Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

"Phát tài rồi nha, sư đệ Quý!"

Ngụy Tùng Niên kiểm kê xong số lượng phù giấy, ánh mắt nóng rực như muốn hòa tan người.

Gần đây tông môn chiếm được một linh mạch mới, việc xây dựng cứ điểm mới chắc chắn sẽ thu hút một lượng lớn đệ tử đến săn giết yêu thú, tìm kiếm linh dược.

Trước đây, đệ tử Luyện Khí kỳ không dám mạo hiểm vào sâu trong Thập Vạn Đại Sơn, lỡ gặp yêu thú lợi hại thì việc chạy trốn là điều xa xỉ.

Nay có cứ điểm mới, chỉ cần bố trí tốt đại trận hộ sơn, sẽ có hậu phương vững chắc.

Lấy cứ điểm mới làm trung tâm, tông môn chắc chắn sẽ phái tu sĩ Trúc Cơ kỳ đi thanh lý hoặc xua đuổi yêu thú cấp cao trong phạm vi trăm dặm.

So với trước kia, chi phí rủi ro khi săn yêu giảm xuống, lại được tiến vào những khu vực trước đây ít người đặt chân đến, thu hoạch cũng tăng lên, làm tăng nhiệt huyết săn yêu của đệ tử.

Pháp khí, phù triện, đan dược, mọi thứ đều dễ dàng tiêu thụ hơn trước.

Luyện khí sư, chế phù sư và luyện đan sư kiếm được bộn tiền, ngay cả hắn cũng được húp chút canh thơm.

"Ta nghe nói có đội săn yêu tìm được dược liệu chính của Trúc Cơ Đan, có lẽ lần tới khi tông môn luyện chế Trúc Cơ Đan sẽ có thêm vài lò."

Ngụy Tùng Niên lắc đầu, lại nói:

"Không biết tông môn nghĩ gì, lại xây phường thị ở địa bàn mới của chúng ta, còn cho tán tu vào tiếp tế, chẳng phải nhường lợi ích đi sao?!"

Nghe đối phương lải nhải, Quý An khẽ cụp mắt, chậm rãi nói:

"Tán tu Tây Châu ngày càng nhiều, nghe nói Thanh Vân Tiên Thành và các phường thị lớn nhỏ khác không đáp ứng đủ nhu cầu nữa rồi. Trong tối, tán tu bất mãn với tam đại tông môn và các gia tộc lớn cũng ngày một tăng. Giờ có phường thị cũng tốt, tán tu có đường sống, quan hệ với tông môn cũng bớt căng thẳng."

Tam đại tông chiếm cứ những linh mạch tốt nhất Tây Châu, thêm cả các gia tộc tu tiên nữa, tán tu chưa bao giờ được sống dễ dàng.

"Haizz, chẳng phải do tông môn tự gây ra cả thôi. Ta nghe trưởng bối trong tộc nói, trăm năm trước tông môn tăng số lượng Khai Mạch Đan, không chỉ cấp cho đạo viện, còn bán ra ngoài nữa. Ba mươi sáu linh thạch tuy đắt, nhưng tán tu Luyện Khí hậu kỳ nếu muốn tiến thêm bước nữa, thì ráng chục năm cũng đủ."

Dược liệu luyện chế Khai Mạch Đan không quá quý hiếm, những gia tộc tu tiên có chút lịch sử cũng có thể luyện được.

Ngụy Tùng Niên không hiểu dụng ý của tông môn, trước đây, tông môn và các đại gia tộc ngầm khống chế số lượng tu sĩ, nếu không, tán tu sẽ nhiều như châu chấu.

Linh mạch tiết điểm cũng chỉ có một chút như vậy, không thể chứa nổi quá nhiều tu sĩ ngày đêm hấp thụ linh khí.

Số lượng tài nguyên cũng có hạn, tu sĩ quá nhiều chỉ gây thêm mâu thuẫn.

Các gia tộc thấy vậy, chỉ còn cách tăng cường luyện chế Khai Mạch Đan.

Tán tu Luyện Khí tăng lên, số lượng tu sĩ gia tộc cũng phải tăng, trước đây đã có nhiều vụ tán tu kết bè cướp đoạt tài nguyên.

Trong lòng Quý An mơ hồ đoán được ý đồ của tông môn, hắn cười nói:

"Tông môn chắc chắn có tính toán khác, chẳng ai dại gì vác đá tự đập vào chân đâu."

"Cũng phải, chưa Trúc Cơ thì chưa thực sự bước vào tiên đạo, mấy tiểu tu Luyện Khí như ta không có tư cách biết nhiều."

Ngụy Tùng Niên đã tính xong, nói:

"Sư đệ, phù giấy, phù mực của đệ hết thảy đổi được 6550 linh tinh."

Hắn gãi đầu, thu nhập thế này còn cao hơn khối tu sĩ luyện khí liều mạng săn yêu, mà lại an toàn không rủi ro.

Nghe đối phương nói muốn trồng mười lăm mẫu linh điền, hắn đã áng chừng sơ sơ khoản thu, nhưng khi thật sự đối diện với đống linh thạch này, tim hắn vẫn không khỏi đập nhanh hơn.

Hắn nhớ hồi mình luyện khí tầng bảy, có lần một tháng kiếm được mười ba linh thạch, mừng đến mất ngủ nửa đêm.

