Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Thấy Ngụy Tùng Niên tham gia mặc cả, Lý Linh Ngọc có chút kinh ngạc.

Bình thường, nàng và đối phương cũng có qua lại, người này luôn chỉ đóng vai trò là một người môi giới mà thôi.

Dù sao nếu giao dịch đủ nhiều linh thạch, nàng ta cũng sẽ cho đối phương phần hoa hồng cao hơn.

Đối tượng giao dịch rõ ràng vừa đột phá Luyện Khí hậu kỳ, khí cơ còn phù phiếm, nàng ta định bụng bắt nạt người mới không rành giá cả để bán được giá hơn.

Xem ra, hắn ta đứng về phía người mới rồi, vậy nàng ta cũng không cần trả hoa hồng cho hắn ta nữa.

"Ta cũng không vội bán hạt giống này, thế này đi, ta sẽ dùng bí pháp ôn dưỡng, tăng linh tính cho hạt giống, đây là bí pháp của tông môn để bồi dưỡng giống linh mễ chất lượng cao đấy. Ngoài ra, ta có thể tặng thêm cho các ngươi một khối ngọc giản, ghi lại tâm đắc của ta về việc trồng linh đào."

Ngụy Tùng Niên nhúng tay, nàng ta hết cơ hội thổi giá.

Ngụy Tùng Niên lắc đầu, giơ hai ngón tay:

"Sư tỷ, vẫn đắt quá! Tâm đắc tri thức có thể sao chép nhiều bản mà. Hai viên linh thạch, sư tỷ thấy sao?"

Trả giá, đương nhiên là càng giảm được nhiều càng tốt.

Lúc này, nữ tử mặc áo xanh lục đi theo bên cạnh Lý Linh Ngọc lên tiếng:

"Bí pháp và tri thức mới là trân quý nhất, chẳng lẽ tông môn coi trọng nhất không phải các loại công pháp và pháp thuật truyền thừa sao? Tâm đắc của sư muội chỉ bán chưa đến hai linh thạch, các ngươi còn gì bất mãn?"

Nữ tử mày thanh mắt lạnh, lời nói mang theo vẻ lạnh lùng xa cách.

Nói rồi, nữ tử lấy ra một hạt giống đỏ thẫm cỡ ngón tay:

"Ta từng ngẫu nhiên có được một quả Hỏa Vân Hạnh nhất giai trung phẩm, hạt giống coi như quà tặng kèm cho các ngươi. Ba linh thạch, đổi hai viên hạt giống đã được bí pháp ôn dưỡng, thêm một ngọc giản tâm đắc, tuyệt đối không lỗ."

Đến nước này, Ngụy Tùng Niên biết không thể trả giá thêm, cau mày nhìn Quý An, khẽ gật đầu rồi lại lắc đầu.

Quý An hiểu ý đối phương, hơi đắt, nếu không gấp thì có thể đợi.

Không quá gấp, nhưng nếu còn chờ thì biết đến khi nào mới gặp được thứ thích hợp.

Hắn chắp tay nói:

"Chúng ta sẽ mua. Nhưng nếu sau này còn gặp vấn đề gì, ta muốn thỉnh giáo sư tỷ, không biết có được không? Đương nhiên, ta không để sư tỷ giải đáp không công, ta nguyện ý trả linh thạch."

Sau này nhất định phải gây dựng việc trồng cây ăn quả, hắn lại không có nhân mạch trong phương diện này, lần này bắt được rồi thì không thể bỏ qua.

"Không vấn đề gì, nếu có cần, sư đệ có thể đến Ngưng Thúy Nhai tìm ta."

Lý Linh Ngọc đáp lời, đôi mắt cong cong như vầng trăng khuyết. Dùng một viên linh chủng(hạt giống) mình không dùng đến đổi được ba khối linh thạch, vẫn rất hời.

