Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Trước cửa Tạp Dịch Viện.
Hàn Huyền Cơ liền thấy một đám đệ tử đang vây quanh, mà bọn hắn thì đang chỉ trỏ vào một thiếu niên mặc áo vải xám đơn sơ.
Thiếu niên đang nói chuyện với một thiếu nữ dung mạo xinh đẹp.
Lúc hai người nói chuyện, hai tay của thiếu niên nắm chặt, rõ ràng là đang kiềm chế cảm xúc, nước mắt lưng tròng.
Mà nữ tử thần sắc bình tĩnh, dường như đã sớm hạ quyết tâm.
Hồi lâu.
Nữ tử rời đi.
Thiếu niên đứng tại chỗ, cả người run rẩy.
Mà các đệ tử vây xem bên cạnh cũng phân phân lắc đầu.
“Thật đáng thương.”
“Đúng vậy, nếu ta là Lâm Phá Thiên, ta đoán là đã không muốn tu hành nữa rồi.”
...
Hàn Huyền Cơ nghe một lúc, rất nhanh đã hiểu rõ mọi chuyện.
Thiếu niên kia tên là Lâm Phá Thiên, cùng thanh mai trúc mã bái nhập Thần Huyền Tông, nhưng sau đó thiên phú của hai người được kiểm tra ra có chênh lệch rất lớn, Lâm Phá Thiên chỉ có thể làm một tạp dịch, còn thanh mai trúc mã thì trực tiếp tấn thăng thành nội môn đệ tử.
Tình huống như thế này, thực ra ở Thần Huyền Tông không hề hiếm lạ.
Tạp dịch đệ tử có thể đột phá đến Trúc Cơ để trở thành ngoại môn đệ tử về cơ bản đã là cực hạn, còn nhập môn đã là nội môn đệ tử, cho thấy thiên phú của người đó nổi bật, sau này ít nhất cũng là Nguyên Anh cảnh giới.
Nói một cách bình thường, từ giây phút đó hai người đã không còn thuộc cùng một thế giới.
Nhưng Lâm Phá Thiên có thể đau lòng đến vậy, đoán chừng lúc trước đã đầu tư rất nhiều tình cảm, mà bây giờ lúc cắt đứt lại quá tổn thương người ta đi.
Cuộc nói chuyện của hai người lúc đó, Hàn Huyền Cơ nghe không sót một chữ.
Hàn Huyền Cơ lại nhìn về phía Lâm Phá Thiên, phát hiện tâm thái của đối phương cũng không tệ, tuy thần sắc bi thương, nhưng dù bị nhiều người bàn tán, cũng không hề nổi giận, tướng mạo tuy không tính là đẹp trai, nhưng cũng khá ưa nhìn, cho người ta một loại khí chất trưởng thành sớm.
Chẳng lẽ lại là một chủ giác?
Ánh mắt Hàn Huyền Cơ khóa chặt Lâm Phá Thiên, đối phương trông rất bình thường, tư chất linh căn còn kém hơn hắn trước kia, ước chừng cũng chỉ là thiên phú Hoàng cấp hạ đẳng, loại tư chất này có thể bái nhập Thần Huyền Tông không biết đã phải nỗ lực đến mức nào.
Mở ra Động Hư Thần Nhãn, Hàn Huyền Cơ mới phát hiện căn cốt thể chất của đối phương vô cùng bất phàm, điểm này nếu không phải là người có tu vi cực cao thì rất khó nhận ra.
Loại thể chất đặc thù này cần lượng lớn linh khí nuôi dưỡng mới có thể thức tỉnh, nói cách khác, nếu đối phương không thể làm cho thể chất thức tỉnh, vậy thì chính là thể chất bình thường, cùng lắm là tố chất thân thể mạnh hơn một chút.
Nếu không có Động Hư Thần Nhãn, Hàn Huyền Cơ cũng không thể nhận ra điểm này.
Không ngoài dự đoán, nếu Lâm Phá Thiên không có cơ duyên nào, cả đời cũng không thể thức tỉnh thiên phú, mà cả Thần Huyền Tông cũng không biết có ai nhìn ra được thiên phú ẩn giấu của hắn hay không, cho dù có, cũng chưa chắc đã gặp được.
“Bậc tu sĩ chúng ta hà tất phải chìm đắm vì chuyện nhi nữ thường tình.”
Hàn Huyền Cơ đi đến trước mặt Lâm Phá Thiên, nghiêm túc nói.
Lâm Phá Thiên ngẩng đầu nhìn Hàn Huyền Cơ một cái, ngay lập tức bị khí chất của Hàn Huyền Cơ làm cho kinh ngạc, rồi thấp giọng nói:
“Nếu ta có dung mạo như sư huynh, e rằng Yên Nhi cũng sẽ không như vậy.”
