Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Thậm chí hao phí cả đời tinh lực, nỗ lực cũng chưa chắc đạt được.
Giờ khắc này, Lục Trường Sinh cảm thấy, kỹ nghệ chế phù Nhị giai này, còn quý giá hơn mình tưởng tượng rất nhiều.
"Chưởng quỹ, ta vẫn muốn thử xem."
Lục Trường Sinh vẻ mặt kiên định nói.
Khó khăn đến mấy thì có quan hệ gì tới ta, trở thành Phù Sư càng khó, càng chứng tỏ tay nghề này của ta càng có giá.
"Được thôi, ngươi đã kiên trì muốn mua, lẽ nào ta lại không bán cho ngươi."
Thấy Lục Trường Sinh vẫn kiên trì, chưởng quỹ cũng không khuyên nhiều.
Nhắc nhở đôi câu, đã là ông ta phát thiện tâm rồi.
Thanh niên mà, không đâm đầu vào tường nam thì không quay đầu.
"Phù bút Lang Hào loại thường, hai mươi viên linh thạch một cây, có thể dùng khoảng hai trăm lần."
"Phù chỉ Nhất giai loại thường, một viên linh thạch một xấp, một xấp mười tờ."
"Linh mặc Nhất giai loại thường, một viên linh thạch một hộp, có thể dùng khoảng năm mươi lần."
Chưởng quỹ báo giá.
Lục Trường Sinh nghe vậy, gật đầu, lấy phi kiếm ra, nói: "Chưởng quỹ, phiền ngài định giá giúp thanh phi kiếm này."
"Đây là thanh kiếm gia chủ thưởng cho ngươi trước đây phải không?"
Chưởng quỹ có chút kinh ngạc, không ngờ Lục Trường Sinh vì chế phù mà lại bán cả phi kiếm.
Nghĩ lại cũng phải, hắn một kẻ ở rể, không bán phi kiếm thì lấy đâu ra tiền.
"Không sai."
Lục Trường Sinh gật đầu.
"Thanh phi kiếm này, ta cũng không để ngươi phải thiệt, năm mươi viên linh thạch."
Chưởng quỹ giơ một bàn tay ra.
"Được."
"Vậy phiền chưởng quỹ cho ta một cây phù bút Lang Hào, mười xấp phù chỉ, và hai hộp linh mặc."
Lục Trường Sinh gật đầu nói, đặt phi kiếm lên mặt quầy.
Đối phương quả thực không ép giá, thanh phi kiếm này mang ra ngoài bán cũng chỉ được thêm vài viên linh thạch.
Nghĩ đến Lục Lan Thục đã sinh, mà Lục Tử Nhi và Lục Thanh Nhi cũng sắp sinh, Lục Trường Sinh nói thêm.
"Lấy thêm cho ta mỗi thứ một cân nhân sâm, cam thảo, đương quy, hoàng tinh, câu kỷ."
Đây đều là dược liệu do Lục gia tự trồng, thuộc loại linh thực, có hiệu quả bồi nguyên bổ khí.
"Được, tổng cộng ba mươi bảy viên linh thạch, ta thối lại ngươi mười ba viên."
Chưởng quỹ thu lại phi kiếm, quay người lấy những thứ Lục Trường Sinh cần, rồi đưa lại cho hắn mười ba viên linh thạch.
"Đa tạ chưởng quỹ."
Lục Trường Sinh nói lời cảm tạ, rồi cầm đồ vật rời đi.
Trong thư phòng.
Lục Trường Sinh bày ngay ngắn cả bộ phù bút, phù chỉ, linh mặc lên bàn.
Bên cạnh còn có một cuốn 《Phù Lục Nhập Môn》 và 《Cơ Sở Phù Lục Đại Toàn》.
Trong thông tin kỹ nghệ mà hệ thống cung cấp, có rất nhiều loại phù lục.
Nhưng diễn kịch phải diễn cho trót.
Chẳng lẽ ta một cuốn sách cũng không xem qua mà đã thành Phù Sư sao?
Có chút không hợp lý.
