Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Nhóm dịch: Thiên Lam Kim

"Nghe nói dạo này yêu vật rất náo loạn, ta còn tưởng rằng mấy ngày nay con không thể về nhà chứ."

A Nương vừa lên tiếng, Tô Trần hơi khựng lại.

Sau đó "vâng" một tiếng, gật gật đầu.

Động tác nhỏ này không thể thoát khỏi ánh mắt Trương Tuyết Phân.

Tuy trong lòng bà có chút suy đoán, nhưng cũng không hỏi gì thêm.

Bữa tối, cả nhà trực tiếp làm thịt một con gà, thêm mấy món ăn

Nhìn dáng vẻ tiểu muội gắp không ngừng, xem ra ở nhà cũng không được ăn ngon cho lắm.

"Mấy tháng nay, thành Giang An vẫn an ổn chứ?"

Nghe Tô Trần hỏi, Trương Tuyết Phân gật đầu: "Hai tháng trước, có không ít cao thủ đến đây, mỗi ngày đều đi vào trong núi. Nói là đi bắt yêu, nhưng nghe người ta nói, hình như là có yêu vật trộm bảo bối gì đó. Có điều, có những cao thủ này ở đây, yêu ma cũng không dám lảng vảng gần thành Giang An chúng ta nữa."

"Tỷ tỷ nhà bên nói, đại nhân mạnh nhất trong Trấn Yêu Ti của Đại Chu cũng tới. Dù sao dạo gần đây, không nghe nói xung quanh còn có yêu quái."

Tiểu muội một bên miệng ngậm cơm, cũng nhịn không được chen lời.

"Những người này còn ở đây không?"

"Hình như không tìm được đồ muốn tìm, mấy ngày trước vừa rời đi."

Một nhà ba người vừa ăn vừa tán gẫu, nói đến những chuyện xảy ra ở thành Giang An khi hắn không có ở đây.

Tô Trần âm thầm ghi nhớ, có lẽ hắn cũng nên đến nhìn thử xem.

Sau một đêm nghỉ ngơi, trời vưa sáng, Tô Trần đã rời giường, chuẩn bị vào hậu sơn xem sao.

Sau khi kích hoạt thiên mệnh "Tầm Yêu Tiên Phong", hắn lập tức trở nên mẫn cảm với dấu vết của yêu vật.

Dù yêu vật đã rời đi, nhưng khí vị còn sót lại vẫn sẽ cho hắn một vài chỉ dẫn.

Vừa bước vào hậu sơn, Tô Trần đã nhận thấy được dấu vết của yêu vật.

Theo lý thuyết, những cao thủ kia vừa mới rời đi, nơi này không nên còn yêu vật mới đúng.

Nhưng Tô Trần vẫn nắm chặt thanh đao trong tay, tập trung cảnh giác.

Hậu sơn của thành Giang An, không phải là loại rừng rậm hoang dã, cây cối cũng không tính là quá um tùm, đường cũng khá dễ đi.

Hắn lần theo dấu vết, một đường tiến sâu vào trong núi.

Dọc đường, Tô Trần cũng hay thấy dấu chân người đi qua.

Sau khi truy tìm một đoạn đường, hắn phát hiện có gì đó không ổn.

Dấu vết của yêu vật bắt đầu xuất hiện ở hai hướng.

Một hướng vẫn đi trên mặt đất, mà dấu vết của một hướng khác, lại là trèo lên cây bên cạnh.

Yêu vật giảo hoạt, thế mà đoán trước được sẽ có người sẽ truy tìm dấu vết.

Thế nên nó mới leo lên ngọn cây, di chuyển phía trên đó, che giấu dấu vết của mình.

Khó trách những cường giả kia vô công mà về, yêu vật này quả thật tinh ranh.

Một lát thì đi trên cây, một lát lại dừng lại trên mặt đất.

Yêu vật này tinh ranh như vậy, e rằng đã có thực lực đại yêu.

