Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Nhưng hiển nhiên chiêu này vẫn có hiệu quả, nghe xong lời nói của Mãng Chủng, Lý Hoằng tỏ vẻ do dự, một ngón tay đưa vào trong miệng, như có điều suy nghĩ đi qua đi lại ở cửa ra vào, trong miệng lẩm bẩm nói: “Cũng phải, nếu bị mẫu phi biết được, bị trách phạt là nhỏ, nhưng vạn nhất chặt đứt đường tài lộ của chúng ta thì thật sự là mất nhiều hơn được. Như vậy đi, Hạ Chí, ngươi đi đưa cái trong tay ngươi cho mẫu phi của ta. Còn ngươi, đưa cái này cho Vương hoàng hậu, ngươi, đưa cho Tiêu Thục phi, còn có ngươi, Dương cung nhân.”

Nhìn thấy trước mắt chỉ còn lại một cung nữ Tiểu Hàn, Lý Hoằng nghĩ ngợi một chút nói: “Bây giờ các vị đại thần hẳn là đều đã tan triều rồi, chúng ta đi đưa cái này cho phụ hoàng.”

Trong lòng Lý Hoằng có một suy nghĩ mới, trước tiên dùng những thứ này để quảng cáo, đợi tuyên truyền quảng cáo đạt hiệu quả. Sau đó ngay tại cửa sổ cung điện của mình móc thêm một cái cửa sổ nhỏ, mỗi ngày bán kem que còn có kem ly.

Ngự Thiện phòng nhất định có sữa bò, lấy chút sữa bò làm kem ly. Đến lúc đó cũng không sợ mẫu phi biết được, không cho phép mình làm, cùng lắm thì không kiếm tiền nữa mà thôi, cải thiện đồ ăn cho hoàng cung, coi như cũng là một chuyện không tệ.

Lý Hoằng và Tiểu Hàn còn chưa đi đến Thái Cực điện, liền bị một cung nữ chặn đường, nói là chiêu nghi cho mời y đi qua.

Lý Hoằng không nghĩ nhiều, để Tiểu Hàn tự mình đi đưa cho phụ hoàng, sau đó đi theo cung nữ hướng về cung điện của mẫu phi.

Trên đường đi cung nữ đều là chạy chậm, Lý Hoằng nào theo kịp, bất đắc dĩ, cung nữ chỉ có thể ngồi xổm người xuống ôm Lý Hoằng chạy về phía cung điện của chiêu nghi.

Võ chiêu nghi bây giờ đã không còn là Võ chiêu nghi vừa mới vào cung hai năm trước nữa rồi, cung nữ hầu hạ nàng khi nghe được Võ Mị bảo họ nhanh chóng đưa Đại vương trở về cung, đều là không dám chậm trễ, dọc đường đều là chạy chậm tìm kiếm Lý Hoằng.

“Nhi thần Lý Hoằng tham kiến mẫu phi.” Vừa mới đi đến cửa, còn chưa kịp được cung nữ từ trong lòng thả xuống, Lý Hoằng đã nũng nịu hô to vào bên trong.

Võ Mị ở bên trong tự nhiên là nghe được rõ ràng, trên khuôn mặt xinh đẹp trắng nõn lập tức tràn đầy sương lạnh, trên trán nổi lên vô số đường hắc tuyến.

Tiểu tử thúi này quả thực là không học được một chút lễ nghi hoàng gia nào, khoảng thời gian này cũng không biết Thượng Quan Nghi kia dạy dỗ cái gì, đây nào giống một hoàng tử? Quả thật chính là một dã tiểu tử chạy vào hoàng cung! Nhất đại nữ hoàng cũng hoài nghi chính mình có phải sinh nhầm rồi hay không, làm sao lại sinh ra một dã tiểu tử như vậy!

Lý Hoằng cợt nhả đi đến trước mặt Võ Mị cúi người hành lễ, sau đó cười khanh khách nói: “Nhi thần tham kiến mẫu phi, đồng thời chúc mẫu phi càng ngày càng xinh đẹp, càng ngày càng trẻ trung, cùng phụ hoàng ân ân ái ái, đầu bạc răng long, nâng đỡ lẫn nhau, tương kính như tân…”

“Tiểu tử thúi ngươi lại đây cho ta.” Võ Mị nghiến răng, cắt ngang lời nịnh hót của Lý Hoằng, nắm lấy lỗ tai của Lý Hoằng kéo vào trong lòng.

Cái miệng của tiểu tử thúi này là càng ngày càng ngọt ngào, mỗi lần làm sai chuyện, người còn chưa tới trước mặt mình, cái miệng nhỏ liền giống như là bôi mật, ba láp ba láp một tràng lời hay ý tốt nói ra khiến ngươi không sinh ra được tức giận để trách phạt y nữa.

