Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Hắn còn không có đồng hồ điện thoại Tiểu Thiên Tài.
Con quạ vỗ cánh, đáp xuống bên cửa sổ vỡ một nửa ở cầu thang, "Ánh mắt" màu đen thong thả chuyển động, tận chức tận trách ghi lại toàn bộ hình ảnh.
Những hình ảnh được quay chụp từ con quạ cũng có thể được truyền tới phòng phát sóng trực tiếp. Để thuận tiện cho việc phát sóng trực tiếp, mỗi người chơi đều có một camera độc lập để theo dõi và quay phim, chỉ cần người xem lựa chọn các góc quay khác nhau là được.
Lúc này góc nhìn của Trịnh Tuần đã thu hút khoảng một triệu người xem.
Đợi cho bóng dáng của đám người Hứa Lê, Chung Dục biến mất, Trịnh Tuần nhìn cô bé quàng khăn đỏ theo sát bên cạnh hắn, thoáng lộ ra nụ cười nham hiểm.
Cô bé quàng khăn đỏ không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhìn hắn một cách vừa ngọt ngào lại cứng ngắc.
“Vừa rồi có phải là Nhị Chùy cười nham hiểm phải không?”
“Chắc là nhìn lầm rồi, với chỉ số thông minh của Nhị Chùy còn có thể lộ ra vẻ mặt nham hiểm à?”
“Khinh thường Chiến thần Trịnh Nhị Chùy của khu vực thối nát chúng ta à?”
“Ôi trời! Mau chuyển sang góc nhìn của Mạnh Sâm! Bên bọn họ mở ra chuyện lớn rồi!
Không khác lắm với những gì Trịnh Tuần lường trước, quả nhiên người phụ nữ treo ngược không ở bên chỗ hắn.
Tương ứng, tình huống bên Mạnh Sâm vô cùng gian nan.
Sau khi Mạnh Sâm dẫn dắt bốn người khác tiến vào hành lang, cẩn thận di chuyển.
Bọn họ nghe thấy tiếng nước nhỏ giọt ở cầu thang, nhưng khi ngẩng đầu nhìn lên, mọi thứ xung quanh đều khô ráo.
Anh em họ Vương có chút khiếp sợ muốn rút lui, Mạnh Sâm lại muốn bọn họ không được lùi bước.
"Đã đến bước này rồi, hoặc là sống hoặc là chết, không có đường rút lui!"
Thái độ của Mạnh Sâm rất kiên quyết.
Anh em họ Vương căng thẳng, đành phải đuổi kịp.
Hành lang cũ kỹ tối tăm u ám, ngọn đèn trên đỉnh đầu lúc sáng lúc tối.
Để phòng trộm, các hộ gia đình vẫn để cửa sắt trượt kiểu cũ bên ngoài nhà kêu cót két khi gió lạnh thổi qua.
Cộp ——
Cộp——
Tiếng bước chân không nặng không nhẹ vang lên từ trên đỉnh đầu bọn họ.
Em họ Vương run rẩy, không kìm được lòng hiếu kỳ, từ tay vịn cầu thang quanh co ngẩng đầu nhìn lên...
Vừa lúc đối diện với gương mặt kỳ dị với những đường nét vặn vẹo!
"A ——"
Phòng phát sóng trực tiếp đột nhiên không ngừng truyền đến tiếng kêu thảm thiết, máu bắn tung tóe làm mờ ống kính máy ảnh, hình ảnh không rõ nét khiến khán giả càng thêm kinh hãi.
“Ôi mẹ ơi!”
“Xảy ra chuyện gì?!”
“Gương mặt kinh dị của người phụ nữ kia! Đó là quái vật gì vậy?!”
“Má ơi, là người phụ nữ treo ngược! Phó bản khác cũng từng xuất hiện! Là thứ không thể giải quyết!”
“Xong rồi xong rồi, năm người này sẽ không bị diệt toàn bộ chứ?”
“Chẳng trách đây là phó bản cấp độ 3S siêu khó, vậy mà có người phụ nữ treo ngược? Này phải chơi thế nào đây?!”
“Chiến tích cao nhất của thứ kia là diệt một công hội nhỏ!”
Dưới lầu, đám người Hứa Lê Chung Dục ở lại tại chỗ cũng mở ra góc nhìn của Mạnh Sâm.
Camera có công năng tự động vệ sinh. Sương máu tán đi, màn ảnh điều chỉnh mấy góc độ, rốt cuộc cũng quay được hình ảnh tương đối rõ ràng.
Cầu thang đầy máu và thịt, từ trong hình ảnh có thể nhìn thấy được, em trai họ Vương và hai người chơi vô danh đều bị loại.
Cả người anh trai họ Vương đẫm máu, bắt lấy vòng tay cầu xin sự giúp đỡ từ bên ngoài.
"Cứu mạng! Cứu mạng với!"
Anh ta kêu thảm thiết một tiếng, hình ảnh cuối cùng dừng ở biểu cảm dữ tợn, bình luận yên tĩnh một cái chớp mắt.
Một số hình đại diện của người chơi ở hàng dọc bên phải màn hình phòng phát sóng trực tiếp đột nhiên chuyển sang màu xám.
Hứa Lê che miệng mình, nước mắt không ngừng rơi.
Sắc mặt Trần Tử Tranh cũng tái nhợt vỗ vỗ phía sau lưng cô, trấn an cảm xúc của cô.
Vẻ mặt của Chung Dục và Cố Viễn Hằng cũng khác nhau.
Nhất là Chung Dục, trên mặt cậu ta chợt lóe vẻ thâm trầm ngưng trọng.
Biểu hiện vô cùng không phù hợp với cậu ta lúc trước.
"Chị Tranh Tử" Giọng của Hứa Lê phát run, "Anh Tuần, Trịnh Tuần có thể nào xảy ra chuyện không?"
"Không có việc gì đâu, sẽ không có việc gì đâu" Trần Tử Tranh vuốt ve mái tóc dài của cô, cúi đầu nhìn màn hình vòng tay, "Mạnh Sâm sống sót, Trịnh Tuần cũng sẽ có cơ hội còn sống."
So với thảm kịch bên phía Mạnh Sâm, bên phía Trịnh Tuần lại bình tĩnh hơn rất nhiều.
Hắn bước ba bậc thang làm một, cấp tốc xông lên tầng bốn.
Cô bé quàng khăn đỏ ở phía sau hắn, gần như là đi như bay, không có phát ra bất kỳ tiếng bước chân nào.
Đợi đến khi Trịnh Tuần đi vào tầng bốn, cúi đầu nhìn xuống chính là áo choàng màu đỏ của cô bé quàng khăn đỏ.
Nơi này chính là cửa ải cuối cùng.
Trịnh Tuần biết camera vẫn đang đi theo hắn, không thể trực tiếp phá cửa mà vào, lúc trước hắn đều là một đạp đá văng cửa, hô to "Lão tặc, kẻ câu hồn lấy mạng ngươi đã tới rồi", vung búa liền đập.