Mộc Tiên Truyện

Chương 12. Tộc học kí sự (P4)

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Chuyện xảy ra đêm đó ở vườn Ngô Đồng bị một số người có tâm tư cố ý truyền ra bên ngoài. Hiện tại hầu hết người trong Mục phủ đều đã biết chuyện vì Ninh Hinh mắng chửi Mục Ninh Nguyệt, làm cô ả khóc chạy về nên Mục Dương đã đi đến viện Ngô Đồng đòi công bằng cho con gái cưng, mắng Ninh Hinh một trận khiến cho con bé khóc tức tưởi. Chuyện này làm cho mọi người trong Mục gia hiểu được Mục Dương rất yêu thương Mục Ninh Nguyệt, do vậy bây giờ rất nhiều người bắt đầu ngả sang phe mẹ con Tạ Như Ý, tâng bốc nịnh bợ đặng kiếm lợi về sau.

Sau khi Ninh Hinh và Ninh Nguyệt đến điện Dẫn Khí, rất nhiều người chăm chú nhìn vào cả hai.

“Nghe nói bác hai mắng em mày hả?” Mục Thủy Lam ghé sát vào người Ninh Hinh hỏi nhỏ.

“Bà thu thập thông tin cũng nhanh thật nhỉ! Rảnh quá không có chuyện gì làm à? Lo tu luyện đi.” Ninh Hinh né ra xa.

“Tao chẳng qua là quan tâm em mày thôi. Mà nhá, tao thấy bác hai cũng ít có thiên vị ghê.”

“Cảm ơn sự quan tâm của bà chị, nhưng chuyện vặt chẳng đáng để quan tâm đâu. Bà nhanh lo tu luyện đi. Đừng để thua đứa em sinh sau đẻ muộn này.”

“Này nhá mày đừng có xem thường chị! Mặc dù đơn linh căn của em mày có tốc độ tu luyện nhanh, nhưng chị đây tu luyện sớm hơn những hai năm. Bây giờ chị mày đã là Luyện Khí tầng bốn rồi, mày muốn đuổi kịp chị à? Không có cửa đâu.”

“Chị tự tin đến như vậy à? Mọi chuyện đều có khả năng xảy ra đó.”

Sau khi Mục Thủy Lam quay lại chỗ ngồi của mình, Ninh Hinh liền cảm nhận được ánh mắt soi mói của mọi người xung quanh. Nàng vờ như không hay biết gì, đi một mạch đến chỗ của mình ngồi xuống nhắm mắt lại bắt đầu tu luyện.

Trước đó, ngoại trừ việc xích mích gay gắt với Mục Ninh Nguyệt thì Ninh Hinh chưa từng mâu thuẫn với ai, cùng lắm là vài cuộc tranh cãi nhỏ không đáng kể. Thế nhưng bây giờ, mọi người trong sảnh đều nhìn nàng với ánh mắt hóng hớt khi thấy người gặp họa. Ôi chao lòng dạ con người đúng là phức tạp quá đi mất.

Mục Ninh Nguyệt thấy Ninh Hinh không bị ảnh hưởng bởi những lời đồn do ả cố ý thả ra, thâm tâm vô cùng tức giận. Tuy ràng mọi người đều cho là Mục Dương rất yêu thương ả, đối xứ với ả không thua gì con gái của dòng đích (và tất nhiên ả cũng cảm nhận được tình thương yêu đó); nhưng ả cũng hiểu rõ một điều rằng bản thân không bao giờ so sánh được với Mục Ninh Hinh - người mang thân phận cô chủ dòng đích của Mục gia. Tuy đêm hôm trước Mục Dương mắng Ninh Hinh nhưng ông ta cũng dặn ả: nếu không có chuyện gì to tát thì đừng xuất hiện trước mặt Ninh Hinh nữa.

