Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Nghe được câu trả lời, Phương Hạo âm thầm tính toán.

Với tốc độ của hắn, hai trăm dặm đi một lượt ít nhất cũng mất một ngày.

Ban đêm ở thế giới võ đạo không hề yên bình, hiện tại trời lại sắp tối, Phương Hạo đương nhiên sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.

Cơ duyên tuy quan trọng, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không vì cơ duyên mà mạo hiểm!

“Nghỉ ngơi cho tốt, lấy lại sức, sáng mai xuất phát.”

Còn Diệp Bất Hối đang làm việc ngoài đồng, hoàn toàn không cảm nhận được điều gì khác thường.

Chỉ là màu sắc kịch bản trên đầu hắn, từ lam đậm chuyển sang lam nhạt, điều này đại diện cho vận khí đang bị xói mòn…

Vào ban đêm, Phương Hạo đến gặp tổng quản dược điền xin nghỉ một ngày.

Tổng quản và Phương Hạo cũng coi như quen biết nên không hỏi hắn đi làm gì, rất nhanh chóng đồng ý yêu cầu này.

Dù sao, tạp dịch trong dược điền thay đổi không biết bao nhiêu người, chỉ có Phương Hạo vẫn luôn ở lại đây.

Trên đường từ dược điền về nhà trúc, Phương Hạo vẫn luôn quan sát kịch bản nhân sinh của người khác.

Nhưng kịch bản mà hắn nhìn thấy, không phải là kịch bản trắng thì cũng là kịch bản màu lục.

Cơ duyên được ghi lại bên trong đều rất tầm thường, kém xa kịch bản màu lam.

“Người có đại cơ duyên trên đời này rốt cuộc vẫn là số ít.”

“Đa số mọi người, đều sống cả đời trong mệnh cách đã định sẵn.”

Phương Hạo đi ngủ sớm.

Ngày hôm sau, trời vừa rạng sáng hắn đã thức dậy.

Dựa theo chỉ dẫn của hệ thống, chạy về phía sơn động được chỉ định.

Một tên tạp dịch như hắn ra ngoài, đương nhiên sẽ không ai chú ý.

Điều duy nhất cần đề phòng chính là những tình huống bất ngờ có thể xảy ra trên đường, dù sao thế giới võ đạo vốn là mạnh được yếu thua, kẻ cướp hoành hành khắp nơi.

May mắn thay, Phương Hạo gặp thuận lợi, chạy như bay suốt hai canh giờ rưỡi. Hắn vượt qua hai trăm dặm, đến gần sơn động mục tiêu an toàn.

Hắn băng qua rừng cây rậm rạp, vượt qua chín khúc mười tám rẽ, cuối cùng cũng đến được cửa hang.

Đây là một hang động hoang vắng, cửa hang mọc đầy bụi rậm cỏ dại.

Mỗi bước chân đều giẫm lên cành cây khô tạo thành tiếng kẽo kẹt.

Bụi rậm che khuất cửa hang, dây leo rủ xuống.

Dây leo màu xám cùng cành lá xanh biếc đan xen thành một tấm màn nâu xanh, che lấp lối vào hang động.

Nếu không có hệ thống chỉ đường, Phương Hạo cũng không tìm được nơi này.

“Nơi này thật khó tìm.”

Hắn bẻ một cành cây thẳng tắp to bằng cánh tay, dùng để dọn dẹp bụi rậm cỏ dại chắn đường.

Nhổ cỏ vốn là công việc quen thuộc của hắn, chỉ chốc lát đã dọn ra được một lối đi.

Khác với những hang động tĩnh mịch tối tăm thông thường, sau khi bước vào, Phương Hạo có thể nhìn thấy ánh sáng đỏ nhấp nháy bằng mắt thường.

Hồng quang mang theo hơi ấm, tạo cho người ta cảm giác ấm áp dễ chịu.

Men theo ánh sáng và nhiệt độ, Phương Hạo nhanh chóng tìm thấy nguồn gốc.

“Ở đây rồi!”

Hắn vội vàng bước tới nhặt Xích Viêm Hỏa Tinh lên.

Giống hệt như miêu tả trong cơ duyên, to bằng nắm tay, góc cạnh rõ ràng, đỏ rực như một viên bảo thạch.

Cầm trên tay, cảm nhận được hơi ấm truyền đến, Phương Hạo vui mừng khôn xiết, khóe miệng không ngừng nở nụ cười.

“Có nó, ta có thể đổi lấy nguyên thạch. Có nguyên thạch, ta có thể mua đan dược tu luyện, có thể nhanh chóng nâng cao tu vi.”

Hắn đã nhìn thấy con đường phía trước dần sáng lên.

Đúng lúc này, giọng nói của hệ thống vang lên trong đầu Phương Hạo.

【 Đinh, kí chủ cướp đoạt cơ duyên thành công, nhận được Xích Viêm Hỏa Tinh. 】

【 Cướp đoạt cơ duyên, bạo kích ngẫu nhiên… 】

【 Lần này bạo kích gấp 10 lần, trả về cho kí chủ mười viên Xích Viêm Hỏa Tinh, đã lưu trữ trong ba lô hệ thống, xin vui lòng kiểm tra và nhận. 】

Bất ngờ bạo kích khiến nụ cười của Phương Hạo càng thêm rạng rỡ.

Quá vui mừng, hắn suýt quên mất hệ thống còn có chức năng bạo kích cơ duyên.

Bạo kích 10 lần, có thể mang lại cho hắn 30 vạn nguyên thạch!

Tuyệt vời!

Lấy ra chiếc túi đã chuẩn bị sẵn, Phương Hạo cẩn thận cất Xích Viêm Hỏa Tinh vào, bọc kín lại, sợ lộ ra khe hở.

“Trở về!”

Nôn nóng muốn quay về, Phương Hạo chạy nhanh hơn cả lúc đến.

Trên đường về gặp chút sự cố.

Phương Hạo chạm trán hai con Ngân Bối Yêu Lang cảnh giới Ngưng Nguyên, hung dữ vô cùng, hai đôi mắt xanh lục nhìn chằm chằm vào hắn, khiến hắn toát mồ hôi lạnh.

May mắn thay, hai con yêu lang đang giao phối, lại đang ở thời điểm mấu chốt nên không để ý đến Phương Hạo.

Hắn bình an vô sự trở về tông môn.

Vừa về đến tông môn, Phương Hạo lập tức đi thẳng đến Giao Dịch các.

Giao Dịch các là nơi bán đan dược, vũ khí trong Quy Nguyên Kiếm Tông.

Đan dược, vũ khí do luyện đan sư, luyện khí sư của Quy Nguyên Kiếm Tông luyện chế đều được bán ở đây.

Vì là đồng môn, giá cả lại rẻ hơn bên ngoài không ít nên đệ tử Quy Nguyên Kiếm Tông đều thích mua đồ ở đây.

Trừ khi Giao Dịch các không có, họ mới ra ngoài mua.

Phương Hạo vác túi đi vào cửa Giao Dịch các, tiểu tư giao dịch thấy có khách đến liền tiến lên chào đón.