiếng "răng rắc, răng rắc" vang lên không dứt, phiến đá dưới chân hắn tức thì vỡ nát, quần áo toàn thân phồng lên.

"Hoán Huyết cảnh!?"

Phó Uy vô cùng hoảng sợ, nhìn chằm chằm vào Sở Ca vừa xuất hiện từ trong bóng tối.

Lực lượng của đối phương mạnh hơn hắn quá nhiều, độ cứng của xương cốt cũng vượt xa, mặc dù khí huyết chưa bộc phát, hắn cũng biết đối phương chắc chắn là một cao thủ Hoán Huyết cảnh.

Lúc này, lông tơ toàn thân hắn dựng đứng, cảm giác như đã chọc phải một tổ ong vò vẽ kinh khủng. Đáng giận hơn là đối phương còn dùng độc, hiện tại toàn thân hắn dính nhớp, da thịt đã bắt đầu tê dại.

"Cái gì?"

"Hoán Huyết cảnh?"

Hai tên cướp còn lại đang định vây công, đều kinh hãi vội vàng dừng bước.

"Chờ đã, có lẽ chúng ta đã hiểu lầm."

Phó Uy vừa mở miệng, lời còn chưa dứt, Sở Ca đã từ trong bóng tối lao đến, khí huyết sôi trào mang theo khí thế kinh hồn táng đảm.

Đối mặt với nguy cơ sinh tử, hai mắt Phó Uy nhuốm màu máu, gầm lên một tiếng như sấm sét, gân xanh nổi lên chằng chịt dưới da. Cơ bắp cuồn cuộn, khí huyết điên cuồng tăng vọt khi hắn thi triển một loại bí pháp đặc thù.

- Giải quyết hiểu lầm của ngươi là cởi bỏ được ngay!

Thân ảnh Sở Ca hung hãn áp sát, hai cánh tay hắn đột ngột hiện rõ những đường kinh mạch xanh đen, cơ bắp trên lưng cuồn cuộn nổi lên, tựa như mãnh hổ mọc thêm cánh hóa thành bưu, hai tay hóa thành cặp chiến đao khổng lồ, quyết đoán chém xuống.

Mãnh Hổ Phi Bưu quyền!

- Hảo hán tha mạng! Xin cho một cơ hội!

Phó Uy mặt mũi đỏ bừng, gào lên một tiếng, lông tơ toàn thân dựng ngược, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn một đao kia hung hãn bổ tới, vội vàng giơ hai tay lên đỡ trước ngực.

"Rắc" một tiếng giòn vang, Phó Uy thét lên thảm thiết, hai tay vặn vẹo thành một hình dạng quỷ dị. Xương cốt vỡ vụn nương theo một luồng kình lực kinh hoàng, hung hãn đâm thẳng vào lồng ngực.

Thân thể hắn như một chiếc túi vải rách, bay ngược ra ngoài. "Bành" một tiếng, hắn nện mạnh vào vách tường phía sau, quần áo sau lưng tức thì nổ tung thành một mảng sương máu, kình lực kinh hoàng chấn động khiến tro bụi trên tường cũng lả tả rơi xuống.

Hai chiêu!

Vỏn vẹn hai chiêu, Phó Uy, kẻ đã bước vào Luyện Cốt cảnh nhiều năm, lập tức không rõ sống chết.

Hai tên cướp còn lại đã sợ đến vỡ mật. Chúng không tài nào hiểu nổi vì sao một con cừu non đang bị cướp bóc lại đột ngột biến thành một hung thần khủng khiếp đến vậy, liền lập tức xoay người chạy thục mạng về phía cánh cửa chính đang đóng chặt.

Bất chợt, từ trên vách tường, từng hình nhân bằng giấy bay xuống, hóa thành những thân ảnh quỷ dị, chặn đứng trước mặt hai kẻ kia.

- A!

Hai người chúng nào đã từng gặp phải cảnh tượng kỳ quỷ đến thế, kẻ nào kẻ nấy đều sợ đến mức hồn bay phách lạc.

Dù Sở Ca đã cố ý nương tay, Phó Uy với tu vi Luyện Cốt cảnh vẫn bị trọng thương đến mức gần như mất mạng.

Hai tên thuộc hạ của hắn chỉ mới ở cảnh giới Luyện Bì và Luyện Nhục, đối với Sở Ca mà nói, hoàn toàn không đáng để xem là một mối uy hiếp.

Vô số hình nhân bằng giấy thấp thoáng lướt qua trong căn phòng, vốn chỉ định tạo ra một chút trở ngại.

Chẳng ngờ hai kẻ kia đều đã bị dọa cho mất hết can đảm vốn dĩ không dám xông pha phá vòng vây. Giữa lúc chúng di chuyển hỗn loạn, Sở Ca đã nhẹ nhàng tóm gọn cả hai.

Mấy kẻ đó đều mang thần sắc kinh hoàng. Chúng nhìn những hình nhân bằng giấy kia nhanh chóng khô quắt lại, rồi tựa như những con diều bị một sợi tơ vô hình kéo ngược lên vách tường. Chưa bao giờ chúng được chứng kiến thủ đoạn ma quái đến dường này, tất cả đều cảm thấy một nỗi sợ hãi tột cùng trước vẻ mặt hờ hững của Sở Ca.

Rốt cuộc lần này hắn đã chọc phải thứ quái vật khủng khiếp gì vậy?

Tại sao một kẻ sở hữu thực lực cường đại của Hoán Huyết cảnh, lại phải ẩn náu trong thành Lâm Uyên một cách kín tiếng đến thế?

Rất nhanh chóng, cả ba tên đều bị quẳng vào một góc tường, mặc cho Sở Ca cất giọng tra hỏi.

Nhổ cỏ không trừ tận gốc, gió xuân thổi tới lại mọc lên.

Bọn người này dường như hành động có tổ chức và có mưu đồ từ trước, đã sớm để mắt đến hắn, không rõ liệu còn có đồng bọn nào khác đang quan sát từ bên ngoài hay không.

Sở Ca không muốn sau khi giết mấy kẻ này, chỉ vài ngày sau lại có thêm vài tên khác mò tới quấy rầy cuộc sống yên ổn của hắn.

- Các ngươi là ai? Trong thành Lâm Uyên không hề có đám người các ngươi, có phải còn đồng lõa khác hay không?