Võ Mị đưa ngón tay chỉ vào cái giỏ bên cạnh nói: “Nói cho mẫu phi biết, đây là cái gì? Lại là con mày mò ra sao?”

“Ơ, sao mẫu phi không ăn, rất ngon đó, đây chính là đồ ăn giải nhiệt mùa hè tuyệt hảo.” Lý Hoằng dựa vào trong lòng Võ Mị xoay người, nhìn cái giỏ kem que chưa từng bị động tới kia không đáp mà hỏi ngược lại.

Võ Mị sinh không ra một tia tức giận nào đối với tiểu tử thúi càng ngày càng nghịch ngợm này, ra hiệu cho cung nữ bên cạnh mở giỏ lấy ra một cái, lạnh giọng nói: “Vậy con nói cho mẫu phi biết, cái này ăn như thế nào? Ừm? Con để mẫu phi ăn cả lớp giấy lạnh lẽo này sao?”

“À, quên mất. Hạ Chí, nhanh đi, truyền lời của ta, nói cho bọn họ, phải bóc lớp giấy này ra mới có thể ăn, nhanh đi nhanh đi.” Lý Hoằng nhìn cung nữ của Võ Mị hai tay bưng kem que, lại không nắm lấy đoạn gỗ lộ ra kia, vỗ vỗ cái đầu nhỏ của chính mình.

Hạ Chí nhìn thấy Võ chiêu nghi không phản đối, vì vậy vội vàng cung kính hành lễ, sau đó mới chậm rãi đi ra khỏi cung điện, chỉ là vừa ra khỏi cửa cung điện, lập tức liền chạy như bay.

Tối hôm qua làm xong kem que này, Đại vương cũng không có để bọn họ thử trước, mà là nói để cho người khác thử trước rồi hãy nói. Lý Hoằng không nói cho bọn họ biết chính là, trong lòng chính y cũng không chắc chắn, kem que dùng diêm tiêu chế tạo này có thể ăn được hay không, ăn vào có bị đau bụng hay không, trúng độc hẳn là sẽ không đâu.

Võ Mị nhìn Lý Hoằng đang thất thần trong lòng, ngón tay thon dài điểm một cái lên trán Lý Hoằng, hừ lạnh nói: “Lại đang giở quỷ kế gì, nói cho mẫu phi biết, con còn đưa cho ai thứ đồ chơi này?”

Lý Hoằng nhìn cung nữ dè dặt bóc lớp giấy kia ra, liền ra hiệu cung nữ nếm thử trước, vẫn là đừng nên cho mẫu phi ăn, vạn nhất trúng độc mình có thể sẽ gánh không nổi. Nghĩ nghĩ, quyết định chính mình làm chuột bạch vậy, sau đó cũng đưa tay ra lấy một cái, chính mình bóc giấy ra sau đó bỏ vào trong miệng mút, hương vị cũng không tệ lắm, chỉ là đường cho hơi nhiều.

Vừa thỏa mãn mút kem que, vừa cười khanh khách nói: “Còn đưa cho Vương hoàng hậu và Tiêu Thục phi, hôm nay nhi thần là tặng không cho họ, đợi ngày mai họ còn muốn ăn, thì phải bỏ tiền ra mua, hơn nữa trong hoàng cung này chỉ có chỗ nhi thần mới có thể mua được, khanh khách…Ai u.” Lý Hoằng đang đắc ý dào dạt bị Võ Mị ở phía sau vỗ cho một cái.

Cung nữ bên cạnh nhấm nháp một lúc, sau đó lộ ra vẻ mặt kinh hỉ: “Bẩm chiêu nghi, Đại vương làm cái kem…kem que này thật sự rất ngon, vừa ngọt vừa mát, thật sự là giải nhiệt giải khát.”

“Khanh khách, ăn ít thôi, ăn nhiều sẽ bị đau bụng, dù sao cũng là vật cực hàn.” Lý Hoằng dựa vào trong lòng Võ Mị làm nũng cảnh cáo nói, thậm chí còn đem kem que từ trong miệng đưa đến bên miệng Võ Mị, muốn để mẫu phi cũng nếm thử.

“Tiểu tử thúi nhà con, mẫu phi cũng không biết làm sao lại sinh ra con…” Võ Mị còn chưa oán trách xong, liền bị tiểu tử thúi dùng kem que đã mút qua chặn miệng.

“Bệ hạ giá lâm…” Âm thanh của Dương Võ ở cửa vang lên.