Một chút tâm đắc kia cũng chỉ là kiến thức cơ bản về trồng linh quả, trong mắt những linh nông có kinh nghiệm thì chẳng đáng bao nhiêu linh thạch.

Nàng nhận lấy hạt giống linh hạnh từ tay sư tỷ, tay bấm pháp quyết, linh quang đỏ rực của pháp thuật liền bao phủ lấy chúng vào bên trong.

Đây chẳng phải là Viêm Hỏa Chú sao? Quý An dựa vào dao động linh lực phán đoán, xác định đây là Viêm Hỏa Chú, nhưng kỹ xảo thi triển lại khác với những gì hắn học.

Đợi đến khi linh quang trên hạt giống tan đi, Lý Linh Ngọc lại bấm pháp quyết, một luồng linh quang xanh biếc dồi dào tràn vào trong hạt giống.

Pháp thuật thứ hai, Quý An không nhận ra.

"Được rồi, linh chủng đã ôn dưỡng xong, sau khi tưới nước vài ngày là sẽ nảy mầm thôi."

Lý Linh Ngọc lấy ra một khối ngọc giản, giao hạt giống linh đào và hạt giống linh hạnh cho Quý An.

Ngụy Tùng Niên lấy ra ba viên linh thạch đưa qua.

"Kỳ lạ thật nha, Quý sư đệ mua linh chủng, lại là Ngụy sư đệ trả linh thạch."

Ngụy Tùng Niên cười híp mắt đáp:

"Quý sư đệ là khách hàng lớn của ta, đương nhiên phải hầu hạ cho tốt rồi. Sư tỷ, dược viên tư nhân của Cát sư bá có cần linh nông trông coi không? Quý sư đệ cũng là một hảo thủ nha."

Lý Linh Ngọc khẽ nhíu mày, lắc đầu nói:

"Dược viên của sư tôn hiện tại do ta dẫn theo mấy vị linh nông có kinh nghiệm quản lý, cũng không có ý định tuyển thêm người."

Luôn có người muốn thông qua nàng để nịnh bợ sư phụ, thật phiền phức, ấn tượng về hai người kia trong mắt nàng lại giảm đi vài phần.

Ngụy Tùng Niên thấy sắc mặt nàng thay đổi, vội vàng nói:

"Tiếc thật, Quý sư đệ nhập môn ba năm, khi khảo hạch không kịp đột phá Luyện Khí tầng bảy, nếu không đã có thể báo danh lên Thứ Vụ điện để các đại tu trong tông môn chọn lựa rồi.”

"Quý sư đệ cực kỳ có thiên phú với pháp thuật trồng trọt, Tiểu Vân Vũ Thuật và Hậu Thổ Quyết đều đạt tới cảnh giới viên mãn, quản lý dược viên bình thường dễ như trở bàn tay."

"Quý sư đệ thật sự có bản lĩnh như vậy?"

Lý Linh Ngọc và sư tỷ nhìn nhau, phát hiện trong mắt đối phương đều thoáng vẻ kinh ngạc.

Nàng khẽ hắng giọng, nói:

"Không phải ta không tin, chỉ là ta chưa từng thấy Tiểu Vân Vũ Thuật đạt tới cảnh giới viên mãn bao giờ, đặc biệt muốn mở mang kiến thức."

Nàng đương nhiên đã từng thấy Tiểu Vân Vũ Thuật và Hậu Thổ Quyết viên mãn, trong mấy linh nông chuyên chăm sóc dược viên cho sư tôn, có hai người đạt trình độ đó.

Nhưng hai linh nông này một người đã hơn sáu mươi, một người hơn bảy mươi tuổi.

Đệ tử mới nhập môn ba năm, nhiều nhất cũng chỉ mười tám tuổi.

Ngụy Tùng Niên nháy mắt, cười nói:

"Sư đệ, ra ngoài thi triển chút tài nghệ cho các sư tỷ xem qua nha."

“Xin được múa rìu qua mắt thợ.”