Nghe vậy, Hàn Huyền Cơ không khỏi cạn lời, một lúc lâu sau mới nói:
“Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, Chớ khinh thiếu niên nghèo... Nếu ngươi cứ tiếp tục chìm đắm, sẽ không có ai coi trọng ngươi đâu.”
Nói xong những lời này, Hàn Huyền Cơ cũng không nói thêm gì nữa, nhanh chân rời đi.
Vốn còn định giúp hắn một tay, không ngờ lại là một tên liếm cẩu.
Hắn cũng chỉ là nhất thời hứng khởi, nhớ lại một vài tình tiết tiểu thuyết ở kiếp trước.
Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, Chớ khinh thiếu niên nghèo.
Lâm Phá Thiên lẩm bẩm câu nói này trong miệng, ánh mắt sáng lên, lúc ngẩng đầu lên thì lại phát hiện Hàn Huyền Cơ đã biến mất.
“Vị sư huynh này là ai?”
Lâm Phá Thiên vội vàng hỏi các đệ tử khác.
Đúng lúc, trong số các đệ tử có mặt vẫn có người nhận ra Hàn Huyền Cơ.
“Thì ra là sư huynh của ngoại môn... Nhân vật kiệt xuất như vậy mà mới chỉ là ngoại môn đệ tử, quả nhiên là Tiên Môn a.”
Lâm Phá Thiên thầm nghĩ, ánh mắt lập tức trở nên kiên định.
Hắn phải nỗ lực tu luyện, để những kẻ từng coi thường hắn phải hối hận!
...
Rời khỏi Tạp Dịch Viện.
Hàn Huyền Cơ rất nhanh đã ném chuyện của Lâm Phá Thiên ra sau đầu:
“Ta cần phải nhanh chóng nâng cao tu vi, có lẽ có thể đến nơi cốt lõi của Đan Đỉnh Phong để đánh dấu.”
Hàn Huyền Cơ cũng không phải chê phần thưởng của Lăng Vân Cung không tốt.
Mà là hắn cảm thấy cũng không thể cứ mãi bòn rút một chỗ được.
Lăng Vân Cung tuy tốt, nhưng những thứ đánh dấu được thực ra có rất nhiều thứ không có tác dụng lớn đối với hắn, Đan Đỉnh Phong có tỷ lệ ra phần thưởng là đan dược lớn hơn, có thể giúp hắn tu hành tốt hơn.
Nhưng lần này hắn đã không còn thỏa mãn với việc đánh dấu ở các Luyện Đan Phường của Đan Đỉnh Phong nữa.
Mà định đến Ly Hỏa Đan Tâm Điện của Đan Đỉnh Phong để đánh dấu.
Điện này nằm trên đỉnh Đan Đỉnh Phong, là thánh địa Đan Đạo nổi tiếng, đã từng xuất hiện không biết bao nhiêu Luyện Đan Đại Sư, Tông Sư, thậm chí cả Đan Đạo Thánh Thủ.
“Không hổ là thánh địa luyện đan nổi danh thiên hạ, bất kể là bố cục hay các phương diện khác, đều có thể gọi là hoàn mỹ...”
Hàn Huyền Cơ nhìn xa xăm về phía Ly Hỏa Đan Tâm Điện, trong lòng khẽ gật đầu.
So với vẻ hùng vĩ của Lăng Vân Cung, Ly Hỏa Đan Tâm Điện không nghi ngờ gì là càng có khí phái tiên gia hơn, một dải ráng đỏ lượn lờ trên nóc điện, góc mái treo Cửu Chuyển Tử Kim Linh, trên bậc thềm có khắc Thái Cực pháp trận.
Tấm biển trước điện có viết tám chữ lớn —— “Nguy nguy ly hỏa, hoàng hoàng đan tâm”.
“So với Lăng Vân Cung, sự canh phòng ở Đan Đỉnh Phong rõ ràng nghiêm ngặt hơn nhiều...”
May mà tu vi của Hàn Huyền Cơ hiện giờ đã tăng mạnh, Vạn Tượng Sâm La Quyết viên mãn khiến cho thân hình của hắn càng không dễ bị phát hiện.
【Chúc mừng ký chủ đánh dấu thành công tại Ly Hỏa Đan Tâm Điện, nhận được một tòa Thái Cực Đỉnh.】
【Nơi này có thể đánh dấu lặp lại.】
“Thái Cực Đỉnh?”
Hàn Huyền Cơ thần sắc cổ quái, tuy hắn biết luyện đan, nhưng bình thường hắn đều dựa vào đánh dấu để có được đan dược, chứ không tốn công tự mình đi luyện đan.
Nhưng mà, chiếc đỉnh này là đan lô Bát giai, nói cách khác chính là pháp khí cấp bậc Độ Kiếp cảnh giới, có thể nói là bảo bối cấp bậc trấn tông chi bảo.
Hàn Huyền Cơ trở lại động phủ, lấy Thái Cực Đỉnh ra, chỉ thấy bề ngoài chiếc đỉnh này cổ xưa huyền ảo, trên thân đỉnh khắc hoa văn Âm Dương Song Ngư, mơ hồ có tiên khí lưu chuyển.
