Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Thi, thi biến?!!

Trước có yêu ma, sau có thi biến.

Ngay lúc Lễ Thiên Huyền cảm thấy bản thân sắp sụp đổ, chỉ thấy cái xác đó lại phát ra âm thanh.

"Cái đó, Lễ đại nhân, ta thấy, ta không thể tiếp tục giữ kẽ được nữa."

Xác chết! Xác chết đang nói chuyện!!

Vụ thi biến bất thình lình này dường như khiến cả yêu ma cũng ngớ người ra, cả buổi trời không hề phát động tấn công.

Mà vào lúc này, cái xác không đầu nắm lấy cơ hội, chạy chậm về phía bọn họ, chạy đến nửa đường còn bỗng nhiên cúi xuống nhặt mạnh lên một cái đầu người.

Lúc này Lễ Thiên Huyền mới nhận ra cái xác không đầu này rốt cuộc là của ai.

"Điêu… Đức Nhất???"

Những người khác trong đội càng sợ đến tè ra quần, vốn thần kinh đã căng như dây đàn, bây giờ nhao nhao kéo cung nhắm vào Phương Vũ.

"Đừng bắn!!"

"Người mình!!"

Phương Vũ không đầu đang ôm cái đầu, vội vàng hô lớn.

"Toàn thể chú ý nhìn về phía ta!"

"Ta là Điêu Đức Nhất! Điêu Đức Nhất là người tốt! Điêu Đức Nhất xin dẫn đội!!"

"Điêu Đức Nhất có thể nhìn thấy yêu ma ở đâu! Yêu ma, yêu ma đang ở quầy trái cây cách ta hơn bảy mươi thước về phía tay trái, nó đang núp ở đó nhìn lén chúng ta!"

Dường như hắn sợ rằng mấy mũi tên lỡ tay này sẽ giết chết mình trong nháy mắt, dù sao thì thanh máu hiện tại của hắn là [Điêu Đức Nhất: 1.5/7], mỏng manh đến mức không chịu nổi chút giày vò nào.

Không sai! Phương Vũ chưa chết!

Bị chặt đầu mà còn chưa chết, chuyện này hoàn toàn phải quy công cho một việc, đó chính là… kỹ năng Nhân cấp [Sinh Mệnh Số Hóa].

Một trong những hiệu quả của nó chính là… [Số liệu hóa thân thể].

Nghe thì có vẻ tầm thường.

Nhưng đợi đến khi Phương Vũ bị chém bay đầu, tầm nhìn quay cuồng long trời lở đất rồi rơi xuống đất, lại phát hiện ra mình vẫn còn sống, phát hiện ra thanh máu của mình vẫn còn, hắn mới hiểu được kỹ năng này nghịch thiên đến mức nào!

Hóa ra bay đầu đối với ta mà nói không phải là vết thương trí mệnh, chỉ là mất máu thôi à!

Đương nhiên, Phương Vũ cũng lập tức nắm lấy cơ hội bắt đầu nằm im giả chết.

Vốn đang nghĩ là sẽ đợi bọn Lễ Thiên Huyền thắng lợi rồi lặng lẽ chuồn đi, ai ngờ đám người này thế mà lại đánh không lại thiếu niên áo trắng!

Ồ, không đúng! Bây giờ hẳn là nên gọi là Ẩn Quang Yêu Ma rồi.

Thật đúng là lớp da người vừa lột ra, tên cũng thay đổi luôn, may mà thanh máu vẫn như cũ.

Phương Vũ nhìn về quầy trái cây phía trước, Ẩn Quang Yêu Ma đang ngồi xổm ở đó không nhúc nhích, giả vờ đang chơi trốn tìm, nhưng thực ra cái thanh máu dài của nó còn dễ thấy hơn cả quầy trái cây, liếc mắt một cái muốn xem nhẹ cũng không được, giống như bật đèn flash vậy, không có cách nào ẩn náu.

Dù sao thì, yêu ma ẩn hình là thân thể, chứ không phải thanh máu, thanh máu là thứ tồn tại độc lập! Hình như không cùng một cơ chế với cái kỹ năng ẩn hình của nó.

Cho nên hành tung của yêu ma, hoàn toàn bị chính thanh máu của nó bán đứng.

Vấn đề là Phương Vũ chỉ có thể nhìn mà lo lắng suông, nhìn đám người Lễ Thiên Huyền liên tiếp bại lui, bị ép vào tuyệt cảnh.

Nghĩ rằng vạn nhất yêu ma thắng rồi quay sang gặm xác, thì hắn chẳng phải xong đời sao?

Hết cách, Phương Vũ chỉ có thể đứng ra.

Có điều muốn có được sự tín nhiệm của đám người Lễ Thiên Huyền lại không dễ dàng, điểm này chỉ cần nhìn ánh mắt của những người khác trong đội nhìn mình như nhìn quái vật là có thể nhìn ra được.

Đang nghĩ ngợi, thần kinh Phương Vũ bỗng nhiên căng thẳng.

Ê! Ê ê ê! Đừng nhúc nhích! Đội viên bên phải kia, ngươi đừng động đậy! Ngươi chỉ cần khẽ động ngón tay bắn mũi tên ra, ta lập tức chết tại chỗ cho ngươi xem!

Ngay lúc Phương Vũ đang căng thẳng, Lễ Thiên Huyền bỗng nhiên giơ tay đè xuống, mọi người tuân lệnh, mới từ từ hạ thấp đầu mũi tên, nhắm về phía đối diện.

"Điêu Đức Nhất, thật sự là ngươi? Không! Quan trọng không phải cái này, mà là chuyện ngươi vừa nói có thể nhìn thấy vị trí yêu ma là thật sao?"

"Đương nhiên!"

Lễ Thiên Huyền im lặng, rồi bỗng nhiên như thể đã hạ quyết tâm, nhìn mạnh về phía Phương Vũ, cái xác không đầu đang ôm đầu này.

"Chỉ ra!"

Mặc dù tạo hình không đầu này của Phương Vũ và yêu ma không có gì khác biệt, đều quái dị vô cùng, nhưng ít ra có thể giao tiếp, hơn nữa còn là giúp đỡ phía nhân loại.

Quan trọng nhất là, Lễ Thiên Huyền không còn lựa chọn nào khác, hắn phải cược một phen!

Nhưng rất nhanh, hắn liền phát hiện ra mình cược đúng rồi.

Dưới mệnh lệnh của hắn, các đội viên làm theo chỉ dẫn của Phương Vũ, phát động tấn công.

Vút vút vút——

Mưa tên dày đặc bắn về phía Phương Vũ chỉ, lại thật sự nhìn thấy hoa máu bắn ra trong không khí.

"Yêu ma thật sự ở đó!!"

"Cái đệt!"

"Điêu Đức Nhất đáng tin!!"

"Điêu Đức Nhất! Điêu Đức Nhất!! Thần kỳ quá!!"

Kia chắc chắn là Điêu Đức Nhất rồi!

Không sao cả, ta sẽ ra tay!

Phương Vũ trong lòng đắc ý.