"Sư huynh hiện có bao nhiêu Tham Nguyên đan?"

Quý An lộ vẻ phấn chấn, tu luyện ba tháng nay, pháp lực trong người hắn luôn trống rỗng, nửa tấc tiên mạch cũng chưa khai thông.

Kiếm linh thạch quan trọng, nhưng khai mở tiên mạch, tăng tư chất càng quan trọng hơn!

"Hai mươi viên! Nhưng dạo này giá đan dược tăng, mỗi viên tăng thêm mười linh tinh."

"Ta lấy hết, tiện thể cho thêm hai mươi bình vật liệu luyện chế phù mực."

‘Ta thích nhất là cái vẻ hào sảng này của ngươi nha!’ -Ngụy Tùng Niên nghĩ thầm, ngoài miệng thì cười toe toét, hắn chính là cố ý để lại nhiều đan dược như vậy.

Nếu không phải linh thạch trong tay không đủ, hắn còn muốn chuẩn bị thêm nữa ấy chứ.

Quả nhiên, về khoản tiêu tiền, đối phương chưa bao giờ khiến hắn thất vọng.

"Gần đây vật liệu làm phù mực giảm giá, một phần vật liệu tính cho sư đệ 55 linh tinh, sư đệ còn 12 viên linh thạch."

Quý An khẽ gật đầu, nói:

"Mười viên linh thạch dùng để trả nợ cho sư huynh, hai linh thạch còn lại coi như tiền đặt cọc. Sư huynh, ta muốn một bộ pháp trận, có thể bảo vệ cái sân nhỏ của ta là được. Ta có trồng cây linh quả, còn có một ít Hỏa Vân Tham, không thể lơ là được. Không cần pháp trận quá mạnh, chỉ cần có thể phong tỏa bên trong lẫn bên ngoài là được."

Lần giao dịch này, lại chẳng còn một viên linh thạch nào dính túi.

Ngụy Tùng Niên xoa cằm, tán đồng nói:

"Đúng là không thể chủ quan, lỡ có yêu thú nhỏ lẻn vào ăn trộm thì sao. Mảnh sân của ngươi cũng không lớn, pháp trận phong tỏa bình thường thì rẻ thôi, khoảng hai mươi linh thạch là có thể mua được. Dạo này làm ăn cũng được, một tháng nữa ta sẽ lại đến Thanh Vân Tiên Thành một chuyến, lúc đó mua giúp ngươi một bộ."

"Trận pháp sư của tông môn có làm được không?"

Quý An hỏi, có vẻ khá sốt ruột.

"Làm thì làm được, nhưng học trận pháp không dễ, ít nhất phải tu vi Luyện Khí hậu kỳ mới dám thử. Trận pháp sư của tông môn đều là tu sĩ Trúc Cơ, một là ta không quen ai, hai là chắc gì họ đã thèm làm việc vặt này."

"Được rồi, ta đành đợi vậy."

Giao dịch xong, Quý An cầm lấy đan dược và vật liệu làm phù mực rồi vội vã rời đi.

Không có pháp trận bảo vệ, hắn rời khỏi viện lâu quá cũng sẽ thấy bất an.

Sáng sớm hôm sau, ông cháu lão Hoàng giúp Quý An chở linh mễ đến Thứ Vụ điện nộp thuế ruộng.

Mua hạt giống xong, hắn lại lấy mười linh thạch đổi hai trăm điểm cống hiến, mua ngọc giản pháp thuật hằng mong ước.

Về đến trúc lâu, Quý An vội vã áp ngọc giản lên trán.

Một lúc lâu sau, hắn bỏ ngọc giản xuống, bắt đầu nghĩ xem nên luyện pháp thuật gì.

Trong ngọc giản có rất nhiều pháp thuật, công kích, phòng ngự, phụ trợ đều có, tổng cộng mười mấy loại.

Sức người có hạn, phải chọn thứ quan trọng nhất.

Suy nghĩ kỹ, Quý An quyết định học trước bốn pháp thuật: Khống Vật Thuật, Canh Kim Chỉ, Thủy Mạc Thuật và Ngự Phong Thuật.

Khống Vật Thuật là nền tảng của việc điều khiển pháp khí, lại vô cùng thiết thực.

Học được nó, dù là trồng trọt chăm sóc linh điền hay thu hoạch linh mễ, hoặc chế tạo phù giấy đều tiện lợi hơn nhiều, nhất định phải học.

Trong các pháp thuật ngũ hành, kim hành và hỏa hành có sức tấn công vượt trội, hắn lại am hiểu vận dụng linh khí kim hành hơn, nên chọn Canh Kim Chỉ.

Thủy Mạc Thuật là pháp thuật phòng ngự, dù lực phòng ngự của thủy hành không cao, nhưng hắn còn rất nhiều Khảm Linh để dùng, học môn này chỉ cần nhập môn là đủ.

Ngự Phong Thuật giúp tăng tốc độ và sự linh hoạt của cơ thể, ngay cả khi đột phá Trúc Cơ cũng dùng được, đánh không lại yêu thú thì chạy thoát cũng là bản lĩnh.

Như vậy, công kích, phòng ngự, phụ trợ đều có pháp thuật có thể sử dụng, đợi khi pháp thuật đại thành và đột phá Luyện Khí tầng chín, kiếm một bộ pháp khí là có thể tham gia săn yêu.