Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Đại Yến Kiến Quang năm thứ mười, tháng hai ở vùng tây nam vốn nên xuân sắc khắp núi rừng, nhưng lại gặp phải mùa đông kéo dài chưa từng thấy.
Gió lạnh như dao sắc, cắt đến mức tia xanh non tránh dưới vỏ cây không dám ló đầu, cây cối còn có thể đau khổ chờ đợi, nhưng con người lại không thể chờ nổi.
Nơi nghiêm trọng nhất dê bò đã chết cóng, lúa mì vụ đông trong đất cũng sắp bị hạn mùa đông làm chết khô.
Nông dân phải đối mặt với nguy cơ thiếu ăn thiếu mặc, nạn đói gần ngay trước mắt, nhưng triều đình đã không giảm thuế mà ngược lại còn tăng lên.
Thế là Chu Vương được phong đất tại tây nam Đại Yến đã thuận theo ý dân khởi binh.
Châu phủ xung quanh lập tức hoảng sợ, vội vàng tìm tương lai riêng cho mình trước khi phản binh đến.
"Chạy mau! Phản binh đánh tới rồi!"
"Bọn chúng giết người phóng hỏa, chuyện gì cũng có thể làm!"
"Còn muốn ăn thịt người, uống máu người, róc da người!"
Tin đồn thất thiệt nổi lên bốn phía, tin tức đáng sợ lan truyền khắp nơi như gió thổi.
Tất cả mọi người đều kinh hoảng tột độ, thôn Từ gia sống bên cạnh quan đạo càng bàng hoàng lo sợ.
Không ít người đã bắt đầu thu dọn đồ đạc, mang nhà mang người chuẩn bị đi chạy nạn.
Nhưng mà vào lúc này một hộ gia đình trong thôn lại đóng kín cửa sân, bên trong ầm ĩ không thôi.
"Không đi, chính là không đi. Ta đã sống nửa đời người có chuyện gì là chưa từng gặp, cái thôn hẻo lánh này nơi nào có loạn binh đến!"
Trên thang gỗ gác lên tường viện, một lão thái khoảng hơn bốn mươi tuổi ăn mặc như phụ nhân đang gào khan, khí thế hung hăng vung vẩy lưỡi liềm với không trung, như là muốn cùng loạn binh chém giết một phen.
Trong viện, một thanh niên trẻ tuổi bọc áo dày quỳ xuống đất cầu xin: "Nương, nương xuống đây đi! Là thực sự đánh nhau rồi, những loạn binh kia gặp người liền giết!"
"Tới thì tới, lão bà tử ta liều mạng với bọn chúng!"
Phụ nhân cầm liềm chém xuống tường đất, lập tức bụi đất tung bay.
Bên cạnh, tiểu tức phụ ôm bụng bầu sợ hãi đến mặt mũi tái mét.
Loạn, thực sự là loạn thành một đoàn!
Từ Nhị Thụy quỳ trên mặt đất cuống đến đỏ cả mắt, nhưng tính tình chất phác lại khiến hắn không thể nói nhiều lời.
Chuyện trong nhà đều vẫn luôn là do nương quyết định, nhưng hiện tại nạn binh hỏa xảy ra, mọi người đều đang chạy nạn, nương không chịu đi, như vậy phải làm sao đây?
Trong sân còn có một thiếu niên, trên người cậu khoác áo tơi tránh gió, trên đầu đội một cái mũ rơm, bên trong mặc một bộ quần áo bông rách nát, lộ ra một đoạn bắp chân bị cóng đến tím xanh.
Khuôn mặt gầy gò cóng đến trắng bệch, chỉ có đôi mắt dưới mày rậm làm nổi bật là lóe lên tia sáng âm u.
Thiếu niên không nhìn phụ nhân nhảy nhót trên thang, chỉ là mặt âm trầm, siết chặt nắm đấm nhìn chằm chằm vào bàn ghế bị hất đổ đầy sân.
Bà già chết tiệt kia thường ngày luôn coi tài như mạng, hiện giờ loạn binh sắp giết đến, không biết nhanh chóng rời đi, còn tử thủ mấy thứ đồ nát không đáng tiền này khiến mọi người xui xẻo theo.
Phụ nhân kia gào thét một hồi, thấy con trai con dâu ngậm miệng không dám lên tiếng thì tự cảm thấy vô vị, vừa đảo mắt liền nhìn thấy thiếu niên gầy gò kia, không nhịn được lại mắng lên: "Chính là do tai tinh mày đến, mùa đông năm ngoái mới lạnh lẽo lạ thường, đang yên đang lành làm chết cóng ổ heo con của ta! Tai tinh! Con hoang!"
Đối với những câu chửi mắng không tìm được lý do như vậy, thiếu niên đã bị mắng đến chết lặng, những người còn lại ở trong sân cũng đã quen với tiếng mắng chửi đó.
Phụ nhân đang mắng hăng, ai ngờ bàn chân đột nhiên lại trượt xuống, cơ thể lạnh cóng liền thẳng tắp ngã từ trên thang gỗ xuống, đầu đập phải góc tường, lập tức miệng sùi bọt mép, bất tỉnh nhân sự. . .
Xuyên qua! Xuyên qua! Lại là xuyên qua!
Lòng Giang Chi nóng đến độ muốn chửi má nó!
Tiểu thuyết hại người a!
Thường ngày ngoại trừ đi làm tại phòng trung dược trong trung tâm y tế thị trấn, nàng cũng chỉ thích ở một mình trong nhà xem những video ngắn như là sửa móng lừa, nhặt hà, cải tạo nhà cũ, sinh tồn nơi hoang dã,..
Sở thích duy nhất được coi là bình thường đại khái chính là đọc tiểu thuyết mạng.
Chỉ là khoảng thời gian gần đây nàng đang say mê đọc truyện nam, còn là truyện sảng văn nam tần, kết quả thức đêm đọc tiểu thuyết, đến khi mở mắt liền xuyên sách.
Nếu đã xuyên vào truyện nam, vậy thì sao không xuyên thành một người đàn ông chứ! Như vậy có thể trải nghiệm cảm giác đứng đi tiểu là như thế nào, còn có thể dạo chơi thanh lâu phong lưu khoái hoạt.
Hoặc là đi đường của nam chủ, khiến nam chủ không còn đường để đi.
Hết lần này tới lần khác nguyên thân là một lão thái tác oai tác quái, thích nhất là cố tình gây sự, thực sự khiến nàng muốn khóc cũng khóc không được.
Người phụ nữ này chính là vai ác mợ trong truyện, chính là loại nhân vật phụ nhỏ luôn làm khó nam chính, chuyên môn tặng đầu người để tăng phần thú vị kia.
(Phụ nhân: Phụ nữ có chồng)