Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Giang Niên không để ý đến nàng, nắm chân nàng kéo lại.

Bắp chân trắng nõn cân xứng, cảm giác lành lạnh, bắp chân căng cứng phác họa ra đường cong duyên dáng, lòng bàn chân non mịn, năm ngón chân cuộn lại.

“Đã nói không cần…” Nàng lẩm bẩm.

“Đi học muộn thì đừng hỏi tại sao nhé.” Giang Niên đưa tay cù nhẹ vào lòng bàn chân nàng, Từ Thiển Thiển chợt a một tiếng, ngón chân co chặt lại.

“A…” Giang Niên cũng học theo.

Từ Thiển Thiển lập tức đỏ mặt: “Giang Niên! Cậu muốn chết à!”

Trên đường, mặt Từ Thiển Thiển vẫn hơi đỏ, mắt cá chân như có hơi ấm còn sót lại.

Mãi đến chỗ bậc thang của tòa nhà dạy học, nàng mới nhớ ra.

“Môn tiếng Anh có nắm chắc không?”

Người lên cầu thang rất nhiều, đa số đều là học sinh, Giang Niên chỉ kịp quay đầu nói một câu: “Chắc ổn.”

Đinh đinh đinh!!!

Chuông vào học vang lên, đám học sinh dưới lầu lập tức bu lại như một đám zombie nghe thấy tiếng động, dưới sân như cảnh tượng tận thế, vô số học sinh chạy như điên.

Từ Thiển Thiển há mồm định nói gì, cuối cùng vẫn bị dòng người tách ra.

Tiết đầu tiên là toán, Giang Niên chồng tay nghe giảng, mí mắt cụp xuống, đầu óc như sắp đứng máy, đều do tối qua quá hưng phấn, trong thẻ có thêm 20 ngàn.

Thiếu phụ nhu nhược kia còn add wechat của mình, Giang Niên cảm thấy không cần thiết.

A… Buồn ngủ quá.

Đối với học sinh lớp 12 mà nói, tiết đầu tiên của buổi sáng là tiết toán thì quả thực là địa ngục tại trần gian.

Vất vả lắm mới nhịn được tiết ba là tiếng Anh, giáo viên Anh khoan thai tới chậm, trong tay còn ôm một chồng bài thi, trên mặt lại không có vẻ tươi cười.

Người trong lớp cũng không sợ giáo viên Anh, nên không ai để ý lắm, nhưng vẫn nể mặt mà yên tĩnh lại.

“Cuộc thi lần này… Khụ khụ…” Giáo viên Anh là một thiếu phụ 30 tuổi, mỗi ngày đều mặc một bộ quần áo khác nhau, túi xách phải hơn chục ngàn một cái.

“Cực kỳ kém, chỉ có 3 người được hơn 130 điểm.”

Thấy giáo viên Anh nói chỉ có 3 người được hơn 130 điểm, tai Giang Niên lập tức dựng lên như anten.

Thi tiếng Anh xong, hắn đã so đáp án với Từ Thiển Thiển.

Không thể nói mười phần chắc chín, nhưng cũng ổn. Nếu chỉ có 3 người được 130 điểm trở lên, vậy như tục ngữ đã nói, trong ba người tất có ta.

Dù là vậy, nội tâm của hắn vẫn có chút căng thẳng.

“Người bình thường thi được trên 130 như Chu Nguyên, lần này chỉ được 110 điểm.” Giọng nói của giáo viên Anh hơi bất thiện: “Điểm số lưu manh này là thế nào? Gần đây đang yêu đương à?”

Đám bạn học phía dưới lập tức cười to, một học sinh cao gầy gãi đầu một cái, lề mề đi lên cầm bài thi, lớp học lập tức tràn đầy không khí sung sướng.

Đã có người bắt đầu bàn luận, Chu Ngọc Đình khẳng định được 130, lần này nàng thi được hơn 500 điểm, có lẽ chính là người đứng đầu lớp chúng ta.

Nghe vậy, Giang Niên chỉ muốn cười, Chu Ngọc Đình đứng đầu lớp?

Coi như max điểm tiếng Anh thì cũng chỉ được 550, mà mình chỉ cần 120 điểm tiếng Anh, cũng vượt qua 550 điểm rồi.

Nàng đứng thứ nhất, hoàn toàn là do máy đếm tiền hỏng, đếm thiếu số.

Nhưng ở loại hoàn cảnh ít có cơ hội trang bức như trường học, Giang Niên tất nhiên sẽ không cười khẽ một tiếng như phản diện bình thường, mà chỉ ngồi lẳng lặng chờ đợi bgm của mình.

A, bmg thắng lợi của trẫm đâu? Mau đến!

Nếu như lúc này là truyện manga, đôi mắt của Giang Niên hẳn là sẽ khuất trong bóng tối, khóe miệng hơi cong lên, xuất hiện một nụ cười bí ẩn, lại phối hợp với bong bóng lời thoại.

“Trần Niệm Niệm 131 điểm.”

Lớp học rối loạn tưng bừng, người đầu tiên hơn 130 điểm đã xuất hiện. Lại qua một lúc, đến tên một nữ sinh.

“Triệu Phương Phỉ, 137 điểm.”

Lớp học lại rối loạn tưng bừng, Triệu Phương Phỉ bình thường rất khiêm tốn, hầu như không có cảm giác tồn tại trong lớp. Một kỳ nghỉ hè trôi qua, quả nhiên người và quỷ đều nhảy ra rồi.

Trong lớp, một nữ sinh quay đầu nhìn về phía Chu Ngọc Đình.

“Lớp phó học tập, cậu tính được một trăm ba mấy điểm?”

Theo bọn họ, nếu có 3 người được hơn 130 điểm, hiện giờ hai người đã xuất hiện, vậy người cuối cùng khẳng định là Chu Ngọc Đình rồi.

“Không biết nha, chắc là khoảng 135 đi.” Chu Ngọc Đình làm bộ ngượng ngùng nói, trong lòng thì như nở hoa, 530 điểm liền có thể đổi sang lớp Olympics rồi.

A, có chút tương tự như đổi tông môn cao cấp hơn như tiểu thuyết huyền huyễn vậy.

“Wow, 135 điểm, cao vậy à?” Nữ sinh kia wow một tiếng: “Vậy tổng điểm của cậu phải hơn 530, có thể vào đại học tốt rồi.”

“Nói gì đó, chỉ là kiểm tra khảo sát thôi mà, có phải thi đại học thật đâu.” Chu Ngọc Đình trong lòng ngọt ngào, nhưng ngoài miệng vẫn không dám nói chắc: “Cũng chưa chắc đã được 130 điểm mà.”

Một câu thành sấm, giáo viên Anh đọc đến tên Chu Ngọc Đình.

“Chu Ngọc Đình, 127 điểm.”

Lời vừa dứt, biểu cảm của Chu Ngọc Đình cứng đờ, nàng vẫn phải đứng lên, chỉ là cảm thấy hơi lúng túng, dù sao vừa rồi nàng cũng nói 135 điểm.

Nhưng nghĩ lại, 127 điểm cũng không phải không thể tiếp nhận, tổng điểm vẫn tiếp cận 530.

Đến khi đó nhờ Lưu Phi Bằng hỏi thăm một chút điểm số của lớp Olympics, nói không chừng điểm trung bình không cao, mình vừa hay có thể vào.