Bỏ xuống mọi suy nghĩ trong đầu, Ninh Hinh rất nhanh tiến vào trạng thái tu luyện. Dựa vào kiến thức tu tiên mà nàng tích lũy, Ninh Hinh cảm nhận rất rõ tốc độ tu luyện của mình nhanh hơn rất nhiều người có đơn linh căn giống nàng. Ninh Hinh không muốn mọi người lại chú ý đến mình, cho nên nàng thường dùng phần lớn linh khí để tôi thể, chẳng qua là tốc độ vẫn không chậm hơn là bao. Vỏn vẹn trong vòng nửa năm tu luyện, Ninh Hinh đã là Luyện Khí tầng hai mãn cấp; chỉ cần nàng muốn thì lúc nào cũng có thể tiến lên Luyện Khí tầng ba. Nên biết rằng Mục Ninh Nguyệt phải mất đến hai năm mới lên được Luyện Khí tầng năm.

Giai đoạn Luyện Khí được chia thành mười hai tầng, đến tầng năm được tính là Luyện Khí trung kì. Chỉ khi nào tiến vào Luyện Khí tầng ba mới có thể bắt đầu tu luyện pháp thuật. Một tu sĩ thông thường muốn từ Luyện Khí sơ kì lên Luyện Khí trung kì phải mất khoảng năm năm.

Từ Luyện Khí tầng bốn lên tầng năm luôn là một bước nhảy lớn. Chỉ khi nào tu sĩ tiến vào Luyện Khí tầng năm thì được tính là Luyện Khí trung kì. Có rất nhiều tu sĩ mất vài năm trời cũng không thể vượt qua lớp rào cản này để tiến vào tầng năm. Hiện tại Mục Thủy Lam cũng đang kẹt lại Luyện Khí tầng tư nhưng nàng ấy chỉ mới tu luyện có hai năm, cũng được thể xem là có năng lực.

Về sau thời gian cần dùng để lên từng tầng sẽ lâu hơn, khi tu luyện đến Luyện Khí tầng tám cũng sẽ tiếp tục gặp một rào cản nữa, vì sau khi tiến vào tầng chín đã được xem như là tu sĩ Luyện Khí hậu kì. Tuổi thọ thông thường của một tu sĩ chỉ khoảng một trăm năm mươi tuổi. Tựu chung thì chính vì những nguyên nhân này mà có rất nhiều tu sĩ không thể nào đột phá Trúc Cơ.

Hiện giờ tốc độ tu luyện của Ninh Hinh rất nhanh nhưng không có ai để ý đến điều này. Chủ yếu là do người có tư chất tốt thì tốc độ tu luyện ở Luyện Khí sơ kì rất nhanh, nhưng khi đến tầng ba thì tốc độ sẽ bắt đầu chậm lại. Nếu như Ninh Hinh cứ giữ tốc độ tu luyện này, nàng nghĩ Mục gia nhất định sẽ rất bất ngờ. Nhưng vấn đề bây giờ là nàng đã không thể khống chế được tiến độ theo ý muốn nữa.

Mục Ninh Nguyệt được Mục gia xem là nhân tài tu luyện, nó chỉ mất có tám tháng đã đạt được Luyện Khí tầng ba, hơn nữa nó có linh căn biến dị. Theo lý thuyết thì tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn người có đơn linh căn thông thường.

Hiện tại nàng rất muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Ninh Hinh không dám đi hỏi người khác, bởi vì nàng biết những người có thể chất đặc biệt sẽ không gặp bất kì trắc trở nào, tốc độ tu luyện rất nhanh. Mấy năm nay nàng đâu phải đọc sách cho vui, trong sách chép hầu hết những người có thể chất đặc biệt sẽ phải chịu kết cục rất thảm thương.

Ninh Hinh rất sợ bản thân là người có thể chất đặc biệt đó. Cho dù nàng có là người của Mục gia đi nữa nhưng chưa chắc Mục gia sẽ bảo vệ nàng, chưa kể nàng không thể cứ ở mãi trong Mục phủ không đi ra ngoài được.

Ninh Hinh tu luyện nhưng tâm tư đã sớm trôi dạt đến Tàng Thư các, hy vọng có thể tìm được trong sách lời giải đáp cho nghi vấn của mình.

