Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Càng đau hơn!
Tam Bảo lại "mu" một tiếng.
Diêm Ngọc đợi một lúc lâu, trừng to mắt hỏi: "Không có? Chỉ đá một cái?”
Tam Bảo gật đầu.
Diêm Ngọc căm giận nói: "Hừ! Quá có lời cho hắn!
Cô ở tại chỗ lấy một nắm đất ném lên đùi trâu, lại xoa thân lúa mạch vài cái.
Ra sức chà xát chà xát!
Chờ dấu máu sắp không nhìn thấy, ném thân lúa mạch xuống, cẳng chân đảo ngược chạy về phòng phía đông.
Diêm Hoài Văn nghĩ mà sợ.
Uổng công hắn tái thế làm người, nếu không thể cứu mạng nhi nữ, bù đắp chuyện đáng tiếc, hắn sống thêm cả đời có ích lợi gì!
Giờ khắc này, hắn thật sâu nhận thức được, tình thế cũng sẽ không luôn luôn bất biến.
Tất cả mọi thứ trong quá khứ, từ lức hắn mang theo trí nhớ kiếp trước tỉnh lại đã không có định số nữa rồi.
Nhưng mặc kệ ngoại vật biến hóa như thế nào, lòng người bại hoại thì khó có thể xoay chuyển.
Hắn không hề ngồi im ở một góc, đã chủ động xuất kích, bán đất trả nợ.
Làm hỏng mất cơ hội leo lên của nhà lý chính, dẫn tới việc Quách Tiểu Tường đến thôn trước.
Lần này, cũng không phải trong nhà không có người, mà là đúng lúc Đại Nha ra ngoài, người trong thôn đều bận rộn thu hoạch lúa mạch, khiến cho Quách Tiểu Tường lợi dụng sơ hở.
Nếu không phải một nhà nhị đệ trở về kịp thời thì thật sự khiến cho hắn đem Đại Nha kéo tới chỗ hoang vắng không người, hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
Nhị đệ có thể từ trên trấn trở về nhanh như vậy, là mượn lực xe bò.
Mà xe bò, là hắn chuẩn bị đi Quan Châu thay đi bộ.
Bạc mua xe bò, là bán đất có được......
Nghĩ như vậy, có thể nói là hoàn hoàn đan xen, trong đó cho dù một vòng có chỗ ra vào, kết quả đều sẽ khác nhau rất lớn.
Diêm Hoài Văn lâm vào trầm tư thật sâu.
“Cha, không thể dễ dàng tha thứ cho tên hỗn đản kia được, chúng ta đi nha môn đưa thiệp, cầu đại lão gia xử lý nghiêm khắc.”
Diêm Hoài Văn nhìn về phía hắn, hơi nhíu mày, lại nhanh chóng dãn ra.
Cũng may Hằng nhi nói không phải muốn đi nha môn nộp đơn kiện, cũng không phải cầu đại lão gia xử lý theo pháp luật.
Đừng xem thường sự khác biệt của một chữ này, ý nghĩa lại khác nhau rất lớn.
Người sau là cáo lên công đường, đem sự tình nháo lớn, không nói vị đại lão gia huyện nha ngồi ở vị trí cao này có thể xử trí theo pháp luật hay không.
Chỉ riêng thanh danh của nữ nhi gia, chính là Diêm gia bọn họ chịu thiệt.
Về phần đi đưa thiệp, cầu Đại lão gia lén nghiêm trị, có thể cầu được cái gì đây?
Giả vờ bộ dáng đánh vài cái, bồi thường một chút tiền bạc.
Đại nha chỉ là bị kinh hách, có thể ngay cả mấy cái đánh kia cũng sẽ bỏ qua, phạt chút bạc là xong việc.
Năm đó hắn từng trải qua, chẳng lẽ còn muốn trải qua một lần nữa?
Đại nha tự sát, xong hết mọi chuyện, người chết nói không lại người sống.
Cái gì cũng bảo Quách gia nói, một mực không thừa nhận.
Hắn ngoại nghiến răng nuốt vào trong bụng, còn có thể như thế nào? Mở quan tài khám nghiệm tử thi?
“Hằng Nhi! Đừng hồ đồ! Loại chuyện này nháo ra, ngươi còn để cho Đại Nha sống như thế nào?" Diêm lão nhị thật sự muốn gõ tỉnh cháu trai cả của hắn, ngươi cho rằng đây là pháp chế kiện toàn xã hội mới?
Ngay cả trong xã hội mới, phụ nữ bị tổn thương cũng sống không dễ dàng, thể xác và tinh thần đều bị tổn thương rất lớn, nhất là về mặt tâm lý.
Đại Nha không phải là người kiên cường, nước mắt của cô nương rất nhiều, cực kỳ yếu ớt, không thấy giờ phút này vợ hắn không dám rời đi nửa bước sao, chỉ sợ một mình nàng một chỗ lại nghxi luẩn quẩn ở trong lòng.
"Đại ca, Hướng Hằng, ta đây làm thúc thúc nói một câu, nếu như các ngươi thật vì tốt cho Đại Nha, chuyện này về sau cũng đừng có nhắc lại nữa, Đại Nha nhà ta tâm tư tinh tế tỉ mỉ, mẫn cảm nhu nhược."
Hôm nay thật sự đã khiến cho nàng sợ hãi, lúc ấy thân thể đều cứng đờ, một lúc lâu mới bình tĩnh lấy lại tinh thần, việc này không qua được, đứa nhỏ kia khó tránh khỏi nghĩ nhiều, vạn nhất lệch tâm tư làm ra chút chuyện ngu ngốc thì đúng là hối hận cũng không kịp!"
Diêm Hoài Văn lạnh lùng nói: "Nhị thúc ngươi nói rất đúng, nếu đại lão gia nghiêm minh sẽ đánh mấy gậy, nếu đưa đẩy thì bồi thường mấy lượng bạc, nếu tên Quách Tiểu Tường kia chỉ nói hâm mộ Đại nha, hành vi có chút thất thố, lại làm ra vẻ, yêu mà không được si tình, nói không chừng Đại lão gia còn muốn thành toàn một đoạn giai thoại.”
Diêm lão nhị: Lão Diêm, rất hiểu biết nha!
Diêm Hướng Hằng chỉ là ngây thơ, không phải là ngu xuẩn.
Chỉ suy nghĩ một chút, liền biết cha hắn và nhị thúc suy nghĩ chu toàn, chính là chuyện như vậy.
Nhưng hắn vẫn không cam lòng: "Cũng không thể cứ như vậy quên mà bỏ qua được!”
Diêm Hoài Văn mắt đăm đăm nhìn chằm chằm nhị đệ nhà mình.
Diêm lão nhị bị nhìn đến phát sợ dựng hết lông tơ lên.
“Thiên Hữu, ngươi vừa mới đi làm cái gì vậy?”
Diêm lão nhị đang nhanh chóng vận hành đầu óc của hắn, rốt cuộc có nên nói thật hay không.
“Tên Quách Tiểu Tường kia bây giờ thế nào?”
Diêm lão nhị:...