Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Thấy tất cả chỉ là người giấy, đám đông lại thở phào nhẹ nhõm.
Phó Uy cười lạnh nói: "đã sớm nghe Sở công tử ngươi ưa thích những vật kỳ quái, ham mê cắt giấy thêu thùa, hôm nay vừa thấy, quả thật tay nghề rất cao, ta thấy dù là nữ công nổi danh khắp vùng này không bì được với tay nghề của Sở công tử ngươi."
Lời này của rõ ràng hắn mang theo ý trêu chọc, lập tức khiến mấy kẻ bên cạnh không khỏi cười khẩy, bầu không khí căng thẳng cũng theo đó mà dịu đi.
"Xem ra những kẻ này, ngược lại đã điều tra ta rất kỹ càng.”
Sở Ca thầm nghĩ trong lòng.
Đúng lúc này, ánh mắt mọi người đột nhiên bắt gặp một bóng người đang ngồi trước bàn giấy trong ánh đèn leo lét phía đối diện.
Dưới ánh đèn bập bùng, bóng người kia khuất mặt vào trong bóng tối, không hề ngẩng đầu nhìn đám đông, cứ như đang chuyên chú cắt giấy. Chỉ là động tác có phần cứng nhắc và quỷ dị. Nửa bên mặt còn lại có mày kiếm vút vào thái dương, bất thình lình lại chính là một Sở Ca khác.
Mọi người lập tức sững sờ.
Tại sao lại có thêm một Sở Ca nữa?
Không gian nhất thời tĩnh lặng, chỉ có tiếng nước chảy róc rách từ xa vọng lại, xen lẫn tiếng cắt giấy "sàn sạt".
"Chẳng lẽ đây cũng là người giả?”
Phó Uy nghi hoặc không thôi, nhận ra có điều không ổn.
Những người khác lúc này cũng đều kịp phản ứng, nghi hoặc không thôi. Ngô Thanh liên tục bị dọa cho kinh hãi, trong lòng vừa sợ vừa giận, liền hung hăng đẩy Sở Ca mà gằn giọng.
"Số tiền tài mà ngươi nói rốt cuộc ở đâu?"
Thế nhưng dưới cú đẩy đó, thân ảnh Sở Ca vẫn sừng sững bất động, ngược lại Ngô Thanh lại bị dội lùi một bước.
"Sao vậy?”
Lúc Ngô Thanh đang kinh ngạc, Sở Ca đột nhiên quay người.
Một bàn tay khổng lồ màu xanh đen ngay khi hắn vừa xoay người lại đã xuất hiện trước mặt Ngô Thanh, mang theo luồng kình phong uy mãnh.
Trước mắt Ngô Thanh tối sầm, hơi thở như nghẹn lại. Cả khăn che mặt cùng da mặt đều bị một lực áp bách kinh người ép cho lõm xuống.
"Rầm!"
Một luồng lực đạo không gì sánh nổi xuyên thấu qua, chấn động đến mức đầu óc hắn ong ong, hai mắt gần như muốn lồi ra khỏi hốc.
Hắn chỉ cảm thấy thế giới trước mắt đột nhiên quay cuồng, xoay vài vòng, âm thanh xương cốt vỡ vụn cũng dần xa.
Trên mặt Sở Ca vẫn là nụ cười vô hại như trước, hắn hờ hững thu tay, thản nhiên nhìn Ngô Thanh bị một cái tát đánh cho cổ xoay ba vòng ngay trước mắt.
Quá yếu!
Tựa như một con quay đang xoay tròn tại chỗ!
Hắn của trước kia rất thích chơi con quay, sở thích này sau khi xuyên qua đây vẫn không hề thay đổi.
"Cái gì!?"
Những kẻ khác đều kinh hãi đến lông tóc dựng đứng, không dám tin vào mắt mình.
"Thật can đảm!"
Phó Uy kinh sợ qua đi liền phẫn nộ, phát ra một tiếng quát lớn tựa sóng dữ cuồng xông, bỗng nhiên tung một quyền. Màu da trên nắm đấm nhanh chóng hóa thành xanh sẫm, cứng như sắt thép, quyền phong hùng hồn bức người như một ngọn trường thương.
Nào ngờ Sở Ca lại đột ngột triệt thoái về phía cửa mật thất.
Ngược lại, Bì Ảnh Chỉ Nhân đang tựa vào bàn cắt giấy bỗng nhiên động. Năm ngón tay hắn khẽ điểm một cái. "soạt" một tiếng, thân hình như con diều bị sợi tơ vô hình kéo giật, lóe lên chắn ngay trước thiết quyền.
"Rầm! ——"
Lực đạo kinh khủng xuyên thấu cơ thể, Bì Ảnh Chỉ Nhân nổ tung tại chỗ. Mảnh vụn bay tán loạn như bông tuyết, va chạm không ngừng trong mật thất.
Nhưng ngay khoảnh khắc gã nổ tung, một chùm chất lỏng hệt như máu tươi bắn tung tóe, đổ ập lên người Phó Uy.
"Chạy đi đâu!"
Hai tên cướp định nhanh chóng giáp công chặn đường.
Sở Ca lui đến cạnh cửa thì dừng bước, ung dung mỉm cười nói: "Trốn? Các ngươi hiểu lầm rồi."
Hắn tiện tay vung một cái. "bành" một tiếng, cửa mật thất nặng nề đóng sập lại.
"Đây là độc?"
Phó Uy nhìn chất lỏng dính đầy người, con ngươi co rút lại, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.
Hai tên cướp còn lại trố mắt nhìn cánh cửa đã đóng chặt, kinh ngạc đến ngây người trước biến cố đột ngột.
"Chết một phế vật, các ngươi rất phẫn nộ?
Chân trái hắn vào cửa trước, phạm vào kiêng kị của ta.
Bây giờ, để ta xem xem, các ngươi có năng lực gì cướp tài của ta."
Sở Ca bình thản nhìn chằm chằm ba kẻ địch, khí chất hoàn toàn thay đổi, không còn vẻ kiêng kị của một thiếu gia nhà giàu mà trở nên trấn tĩnh thong dong, cất bước tiến về phía chúng.
Bước chân của hắn mạnh mẽ hữu lực, thư thái hào phóng, cương nhu hài hòa. Chỉ trong vài bước, gân cốt toàn thân đã vận động, khí huyết sôi trào, khí thế kinh người, phảng phất một đầu mãnh hổ sẵn sàng bộc phát.
"Ngươi..." Phó Uy cảm nhận được luồng khí thế này, trong mắt lóe lên một tia hoảng sợ, một phỏng đoán không thể tin nổi dần dần hiện lên trong đầu.
Hô!
Sở Ca trong khoảnh khắc lao tới như mãnh hổ, tung ra một quyền mang theo khí thế kinh người, hung hãn nện lên hai cánh tay tráng kiện của Phó Uy đang vội vàng giơ lên chèo chống.