“Mấy hôm nay có chuyện gì xảy ra với em mày vậy?” Mục Thủy Lam thấy vẻ mặt lo lắng của Ninh Hinh bèn hỏi. Tuy là địa vị của Ninh Hinh ở Mục gia cao hơn nhưng bình thường con bé rất thân thiện, cũng không gây khó dễ gì ai. Hơn nữa thái độ của Ninh Hinh đối với Mục Ninh Nguyệt làm nàng ta cảm thấy họ đang ở cùng phe.

“Đừng nói là Mục Ninh Nguyệt lại làm ra chuyện ngu si gì nữa rồi đấy nhé? Hay là em mày gặp vấn đề trong quá trình tu luyện? Chị sẽ miễn phí giải đáp thắc mắc trong quá trình tu luyện cho em mày, mau năn nỉ chị đi.”

Ninh Hinh cảm thấy hơi buồn cười. Mục Thủy Lam là kiểu người không khiến cho người khác cảm thấy chán ghét, chẳng qua miệng mồm thật chua ngoa, lại còn hơi kiêu ngạo.

“Không có gì đâu. Em chỉ suy nghĩ việc này chút thôi.”

“Chuyện gì mà lại suy nghĩ lâu vậy? Em mày còn nhỏ xíu thì nghĩ được gì nhiều. Bí quá thì đi tìm mẹ mày mà hỏi đi chứ, mặc dù em mày bị cha ruột hắt hủi nhưng vẫn còn mẹ ruột rất thương yêu em mày kia mà.”

Ninh Hinh nghe mà bừng tỉnh ngộ. Đúng nhỉ! Thay vì ở đây suy nghĩ lung tung, chỉ bằng nàng tìm mẹ hỏi cho rồi.

Ninh Hinh cốc vào đầu mình một cái. Nàng cứ theo quán tính cho rằng chuyện gì cũng phải tự mình giải quyết như kiếp trước.

***

“Mẹ ơi! Mẹ xem tu vi của con nè.”

“Con bị làm sao?” La Tĩnh nghe con gái hỏi han bèn tỏ ra nôn nóng hỏi.

“Mẹ ơi, mẹ chớ có lo vội. Chẳng qua là con cảm thấy tốc độ tu luyện của con nhanh quá nên thắc mắc thôi ạ.”

La Tĩnh nhanh chóng kiểm tra kĩ thân thể của con gái: khí lực vững vàng, tu luyện chưa tới nửa năm đã là Luyện Khí tầng hai mãn cấp, nếu như không ép xuống thì e đã nhảy thẳng lên tầng ba luôn rồi.

“Mẹ, mẹ nói xem tốc độ tu luyện của con nhanh như vậy có giống thể chất đặc biệt trong sách nói đến không?”

Sắc mặt La Tĩnh trở nên tái nhợt sau câu hỏi của con gái. Bà kiềm chế lo lắng trong lòng mà nói: “Hinh, con không cần sợ, để mẹ suy nghĩ một chút rồi trả lời con nhé.”

***

La Tĩnh suy nghĩ một cách nhanh chóng. Mặc kệ con gái bà có phải là thể chất đặc biệt hay không, bà tuyệt đối không để cho người khác biết được chuyện này. Hiện tại tu vi của bà chỉ mới là Kim Đan nên cũng không có cách nào giúp con gái kiểm tra cơ thể xem có phải là thể chất đặc biệt hay không.

Bà cũng không dám tìm lão tổ tông của La gia hay Mục gia giúp đỡ. Nếu như không có thể chất đặc biệt thì tốt, còn nếu như… nếu như thật sự là thể chất đặc biệt thì bà không dám nghĩ tiếp. Bà lớn lên ở thế gia đại tộc nên làm sao có thể không hiểu được những việc dơ bẩn bị giấu kín trong đó. Bà có một người chị họ mang thể chất thuần âm, kết cục của người chị họ đó ra sao bà thật sự không dám nhớ lại.