Vì vậy, để cho chắc chắn, Lục Trường Sinh lại làm ra vẻ, đến thư lâu của Lục gia một chuyến, bỏ ra một viên linh thạch, thuê hai cuốn sách liên quan đến phù lục.
"Vật liệu để vẽ một trăm tấm phù lục, giá vốn khoảng hai mươi hai viên linh thạch."
"Phù lục Nhất giai hạ phẩm, có thể bán được 1~2 viên linh thạch, nếu toàn bộ vẽ thành phù, lợi nhuận thấp nhất cũng gấp năm lần, cao nhất khoảng mười lần."
"Nếu có thể vẽ toàn bộ thành phù lục Nhất giai trung phẩm, thì lợi nhuận cao nhất có thể lên tới hơn hai mươi lần!"
"Chậc chậc, lợi nhuận này, thật đúng là cao."
"Kỹ nghệ chế phù của ta thuộc Nhị giai cấp tối đa, đem những vật liệu này toàn bộ vẽ thành phù lục Nhất giai trung phẩm có thể nói là dễ như trở bàn tay."
Lục Trường Sinh thành thạo mài mực, pha chế linh mặc, trong lòng thầm tính toán.
Phù lục phẩm cấp khác nhau, đối với vật liệu cũng có yêu cầu khác nhau.
Như phù bút Lang Hào hắn mua, thuộc loại phù bút phổ thông nhất, thích hợp cho người mới học, chỉ có thể vẽ các loại phù lục cơ sở và phù lục Nhất giai hạ phẩm, trung phẩm.
Cũng không thể nói là hoàn toàn không thể dùng để vẽ phù lục Nhất giai thượng phẩm, cực phẩm.
Chỉ là sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tỷ lệ thành phù, phù bút cũng dễ bị mài mòn, hư hỏng.
Phù Sư có thể vẽ phù lục Nhất giai trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm, cũng không thiếu chút tiền ấy.
Đều cố gắng mua công cụ vật liệu tốt nhất để nâng cao tỷ lệ thành phù của mình.
Mà phù chỉ và linh mặc cũng vậy, chia làm ba phẩm cấp: phổ thông, cao cấp, cực phẩm.
Loại phổ thông cao nhất chỉ vẽ được phù lục Nhất giai trung phẩm.
Loại cao cấp thích hợp vẽ phù lục Nhất giai trung phẩm và thượng phẩm.
Loại cực phẩm thích hợp vẽ phù lục Nhất giai thượng phẩm và cực phẩm.
Sau khi mài mực pha chế xong, Lục Trường Sinh trải phù chỉ ra, tay cầm phù bút, hít sâu hai hơi để tâm thần tĩnh lại, bắt đầu thử chế phù.
Nếu là người mới học, lúc này còn phải tắm gội thay đồ, điều thân, điều tâm, điều tức... các loại nghi thức.
Nhưng Lục Trường Sinh có hệ thống trong tay, trong lòng đã sớm thuộc làu, tự nhiên không cần.
Đầu phù bút chấm vào linh mặc.
Sau đó linh lực trong cơ thể dồn đến lòng bàn tay, truyền vào phù bút, rồi lại truyền đến đầu bút, khiến cho đầu bút dính linh mặc tỏa ra ánh sáng lung linh nhàn nhạt.
Đầu bút hạ xuống tờ phù chỉ trống, bắt đầu bút đi như rồng rắn, vung bút vẩy mực.
Toàn bộ quá trình như mây bay nước chảy, một mạch hoàn thành, không có một chút ngưng trệ.
Lục Trường Sinh nhấc tay.
Chỉ thấy tờ phù chỉ trên bàn hiện lên một tầng quang mang, tỏa ra linh khí dao động nhàn nhạt, làm cho linh mặc phía trên nhanh chóng ngưng tụ.
Không lâu sau, linh mặc ngưng tụ, ánh sáng trên phù chỉ lưu chuyển, rồi dần dần lu mờ, ẩn đi không thấy.
Phù lục Nhất giai hạ phẩm, Hỏa Đạn phù, thành!
"Phù!"
Thấy cảnh này, Lục Trường Sinh cũng thở ra một hơi thật dài, khóe miệng nở nụ cười.