Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
"Ông chủ có ở đây không?”
Cô gái đứng ở trước cửa đúng là Tô Yến Dĩnh, đang đánh giá cửa hàng, lộ vẻ mặt nghi hoặc.
"Dĩnh Dĩnh, cậu xác định đó chính là nơi này?”
Bên cạnh Tô Yến Dĩnh là Lam Nhạc Nhạc mặc một bộ váy lụa mềm mại thướt tha, cô cùng bạn thân của mình tới nơi này, ánh mắt nhìn cửa hàng vắng vẻ đầy bụi đất trước mắt, không khỏi lộ vẻ hoài nghi, thực sự khó mà tin được con Lôi Quang Thử yêu nghiệt kia lại được bồi dưỡng ra từ nơi này.
"Chính là chỗ này!” Tô Yến Dĩnh vô cùng chắc chắn: "Khẳng định là Lôi Quang Thử của tớ có liên quan đến nơi này!”
Phải biết rằng, sau khi kết thúc thi đấu sơ tuyển, cô đã dần dần tỉnh táo lại, trong lòng ý thức được Lôi Quang Thử của mình có vấn đề. Nhất là dưới sự thăm hỏi từ mấy vị giáo viên và chủ nhiệm lớp, cô lại càng ý thức được Lôi Quang Thử của mình yêu nghiệt đến mức nào!
Nếu nó chỉ lĩnh ngộ được một loại sủng kỹ cao cấp thì còn có thể nói là trùng hợp, nhưng lại cùng một lúc thi triển ra đến hai loại, tuyệt đối không có ai cho rằng đây chỉ là một sự trùng hợp.
Đối mặt với những lời hỏi thăm của giáo viên, cô chỉ biết hàm hồ đáp trả cho qua chuyện. Dù sao thì chính cô cũng không rõ ràng về chuyện này, nhưng cô lại ý thức được, chuyện này khả năng cao là có liên qua đến cửa hàng sủng thú mình đã gửi nuôi Lôi Quang Thử trước đó.
Bởi vì trước khi gửi nuôi, Lôi Quang Thử vẫn biểu hiện rất bình thường, cũng không có tiếp xúc với sủng vật nào khác.
Như vật biến số duy nhất chính là cửa hàng sủng thú kia!
"Ông chủ đi ra rồi.” Tô Yến Dĩnh vừa nhìn thấy Tô Bình đi ra từ phía sau, đôi mắt đã sáng lên, lập tức lôi kéo bạn thân đi vào.
"Hai người cần gì?” Tô Bình đi vào trong quầy, khẽ cau mày hỏi. Vừa nghĩ tới Lôi Quang Thử cực phẩm chỉ kiếm được 108 tệ, trái tim của hắn lại mơ hồ quặn đau...
Tô Yến Dĩnh chú ý tới biểu cảm của Tô Bình không đúng, trong lòng thấy rất kỳ quái, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều đã vội vàng hỏi: "Ông chủ, anh còn nhớ lần trước tôi gửi nuôi Lôi Quang Thử chứ?”
Xoẹt! Lòng ngực như truyền đến thanh âm vết sẹo bị xé mở, khóe miệng Tô Bình hơi co rúm, sắc mặt càng đen hơn: "Nó thế nào rồi?”
"Nó không làm sao, chỉ là tôi muốn hỏi anh một chút. Có phải các anh đã làm gì đó đặc thù với nó rồi?” Tô Yến Dĩnh không nhịn được hỏi.
“...”
Sau một lúc im lặng, Tô Bình chậm rãi nói: "Cô cảm thấy tôi sẽ làm gì với một con chuột?”
"Ách..." Tô Yến Dĩnh cũng ý thức được câu hỏi vừa rồi của mình có chút kỳ quái, gò má hơi đỏ lên, hồi lâu sau mới thấp giọng nói: "Ông chủ, anh hiểu lầm rồi, tôi chỉ muốn hỏi một chút, có phải các anh đã huấn luyện cho nó?”
Nói đến đây, cô có phần cẩn thận từng li từng tí xen lẫn với một chút sợ hãi. Nếu Lôi Quang Thử thật sự được bồi dưỡng ra từ nơi này, như vậy nơi này nhất định có đào tạo đại sư. Mà nhân vật như vậy, nói đến thân phận địa vị thì ngay cả phong hào chiến sủng sư cũng phải khách khí đối đãi, huống chi là cô!
"Ồ?” Tô Bình nghe vậy, lông mày hơi nhíu lại, kết hợp từ tin tức có được từ chỗ Tô Lăng Nguyệt, hắn đã lập tức biết được ý đồ đối phương tìm đến đây rồi. Đây là sau khi nhìn thấy vật nhỏ kia xuất thủ, muốn đến tìm tòi nghiên cứu nguyên nhân đã làm nó mạnh lên!
Chẳng qua, việc này có dính đến bí mật của cửa hàng sủng thú cùng với hệ thống, hắn không thể tiết lộ ra ngoài.
"Nếu như đi tản bộ cũng coi như là huấn luyện thì đúng là tôi đã cho nó học bổ túc mấy ngày.” Tô Bình thuận miệng nói.
Tô Yến Dĩnh sững sờ: "Đi tản bộ?”
"Ăn nhiều, đương nhiên phải kéo ra ngoài hoạt động tiêu thực.” Tô Bình thuận miệng nói bậy một câu, ây da chính mình cũng sắp sửa tin rồi.
Tô Yến Dĩnh nhìn thái độ Tô Bình như thế, trong lòng có chút khẩn trương, vội vàng nói: "Ông chủ, tôi đang rất nghiêm túc, các anh thật sự chưa từng huấn luyện nó sao?”
Thấy đối phương cố chấp như thế, Tô Bình khẽ nhíu mày, nói: "Có huấn luyện hay không thì liên quan gì đến cô? Nếu cô cảm thấy nó có vấn đề gì thì tôi có thể bồi thường, hoặc trả lại cho tôi. Tôi tình nguyện bỏ tiền ra mua. Còn nếu cô cảm thấy nó rất tốt, muốn trả thêm tiền cho tôi thì cũng được. Nếu không có chuyện gì khác, như vậy mời hai cô rời đi cho, không nên quấy rầy tôi làm ăn.”
Tô Yến Dĩnh không ngờ ông chủ này lại trực tiếp hạ lệnh đuổi khách như thế, trong lòng có chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã lấy lại tinh thần, vội vàng lên tiếng giải thích: "Ông chủ, tôi không có ý này, tôi chỉ muốn xác nhận mà thôi, nếu như các anh thật sự huấn luyện nó, xin nói cho tôi biết có được không?”
Tô Bình nhíu mày: "Ừ, có huấn luyện qua đó, cô đã hài lòng chưa?”
Tô Yến Dĩnh yên lặng.
"Này, ông chủ, chúng tôi cũng không phải đến để kiếm chuỵện. Nếu anh thật sự giúp chúng tôi huấn luyện Lôi Quang Thử thì cứ nói thẳng nha. Chúng tôi cũng sẽ không làm gì quá đáng.” Lam Nhạc Nhạc đứng bên cạnh có chút bất mãn với thái độ khó chịu của Tô Bình.