“Hinh, bây giờ con không cần nâng cao tu vi quá nhanh đâu. Không phải con đang luyện thể sao, về sau con cứ tiếp tục luyện nhé. À đúng rồi, linh căn của con là hệ Mộc, sau này con nên dành nhiều thời gian để nghiên cứu phương pháp luyện một số loại đan dược đi. Chờ con lớn thêm xíu nữa, khi tu vi đạt đến giai đoạn Luyện Khí hậu kì thì có thể bắt đầu luyện chế đan dược rồi. Hiện tại con nên xây dựng nền móng cho vững đã. Kiến thức về dược liệu của luyện đan sư thực sự rất nhiều đó. À phải rồi, mẹ biết vẽ linh phù đấy! Con có muốn học không, mẹ sẽ dạy con.”

“Được ạ, vậy con vừa học kiến thức về dược liệu vừa cùng mẹ học vẽ linh phù.”

Người đủ tự tin bước ra đời phần lớn đều giàu kĩ năng đấy thôi, không ai là không có nghề giắt lưng. Xưa chẳng có câu nói: Ruộng bề bề không bằng có nghề trong tay đấy còn gì.

Ninh Hinh không tìm được câu trả lời từ mẹ, lại thấy dáng vẻ lo sợ của bà nên nàng đoán là bản thân chắc hẳn là người mang thể chất đặc biệt thật.

Kể từ đó, nàng bắt đầu dùng nhiều thời gian cho việc học phương pháp luyện chế đan dược. 

Sách nói về linh lực và luyện đan ở thế giới Nhạc Thiên được để từ tầng một đến tầng ba trong Tàng Thư các, nàng đều đã đọc hết. Lúc luyện tập, Ninh Hinh giữ không cho linh khí tiến vào cơ thể, mà là tập trung ôn lại những kiến thức ghi chép về linh lực trong sách.

Mục Thủy Lam gật gù nhìn Ninh Hinh, nói: “Ổn nha, mới tu luyện có chín tháng đã là Luyện Khí tầng ba, so với con nhỏ kia chỉ chậm hơn một tháng, được phết nhợ.”

“Bà bắt chước điệu bộ của người lớn để chi vậy?” Ninh Hinh châm chọc Mục Thủy Lam.

“Tao là chị họ của em mày, chứ có phải là chị ruột đâu nè.” Mục Thủy Lam cũng không vừa.

“Dạ dạ dạ. Chị họ tốt của em.”

Khi tiến vào Luyện Khí tầng ba là có thể bắt đầu tu luyện pháp thuật. Công pháp mà Ninh Hinh tu luyện do ông nội của nàng đích thân đưa cho. Quyển công pháp đó tên là Mộc Thanh Quyết - một bộ công pháp thuộc cấp Địa.  Nếu chú tâm luyện có thể tiến thẳng đến cấp Hóa Thần.

Phải biết rằng tại thế giới Nhạc Thiên, giai đoạn cao nhất của tu luyện là Hóa Thần mãn cấp, sau đó phải trải qua lôi kiếp để phi thăng lên Linh giới.

Công pháp được chia thành bốn phẩm cấp là Thiên, Địa, Huyền, Hoàng. Ninh Hinh với tư cách là đệ tử dòng chính có tư chất khá nên được cho một quyển công pháp nguyên vẹn. Nếu như tư chất không tốt, hoặc là đệ tử chi thứ thì sẽ được phát cho theo từng giai đoạn.

Trong Mộc Thanh Quyết có hai loại pháp thuật: một là Khô Mộc Phùng Xuân, hai là Vạn Vật Phân Phi:

Thuật Khô Mộc Phùng Xuân là một loại pháp thuật dùng để chữa trị, đối với người tu luyện như nàng rất hữu ích, có thể chữa trị thương tích cho tu sĩ khi chiến đấu.

Thuật Vạn Vật Phân Phi lại là một loại phép thuật dùng để tấn công, có thể sử dụng mọi loại thực vật để tấn công người khác.

Ninh Hinh chủ yếu luyện tập hai loại pháp thuật này và luyện một số pháp thuật hệ Mộc cơ bản. Hiện tại, nàng có thể sử dụng cây cỏ để tấn công người khác, nhưng uy lực không mạnh. Ninh Hinh cũng đã nghĩ đến cảnh đem môn pháp thuật này luyện đến mức cao nhất rồi thi triển, chắc chắn lực sát thương sẽ cực kì mạnh mẽ.

*** Hết chương ***