Vô Cực Ma Đạo [DỊCH FULL]

Chương 20. Đầu lộ tranh vanh (Lần đầu giao chiến) 1

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

Nhận thấy tu vi của ba người đều vượt trội hơn bản thân, không kể đến Trương Lợi, chỉ riêng hai người Vương Vân Phi cùng Đái Trinh Quân đã là cao thủ Tích Cốc hậu kỳ, trong khi Đinh Hạo mới chỉ đạt tới Tích Cốc trung kỳ. Tuy vậy, Đinh Hạo tin tưởng dựa vào thân thể cường hãn cùng đặc thù bí pháp của Vô Cực ma công, đối đầu với Vương Vân Phi và Đái Trinh Quân cũng không phải chuyện gì quá khó nhọc, chỉ là đối với Trương Lợi thì vẫn có phần khó khăn, dù sao cũng kém hắn một cảnh giới.

“Ngươi nói một câu là xong ư? Vậy uy nghiêm tông môn ở đâu? Mới nhập môn đã vô lễ như thế, bọn ta ba người đều là sư huynh của ngươi, ngươi còn không hành lễ, căn bản không coi môn quy ra gì. Xem ra không dạy dỗ ngươi một phen, ngươi sẽ còn vô pháp vô thiên!”

Vương Vân Phi lạnh lùng cất lời, Trương Lợi và Đái Trinh Quân cũng đồng thời trừng mắt nhìn hắn, “hắc hắc” cười lạnh.

Đinh Hạo thầm nghĩ, ba kẻ này tuy không đến mức dồn mình vào tử địa, nhưng nỗi khổ da thịt chắc chắn khó tránh. Thân thể Đinh Hạo tuy cường tráng, nếu có bị thương ngoài da cũng không đáng ngại, nhưng cam chịu bị bắt nạt tuyệt đối không phải tính cách của hắn. Hơn nữa, người trong Ma môn sùng bái thực lực, nếu hôm nay để bọn họ dễ dàng đắc thủ, từ nay về sau chúng nhất định sẽ cưỡi lên đầu mình mãi mãi.

“Vậy… ba vị sư huynh muốn dạy dỗ, rốt cuộc là dạy dỗ cái gì? Hắc hắc, sư đệ ta sẽ tận lực bồi tiếp, mong ba vị sư huynh nhớ lưu tình!”

Bề ngoài là vậy, nhưng trong lòng Đinh Hạo không thể cười nổi. Hắn thấy heo đã nướng xong, liền dập lửa rồi thuận tay đứng dậy.

Ba người Trương Lợi thoáng kinh ngạc, thường thì đệ tử mới nhập môn vừa trông thấy bọn họ đã tránh còn không kịp, căn bản chưa từng có ai dám phản kháng.

“Tốt, tốt, có chút cốt khí, không ngờ ngươi dám đáp trả. Những lời ngươi nói khiến ta rất ngạc nhiên. Đái Trinh Quân, ngươi nhân tiện cùng hắn khởi động, xem hắn có bản lĩnh gì?”

Trương Lợi phân phó.

“Hắc hắc, rất tốt, ta cũng muốn lĩnh giáo xem sư đệ mới nhập môn một năm rốt cuộc tu được công pháp lợi hại gì?”

Đái Trinh Quân nhe răng cười, chậm rãi tiến về phía Đinh Hạo.

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

Đinh Hạo lặng lẽ chuẩn bị cho lần đầu tiên tranh đấu nơi Tu Chân giới. Công pháp Đái Trinh Quân tu luyện là Hà Ma công, người còn chưa tới đã có một luồng khói đỏ nhạt hiện lên trong lòng bàn tay, bay thẳng về phía Đinh Hạo. Luồng khói ấy tỏa ra nhiệt độ cao, khiến Đinh Hạo cảm thấy có phần khó chịu.

Tuy nhiên, Đinh Hạo xưa nay tu luyện đều nhờ vào nội đan của Bát Sí Tử Mãng, mà nội đan này lại là vật chí dương chí nhiệt trong thiên địa, thân thể Đinh Hạo đối với sức chịu đựng nhiệt độ cao đã sớm vượt xa người thường, loại năng lực này đối với hắn mà nói hoàn toàn không chút ảnh hưởng.

Đột nhiên, bước chân của Đái Trinh Quân từ chậm chuyển nhanh, như cơn gió lốc lao thẳng tới trước mặt Đinh Hạo. Tốc độ của y dường như không gì cản trở, nắm tay đỏ bừng phát ra nhiệt lượng, từ nhỏ bỗng hóa lớn, không khí xung quanh bị nhiệt độ ảnh hưởng, ma sát phát ra âm thanh ầm ì. Đinh Hạo khép mắt, toàn bộ tinh thần tập trung vào biến hóa trên quyền đầu của Đái Trinh Quân.

Khi quyền đầu sắp tới sát mặt, Đinh Hạo vận khởi Cửu U Quỷ Mị quyết, thân hình dịch sang trái một trượng. Đái Trinh Quân vẫn tiếp tục lao theo, hàn mang trong mắt Đinh Hạo chợt lóe, ngay sau đó một cước đã đập thẳng vào lưng Đái Trinh Quân. Lúc y còn đang lơ lửng trên không chưa kịp hạ xuống, Đinh Hạo lại quỷ mị áp sát, tung một quyền đánh thẳng vào bụng.

Đái Trinh Quân rơi xuống đất, miệng phun máu tươi, hai mắt đỏ ngầu như sói, hung hăng nhìn chằm chằm Đinh Hạo. Đinh Hạo ra tay vừa nhanh vừa tàn nhẫn, khiến Trương Lợi cùng Vương Vân Phi muốn can thiệp cũng không kịp.

Đinh Hạo tự biết khả năng của mình, đối với người có thân thể đạt Tích Cốc hậu kỳ thì chỉ miễn cưỡng chế trụ được, liền tiếp tục nhắm vào Đái Trinh Quân tung một cước. Đột nhiên phía sau truyền đến tiếng xé gió, Đinh Hạo cười lạnh, biết có kẻ cuối cùng cũng không nhịn được mà ra tay đánh lén.

Thần sắc vẫn điềm nhiên, Đinh Hạo bắt đầu suy tính xem có nên giết hai tên này không. Nghĩ đến việc bản thân vẫn cần ở lại Vô Cực Ma Tông, tạm thời phải nhẫn nhịn. Nếu sử dụng Vô Cực ma công để thôn phệ hai cao thủ Tích Cốc hậu kỳ thì quả thực rất có lợi cho hắn, nhưng tình thế trước mắt không thể hành động lỗ mãng.

Đành phải nhẫn nhịn vậy… Đinh Hạo đã nghĩ ra phương pháp giải quyết!

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