Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Bán một bộ công pháp luyện thể có cửa sau, còn có thu nhập về sau. Số linh thạch này ngươi không muốn tiêu cũng phải tiêu. Quả thực là dương mưu.
Ở Ngân Nguyệt tập thị này tự nhiên là không có Tượng Huyết Đan để bán. Tuy nhiên Diệp Thần từ chỗ hư ảnh lão tổ Long Tượng Tông đã có được phương thuốc Tượng Huyết Đan. Mình chỉ cần mua đủ dược liệu là có thể luyện chế.
Quả thực là lãi to. Hư ảnh lão tổ Long Tượng Tông quả thực giống như một kho báu lớn. Tiếc nuối duy nhất là đối phương chỉ trả lời các câu hỏi liên quan đến Long Tượng Bát Nhã Công. Nếu không thì Diệp Thần tương đương với việc mời được một lão tổ Nguyên Anh làm gia sư riêng.
Đáng tiếc, thật sự là đáng tiếc.
...
Kết thúc buổi tu hành hôm nay, Diệp Thần nhìn sắc trời, liền chuẩn bị ra ngoài.
Tượng Huyết Đan chỉ còn lại ba viên, mà đều là hạ phẩm. Hiện giờ có phương thuốc, đương nhiên là tự mình mua dược liệu, mở lò là tốt nhất.
Đồng thời tiền cha cho cũng chỉ còn năm viên. Đã đến lúc bán hết số Tụ Khí Đan tích cóp mấy ngày nay đi rồi. Bên phía Lâm Khả Nhi cũng có thể tặng đồ mới rồi.
Đây đều là chuyện quan trọng, đương nhiên không thể bỏ lỡ.
...
Bước ra khỏi cửa hiệu thuốc nhà mình, Diệp Thần đi về phía con hẻm ngoài đường chính.
Long Tượng Bát Nhã Công giúp Diệp Thần tai thính mắt tinh, xác nhận không có ai theo dõi mình xong, Diệp Thần liền ở trong một con hẻm không người trực tiếp thay một bộ quần áo.
Mà da thịt trên mặt cũng bắt đầu chuyển động. Trong nháy mắt đã biến thành bộ dạng một nam nhân trung niên có tướng mạo hơi cổ quái.
Đây cũng được coi là lợi ích của luyện thể. Có thể thông qua việc điều khiển da thịt để thay đổi tướng mạo. Tuy nhiên Diệp Thần mới nhập môn không lâu nên chưa đủ hài hòa, trông hơi kỳ quặc. Đồng thời về mặt luyện cốt cũng kém chút đỉnh. Nếu không thì ngay cả chiều cao, dáng người cũng có thể thay đổi. Càng vạn vô nhất thất hơn.
...
Đi lại ra đường chính, cũng chẳng ai chú ý đến Diệp Thần.
Diệp Thần thong dong đi về phía Thanh Vân Phường lớn nhất trên phố. Đây là cửa hàng trực thuộc Thanh Vân Tông.
Diệp Thần từ ký ức của tiền thân biết được, tông môn ở thế giới này đều rất biết kiếm tiền, cũng không ngu. Ví dụ như Thanh Vân Tông, cũng không định chiếm hết tài nguyên trong phạm vi quản lý. Mà nâng đỡ các gia tộc phụ thuộc như Diệp gia chiếm giữ.
Dù sao nếu cái gì cũng tự mình chiếm hết, tất nhiên sẽ gây ra sự bất mãn của toàn bộ các thế lực khác. Đồng thời Thanh Vân Tông dù có lớn mạnh đến đâu cũng không thể có nhiều cao thủ như vậy để đóng quân ở tất cả mọi nơi.
Cho nên rất nhiều tài nguyên không quan trọng, Thanh Vân Tông đều không trực tiếp nhúng tay. Nhưng chỉ cần là nơi náo nhiệt, cửa hàng của Thanh Vân Tông đều mở tới đó.
Đồ của Thanh Vân Tông chắc chắn những gia tộc nhỏ, tán tu khác không thể so bì. Tài lực cũng hùng hậu hơn. Thanh Vân Phường làm ăn cũng không ai dám gây chuyện.
Cho nên dựa vào những cửa hàng này, Thanh Vân Tông tuy từ bỏ không ít tài nguyên, nhưng thực tế vẫn lấy đi phần lớn, kiếm đầy bồn đầy bát.
Từng có tán tu to gan lớn mật cướp Thanh Vân Phường ở phường thị nào đó. Ngày hôm sau liền có ba vị trưởng lão Trúc Cơ giáng lâm, giết đến đầu rơi máu chảy.
Diệp Thần chính là định đến Thanh Vân Phường để bán số đan dược trên người đi. Tiện thể thu mua một lô dược liệu...
"Vị đạo hữu này, xin hỏi cần chút gì?"
Vào Thanh Vân Phường, lập tức có người phục vụ tới tiếp đón. Nhận ra tu vi Diệp Thần không cao, sự nhiệt tình giảm đi không ít, nhưng cũng không bày sắc mặt.
Diệp Thần cũng chẳng để ý. Thái độ phục vụ này chẳng phải tốt hơn nhân viên bán đồ xa xỉ phẩm kiếp trước nhiều sao?
"Ta muốn bán một ít đan dược, sau đó mua một ít dược liệu."
Nghe vậy, thần sắc đối phương không chút thay đổi, mời Diệp Thần ngồi xuống. Nghề luyện đan sư này tuy quý giá, nhưng số lượng người tu tiên tăng lên, kiểu gì cũng sẽ có một ít. Cho nên chẳng có gì đáng ngạc nhiên.
Đợi Diệp Thần ngồi xuống, đối phương mới mở miệng hỏi: "Xin hỏi đạo hữu muốn bán đan dược gì?"
"Hai trăm viên trung phẩm Tụ Khí Đan."
Diệp Thần nói thẳng, lấy lọ thuốc từ trong ngực ra.
Đối phương cười gật đầu với Diệp Thần. Sau đó gõ nhẹ vào cái chuông trên quầy. Rất nhanh có một lão già râu tóc bạc phơ từ hậu trường đi ra.
Nhìn thấy lão giả, người phục vụ vội vàng khom người: "Gặp qua quản sự!"
Người phục vụ hơi lạ, sao lại là quản sự đi ra. Tuy nhiên vẫn lập tức báo cáo chuyện muốn giám định đan dược.
"Lý đan sư đang luyện đan, không có thời gian, để ta xem."
Quản sự của Thanh Vân Phường.
Trên người đối phương không vương mùi thảo dược, ngược lại mang theo mùi tanh nhàn nhạt của da thuộc và máu. Đa phần không phải luyện đan sư, mà là chế phù sư.