Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Trước đòn tấn công cận chiến của đối phương, Tôn Kiệt Khắc phải lăn lộn liều mạng mới không bị đập nát như cám.

Đối mặt với gã khổng lồ này, Tôn Kiệt Khắc định bắn đạn pháo vào gã ta, nhưng lại phát hiện bộ phận giả của mình không thể bắn được.

- Muốn dùng thiết bị chiến đấu trước mặt tao sao, nằm mơ đi!!

Đối phương dậm mạnh hai chân, cơ thể nặng vài tấn nhảy lên cao, giáng xuống người Tôn Kiệt Khắc.

Tôn Kiệt Khắc lăn lộn né tránh, rút ​​quả lựu đạn cuối cùng ở thắt lưng ra ném tới. Tuy nhiên, quả lựu đạn vẫn không phát nổ.

- Rất tiếc phải nói cho mày biết, chỉ cần là thứ kích nổ bằng điện, tao đều có thể hack, mày căn bản là...

Chưa kịp để gã ta nói xong, một quả lựu đạn khác đã được ném tới, “bụp” một tiếng, đập thẳng vào miệng gã ta, khiến miệng gã ta rách da, sưng đỏ.

Ngay sau đó, gã ta nhìn thấy tên kia cầm lựu đạn ném như ném đá vào đầu mình.

Tsunami choáng váng bởi cách tấn công thô sơ này, hơn nữa, bộ giáp ngoại cốt lại không bảo vệ phần đầu, nhất thời, gã bị ném cho mặt mũi bầm dập, ngay cả con mắt giả hình vuông lồi ra cũng bị lệch đi.

- Ném đá à? Mày là khỉ đột biến à!

Tsunami tức giận chửi rủa, hai tay lật một cái, hai khẩu súng máy lập tức hạ xuống từ bộ giáp ngoại cốt, bắn như mưa về phía Tôn Kiệt Khắc.

Tôn Kiệt Khắc nhanh chóng nấp sau lưng Tapai, đạn bắn vào người Tapai phát ra tiếng “keng keng keng” không ngớt.

Tuy nhiên, tình hình không mấy lạc quan, lực xung kích mạnh mẽ đẩy Tapai lùi về phía sau, sắp bị ép sát vào tường.

Đột nhiên, một bóng người lao tới, đâm sầm vào chân trái của Tsunami, cố gắng quật ngã gã ta. Đó là Cha xứ.

- Fuck, mày muốn chết à! Đồ rác rưởi!

Tsunami giơ súng máy lên, bắn xối xả vào người Cha xứ, lớp da kim loại của ông ta bị bắn thủng, để lộ bộ xương titan bên trong.

Dù vậy, Cha xứ vẫn bám chặt lấy gã ta không buông.

Ngay lúc này, theo lệnh của Tôn Kiệt Khắc, Tapai tóm lấy một chân của Tsunami, hai tay vặn mạnh, ném gã ta ra ngoài.

Tôn Kiệt Khắc lao về phía đầu Tsunami với tốc độ cực nhanh.

Tsunami vừa định giơ tay bắn, Tôn Kiệt Khắc liền rút một tấm thẻ vàng từ trong ngực ra.

- Tao! Có! Tiền!!

Nhân lúc đối phương ngẩn người, Tôn Kiệt Khắc đã xông đến trước mặt Tsunami, hắn dồn hết sức đấm một cú trời giáng vào mặt Tsunami.

- Mẹ bà mày! Có tiền cũng không cho mày!!

Tsunami bị ăn một cú đấm trời giáng, đầu hơi biến dạng, kèm theo đó là một đống răng bay ra, gã ta ngã nhào xuống đất cùng với bộ giáp ngoại cốt, phát ra tiếng động lớn.

Tôn Kiệt Khắc chống hai tay lên đầu gối, thở hổn hển, hắn cúi đầu nhìn cơ thể mình không có vết đạn nào, nhổ một bãi máu.

- Khốn nạn, lần này không cần dùng đến bảo hiểm.

Sau khi lấy lại hơi thở, Tôn Kiệt Khắc đâm một nhát vào cổ Tsunami, sau đó quay người đi đến bên cạnh Cha xứ, hỏi:

- Ông không sao chứ?

Cha xứ, người bị bắn gần như nát nửa người trên, lắc đầu:

- Không chết được.

Tôn Kiệt Khắc đưa tay kéo ông ta dậy, Cha xứ vừa loạng choạng bước vào trong ga ra, vừa đưa tay ra cắt đứt dây cáp trên người những “mỏ người”.

- Tỉnh dậy đi! Tỉnh dậy đi!!

Cha xứ không ngừng gọi những “mỏ người” đang chìm trong giấc ngủ.

Những “mỏ người” dần dần tỉnh lại, điều đầu tiên bọn họ làm sau khi tỉnh lại là chửi bới Cha xứ:

- Ông làm cái quái gì vậy! Tôi tự nguyện mà!

- Dù sao thì cái đầu này của tôi cũng vô dụng, dùng làm máy đào thì có sao đâu!