Tô Trần càng thêm cẩn thận tiến về phía trước.

Sau khi kích hoạt thiên mệnh 【 Tầm Yêu Tiên Phong 】, dù cho yêu vật này có giở trò quỷ, vẫn không thoát khỏi việc bị hắn truy dấu.

Đi một vòng, đại khái được khoảng năm dặm đường, thế mà lại trở về vị trí khi hắn vừa bước vào hậu sơn.

Nói cách khác, yêu vật cố ý để lại những dấu vết kia, quấy nhiễu tầm nhìn của người truy tìm.

Trước mắt là một bụi cây, nhìn qua có vẻ thưa thớt, dường như không giấu được thứ gì nhưng khi rút đao gạt bụi cây ra, Tô Trần có thể thấy rõ ràng nơi này có dấu vết yêu vật dừng lại.

Nơi này không phải là nơi yêu vật ẩn thân, mà là nơi yêu vật giấu bảo vật.

Những cao thủ kia cũng không phải là đang bắt yêu vật, mà là đang tìm bảo vật này.

Ẩn giấy bên dưới bụi cây, là một tấm lụa bị làm bẩn.

Trên tấm lụa, còn có rất nhiều cặn đan dược, có lẽ đây là tấm lụa được dùng để bọc Huyết Sát Đan.

Nhưng có thể dẫn dụ nhiều cao thủ như vậy tới, hiển nhiên không phải vì Huyết Sát Đan.

Cao thủ đỉnh cấp của Trấn Yêu Ti, sao có thể vì Huyết Sát Đan mà lãng phí thời gian lâu như vậy?

Hắn đưa tay nhặt tấm lụa lên.

Trên tấm lụa, cả hai mặt trước và sau đều thêu chi chít những hàng chữ nhỏ.

Đưa mắt nhìn lại, mấy chữ "Huyền Thiên Đạo Tâm Quyết" liền đập ngay vào mắt hắn.

Hiển nhiên trên tấm lụa này thêu một môn công pháp tu hành.

Chẳng trách những cao thủ của Trấn Yêu Ti kia lại liều mạng vì nó.

Tô Trần nhặt lấy tấm lụa, không dừng lại thêm nữa, vội che giấu dấu vết của mình rồi tức tốc trở về nhà.

Vừa về đến phòng, hắn liền bắt đầu đọc.

Ở Vân Dương Tông nhiều năm, hắn cũng học được chút công pháp luyện thể.

Có điều, do cống hiến bị cắt xén, nên hắn chẳng đổi được công pháp thượng đẳng nào.

Công pháp luyện thể mà hắn học thuộc loại phổ thông nhất.

Hắn có thể dựa vào công pháp ấy mà đạt tới Cửu phẩm Luyện Thể viên mãn, chứng tỏ ngộ tính của bản thân không tệ, chứ không phải do công pháp này lợi hại.

Dựa vào những công pháp cơ bản này, cực hạn có lẽ chỉ là Bát phẩm, muốn tiến thêm một bước khó hơn lên trời.

Sau khi rời khỏi Vân Dương Tông, Tô Trần càng thêm hiểu rõ, hắn nhất định phải nâng cao thực lực bản thân.

Lang bạt trong nhân gian, muốn sống có tôn nghiêm thì thực lực bản thân rất quan trọng.

Đúng như sư tỷ đã nói, đôi khi lòng người còn đáng sợ hơn yêu ma.

Dù hắn có lập bao nhiêu công lao trảm yêu trừ ma, nếu không có thực lực và địa vị, người khác chỉ cần vài ba câu là có thể xóa bỏ hết những gì hắn đã bỏ ra.

Muốn bảo vệ bản thân, bảo vệ A Nương và tiểu muội, hắn cũng nên thức tỉnh, chú trọng tu hành hơn.

Ánh mắt hắn rơi vào tấm lụa, bắt đầu đọc công pháp trên đó.

Chương trước