Quý An gật đầu, bước ra khỏi đại điện, ba người còn lại theo sau đến một bãi cỏ.

Trăng sáng vằng vặc, đêm hơi se lạnh.

Đèn đuốc xa xa lập lòe, càng thêm vài phần tịch mịch.

Ánh sáng tuy mờ, nhưng tầm nhìn của mấy người ít nhất cũng được vài chục mét.

Quý An tay bấm pháp quyết, linh quang ấm áp phủ lên đám cỏ dại một lớp màu vàng kim.

Một luồng linh cơ dày nặng, bao dung lan tỏa, nhanh chóng thấm vào lòng đất.

Lá cỏ khẽ rung động, không gió mà lay, dường như đang hân hoan vui sướng.

"Chính là loại dao động pháp lực này, chỉ có Hậu Thổ Quyết viên mãn mới có."

Lý Linh Ngọc thầm nghĩ trong lòng, khẽ gật đầu tán thưởng.

Pháp quyết trong tay Quý An lại biến đổi, một đám mây mỏng tản ra linh quang nhàn nhạt, nhanh chóng khuếch tán.

Khí tức thanh mát, ẩm ướt lan tỏa, linh vũ như tơ bạc rơi xuống, đậu trên lá cỏ, nghe như tiếng chuông ngân.

Một khắc sau, mây tan sương tạnh, một màn hơi nước mỏng manh bao phủ cả khu đất.

"Sư đệ thật tài giỏi, sư phụ năm nay đã thu đủ đồ đệ rồi, nếu không nhất định ta sẽ tiến cử ngươi."

Lý Linh Ngọc thở dài một tiếng, nàng sớm đã mong có một sư đệ am hiểu trồng trọt.

Như vậy nàng có thể rảnh tay khỏi việc trông coi dược viên, toàn tâm toàn ý khai thác tiên mạch, chuẩn bị cho việc Trúc Cơ.

Đệ tử mới của sư phụ đã Luyện Khí tầng chín, gia tộc cũng là một gia tộc lớn về trồng trọt, nhưng lại không biết pháp thuật trồng trọt, dược viên vẫn cần nàng dẫn người trông coi.

Quý An khẽ giật mình, lúc này mới hiểu rõ dụng ý tốt đẹp của Ngụy Tùng Niên, bèn nhìn đối phương với ánh mắt cảm kích.

Ngụy Tùng Niên khẽ thở dài:

"Haizz, Quý sư đệ vận may không tốt, thôi thì đợi thêm ba năm nữa vậy."

"Sư đệ, sau này nếu gặp vấn đề gì trong quá trình trồng linh đào, cứ đến Ngưng Thúy Nhai tìm ta."

Lý Linh Ngọc lên tiếng, giọng điệu chân thành hơn nhiều.

Quý An cười nói: "Đến lúc đó sư tỷ đừng chê ta làm phiền là được."

Mấy người trò chuyện một lát, hai nàng cáo từ rời đi.

Quý An nhìn theo bóng hai người khuất dạng, hướng về phía Ngụy Tùng Niên cúi người thật sâu:

"Đa tạ sư huynh, tấm lòng này đệ xin ghi nhớ."

Hắn không ngờ sư huynh này lại vì hắn mà làm đến mức này.

"Sư đệ mau đứng lên, huynh đệ một nhà cả mà."

Ngụy Tùng Niên vội vàng đỡ hắn dậy:

"Việc không thành, không dám nhận lễ này của sư đệ. Ta biết các sư bá trong môn có tư cách thu đồ, thường không dùng hết chỉ tiêu, là để phòng khi gặp được mầm tốt còn có thể thu nhận. Nếu có thể sớm bái sư, con đường sau này của sư đệ chắc chắn sẽ dễ đi hơn nhiều.” 

“Ta không có tài cán gì, lại không giỏi đấu pháp, chắc không lọt vào mắt các bậc trưởng bối đâu."