Vách trong bụng đỉnh lơ lửng tám đạo minh văn màu vàng đỏ, những minh văn này có thể điều hòa thiên địa Âm Dương, sở hữu uy lực vô cùng.
Hàn Huyền Cơ cảm thấy cho dù không dùng nó để luyện đan, dùng nó đi đập người có lẽ hiệu quả cũng không tệ?
...
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Thoáng cái đã một tháng, Hàn Huyền Cơ qua lại đánh dấu ở Ly Hỏa Đan Tâm Điện và Lăng Vân Cung.
Tại Ly Hỏa Đan Tâm Điện, Hàn Huyền Cơ lần lượt đánh dấu nhận được không ít bảo bối, trong đó bao gồm rất nhiều truyền thừa Đan Đạo, ví dụ như truyền thừa tối cao của Đan Đỉnh Phong là《Thái Thanh Đan Kinh》, Luyện Thần Đan, Tạo Hóa Đan dùng cho Hóa Thần cảnh cấp bậc.
Chỉ có thể nói hai nơi này quá thơm, đủ loại đan dược linh dược quý giá, khiến hắn không nỡ đi nơi khác đánh dấu.
Với sự trợ giúp của đan dược không ngừng, Hàn Huyền Cơ có thể cảm nhận được tu vi mỗi ngày đều tăng vọt, đây là còn do hắn mỗi ngày đều dành thời gian củng cố căn cơ, cố gắng đạt đến cực hạn của mỗi một cảnh giới.
Dù là vậy.
Phản Hư cảnh, trong tầm tay.
Ngày hôm đó.
Hàn Huyền Cơ ở bên ngoài động phủ bỗng nhiên cảm nhận được một luồng khí tức.
“Hàn sư huynh có ở đây không?”
“Ừm?”
Hàn Huyền Cơ nhìn xem, thì ra là một vị sư đệ của Tạp Dịch Viện.
Đây là lần đầu tiên có người đến thăm hắn trong bao nhiêu năm qua.
Hàn Huyền Cơ lập tức mở cửa động, đi ra ngoài.
“Sư đệ tìm ta có chuyện gì không?”
“Lý quản sự đã đột phá thành công đến Kim Đan cảnh, đặc biệt bảo ta đến mời Hàn sư huynh đi dự tiệc.”
“Vậy thật đúng là một chuyện vui lớn.”
Hàn Huyền Cơ kinh ngạc nói.
Không lâu sau, Hàn Huyền Cơ cũng rời động phủ đến nơi tổ chức tiệc đột phá.
Lý Sơn Hải tu hành cần mẫn, nhân phẩm chẳng tệ, nhân duyên cũng không kém, ngay cả một vài Ngoại Môn Trưởng Lão cũng đã đến.
Nhìn Lý Sơn Hải đang đắc ý hăng hái, trong lòng Hàn Huyền Cơ cũng rất cảm khái.
Thời gian trôi qua thật nhanh.
Ban đầu lúc Lý Sơn Hải ở Trúc Cơ, hắn vẫn còn Luyện Khí, bây giờ người ta đã Kim Đan, hắn đã Hóa Thần rồi.
Lúc này Lý Sơn Hải cũng chú ý tới Hàn Huyền Cơ, vội vàng gọi hắn tới uống rượu.
“Chúc mừng Lý sư huynh đột phá.”
Hàn Huyền Cơ lập tức chúc mừng.
Cũng không biết hắn có giúp được gì không, hắn thật tâm chúc mừng Lý Sơn Hải đột phá thành công.
Dù sao đối phương cũng là một người quen hiếm có của hắn.
“Ha ha, sau này đi theo ta, đảm bảo ngươi không phải lo lắng gì.”
Lý Sơn Hải cười nói.
“Ha ha.”
Hàn Huyền Cơ cười mà không nói, uống một ngụm linh tửu.
Hắn đường đường là một Hóa Thần Đại Năng, đi theo một Kim Đan tu sĩ chẳng phải là mất mặt sao?
Lý Sơn Hải vừa uống rượu vừa nói:
“Không biết tại sao, cảm giác sau lần nói chuyện với ngươi đó, nếu không lựa chọn đột phá, có lẽ ta sẽ hối hận cả đời.”
Hai người đang nói chuyện.
Lý Sơn Hải thở dài một tiếng,
“Chỉ tiếc là, sau này ta phải chuyển đi nơi khác rồi.”
Dù sao hắn cũng là Kim Đan cảnh tu sĩ rồi, làm quản sự ở Tạp Dịch Viện của Thanh Tú Phong này cũng là uổng phí tài năng.
“Ngươi có muốn đến làm quản sự của Tạp Dịch Viện không?”
Lý Sơn Hải đột nhiên hỏi.
--------------------