Bọn họ càng mắng càng khó nghe, cho đến khi nhìn thấy Tôn Kiệt Khắc tay cầm nòng súng với vẻ mặt tức giận bước tới, tiếng mắng chửi mới giảm bớt.

Cha xứ im lặng nhìn cảnh tượng trước mắt, vẫn tiếp tục đưa tay cắt đứt dây cáp dữ liệu trên người những “mỏ người”.

Nhìn những “mỏ người” rời đi, trong lòng Tôn Kiệt Khắc bỗng dâng lên cảm giác bất lực tột độ, những người ở đây không cần được cứu rỗi, chính bọn họ đã tự từ bỏ bản thân.

- Chúng ta làm sai rồi sao?

- Không, không có, chúng ta không thể cứu được tất cả mọi người, nhưng luôn có những người không nên bị bỏ rơi.

Cha xứ mở lồng ra, đưa tay vẽ chữ thập lên ngực, cẩn thận bế đứa trẻ sơ sinh bị thay thế tứ chi bằng bộ phận giả kim loại ra.

- Những người khác ta không biết, nhưng đứa trẻ này chắc chắn là chưa ký hợp đồng với băng Graffiti, đứa trẻ sinh non kia cũng vậy.

Ngay lúc này, có mấy “mỏ người” bước tới, nhỏ giọng cảm ơn họ, bọn họ đều bị bắt cóc đến đây.

Cha xứ vẫn vô cảm, giống như khi đối mặt với những “mỏ người” mắng chửi ông ta lúc nãy.

- Kiệt Khắc! Đi mau! Có người đến!

Tapai chạy tới.

Nhưng bọn họ còn chưa kịp đi được mấy bước thì đã bị chặn lại ở cửa, đó cũng là một đám côn đồ xăm trổ đầy mình.

Bọn chúng lái xe máy và ô tô xông vào, nhìn thấy anh em trong băng đảng của mình nằm la liệt, chết như ngả rạ, cùng với căn cứ tan hoang, lửa giận trong ánh mắt của chúng như muốn thiêu đốt Tôn Kiệt Khắc.

- Má nó, bị chặn rồi.

Tôn Kiệt Khắc lấy Tapai làm giá súng, định liều chết chiến đấu với đám người này.

Nhưng theo sau một tiếng “bíp” chói tai, từng chiếc xe bay nhấp nháy đèn xanh lao vào từ lối vào của bãi đậu xe.

Bên hông những chiếc xe bay đó, ngoài một huy hiệu viền vàng to tướng ra, còn có dòng chữ “BCPD” thật lớn.

- BCPD Đội 6!! Bỏ vũ khí xuống! Ngắt kết nối thiết bị chiến đấu!

Tiếng cảnh báo chói tai vang lên không ngớt từ những chiếc xe bay, hai trong số đó đã bắt đầu xoay nòng súng bên cạnh với tốc độ cao.

Cuối cùng, dưới áp lực to lớn này, đám viện binh của băng Graffiti đành bất lực cất vũ khí.

Nhìn thấy cảnh này, Tôn Kiệt Khắc cũng cất nòng súng trong tay.

Rất nhanh, một đám cảnh sát BCPD mặc đồng phục xanh, tay cầm vũ khí, xông xuống từ xe bay, chĩa súng vào tất cả mọi người.

Người đàn ông râu quai nón dẫn đầu mặc thường phục, chân trái và chân phải đều được thay thế bằng bộ phận giả, hai mắt được cải tạo thành mắt kép bốn con ngươi.

Nhanh chóng quan sát cục diện, ông ta lên tiếng:

- Tất cả mọi người có mặt tại đây, mở cổng 25 của hệ thống thần kinh. Chấp nhận kiểm tra mạng ngay lập tức! Tôi cần toàn bộ nhật ký hệ thống trong vòng 2 tiếng đồng hồ của các người! Đừng hòng giở trò! Nhớ kỹ, đây là mệnh lệnh, không phải yêu cầu!

- Sếp! Là tôi đây! Sếp!

Song6 PUS không biết từ đâu nhảy ra, chào hỏi người đàn ông râu quai nón.

- Mày? Mày là thằng đéo nào? Ở đâu chui ra vậy? Tao nhất định phải quen biết mày sao? Mẹ kiếp!

Người đàn ông râu quai nón chống nạnh, nghiêng đầu nhìn gã ta.

- Hehehe, ngài không quen biết tôi cũng không sao, nhưng tôi có ghi âm nè, là tôi nhận nhiệm vụ H41, chúng tôi truy đuổi tên tâm thần mạng, một mạch truy đuổi đến đây!

- Kết quả là chúng tôi phát hiện ra một hang ổ tội phạm như vậy! Là những người bạn chính nghĩa, chúng tôi làm sao có thể dung túng cho chuyện này tồn tại chứ? Vì vậy, dù biết rõ lực lượng hai bên chênh lệch, chúng tôi vẫn kiên quyết tấn công nơi này! Hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của BCPD!!