Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Trần Phỉ bất giác nhìn vào bảng điều khiển.
【 Công pháp: Cực Sơn Quyền (Nhập môn 23/100) 】
Con số 23 kia, trong nháy mắt đã biến thành 24, rồi tiếp tục nhảy lên. Trần Phỉ nhìn hai cánh tay của mình, lúc này đang chạy hết tốc lực, cánh tay chẳng phải đang vung vẩy đó sao.
Trần Phỉ thầm kêu một tiếng hay lắm, lần đơn giản hóa này, có thể so với hô hấp pháp rồi.
"Trần Phỉ, ngươi có biết đầu của ta chạy đi đâu rồi không?"
Giọng của Tề Xuân vang lên ngay sau tai Trần Phỉ, phảng phất như đang dán sát vào lưng y, ngay cả hơi thở khi nói chuyện cũng có thể cảm nhận được.
Sắc mặt Trần Phỉ biến đổi, một quyền đấm ra sau. Vô số ảo diệu của Cực Sơn Quyền lưu chuyển trong lòng, nhiệt độ trên nắm đấm của Trần Phỉ nhanh chóng tăng lên.
"Bịch!"
Một tiếng trầm đục vang lên, Tề Xuân hét lên một tiếng chói tai, chỗ ngực bị đánh trúng lúc này đã cháy đen một mảng.
"Có hy vọng!"
Mắt Trần Phỉ sáng lên, cũng không chạy trốn nữa, tay cầm sài đao, xông ngược về phía Tề Xuân.
Sau khi Cực Sơn Quyền nhập môn, Trần Phỉ đã hiểu đại khái cách vận dụng khí huyết, lúc này y truyền nó vào sài đao trong tay, vài nhát chém xuống, tứ chi của Tề Xuân lập tức bị chặt đứt.
"Sao ngươi lại có thể mạnh như vậy!"
Tề Xuân thê lương gào thét, nhưng Trần Phỉ lại mặt không đổi sắc, không ngừng vung đao.
"Đừng giết ta, giết ta rồi, ngươi cũng không sống nổi đâu!"
Động tác của Trần Phỉ hơi khựng lại, Tề Xuân chắc chắn chỉ là một tên lâu la, sau lưng có lẽ thật sự có một con quỷ lớn. Nhưng lúc này không giết Tề Xuân, chẳng lẽ Tề Xuân sẽ tha cho Trần Phỉ hay sao?
"Dừng tay, ta sẽ nói cho ngươi biết làm thế nào để sống sót!"
Tề Xuân lớn tiếng la hét, nhưng đáp lại hắn là lưỡi đao của Trần Phỉ.
Lúc đầu Tề Xuân còn có thể la hét, nhưng sau đó khi huyết nhục tan rã, đã không thể thốt ra lời nào. Một lúc sau, Trần Phỉ đang máy móc vung đao thì phát hiện Tề Xuân đã hóa thành một đám tro tàn.
"Thì ra quỷ dị là giết như vậy!"
Trần Phỉ lẩm bẩm, vừa định quay người, đột nhiên cổ tay đau nhói, Trần Phỉ giơ cổ tay lên, nơi đó xuất hiện một sợi chỉ đen nhỏ.
Không kịp nghĩ nhiều về sợi chỉ đen đột nhiên xuất hiện này, Trần Phỉ chạy về phía huyện Bình Âm.
Nửa canh giờ sau, Trần Phỉ cuối cùng cũng nhìn thấy tường thành huyện Bình Âm.
Cửa thành huyện Bình Âm đã đóng, lúc này chắc chắn không thể vào thành được. May mà ngoài thành lúc này cũng có một vài thương nhân ngoại địa, vì không thể vào thành nên đang hạ trại nghỉ ngơi.
Trần Phỉ sà vào một đống lửa, nghe tiếng nói chuyện khe khẽ xung quanh, tâm trạng căng thẳng của y dần dần thả lỏng.
Hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện, nếu không phải thực lực đột phá, Trần Phỉ giờ này đã nằm thẳng cẳng trên núi Bình Âm rồi.
Nghĩ đến đây, Trần Phỉ bất giác nhìn vào bảng điều khiển của mình.
【 Tên: Trần Phỉ 】
【 Chức nghiệp: Võ giả 】
【 Công pháp: Cực Sơn Quyền (Tinh thông 307/1000), Cực Sơn Hô Hấp Pháp (Đại viên mãn) 】
【 Cảnh giới: Luyện Bì (2/1000) 】
Cực Sơn Quyền đã đạt đến trình độ Tinh thông, lúc này những cảm ngộ liên quan đến quyền pháp vẫn còn quanh quẩn trong đầu Trần Phỉ. Chỉ có thể nói, chức năng đơn giản hóa này thật sự quá mạnh mẽ.
"Tiến độ của Luyện Bì Cảnh lại không có thay đổi."
Trần Phỉ thấy tu vi cảnh giới của mình, không khỏi nhíu mày. Trước khi đột phá, Cực Sơn Hô Hấp Pháp viên mãn có thể giúp tăng khoảng 10 điểm tu vi. Mà từ lúc Trần Phỉ đột phá đến giờ đã nửa ngày, vậy mà chỉ tăng được 1 điểm.
"Tu vi cảnh giới tăng lên, Cực Sơn Hô Hấp Pháp đã có chút theo không kịp rồi sao?"
Trong đầu Trần Phỉ bất giác nảy ra ý nghĩ này, ngẫm lại một chút, có lẽ thật sự có khả năng. Dù sao thì môn hô hấp pháp này cũng thật sự rất cơ bản. Cơ bản đến mức Cực Sơn Quyền Quán có thể không hề che giấu mà dạy cho học viên của mình.
Nếu thật sự là một môn hô hấp pháp cao minh, sao có thể đổi được bằng chút học phí đó.
"Quan sát vài ngày sẽ biết Cực Sơn Hô Hấp Pháp có thể tăng được bao nhiêu tu vi."
Trần Phỉ dời mắt đi, cũng không ngủ, vừa mới gặp quỷ, lúc này dù đã đến chân thành huyện Bình Âm, y cũng không dám ngủ. Trần Phỉ cũng không lãng phí thời gian, ngồi bên đống lửa, nhẹ nhàng vung tay.
Từng tia cảm ngộ về Cực Sơn Quyền, theo động tác vung tay của Trần Phỉ, chậm rãi xuất hiện trong đầu y. Cảm giác nỗ lực là có hồi báo này khiến Trần Phỉ bất giác đắm chìm vào trong đó.
Những người xung quanh có chút kỳ quái nhìn Trần Phỉ, hoàn toàn không hiểu nổi, tiểu tử này cứ vung tay mãi, là đang làm gì, phát bệnh sao?
Nghĩ đến đây, một vài người bất giác lùi ra xa Trần Phỉ một chút.
Khi một người đắm chìm vào một việc gì đó, thời gian luôn trôi qua rất nhanh. Dường như chỉ trong chớp mắt, trời đã hửng sáng, cửa thành huyện Bình Âm cũng đã mở.
Trần Phỉ theo dòng người tiến vào huyện Bình Âm, rồi lập tức chạy đến Thanh Chính Y Quán.
"Cho nên, tối qua chỉ có một mình ngươi sống sót, những người khác đều chết cả rồi?" Thôi Tam Tiếp nhìn Trần Phỉ, sắc mặt có chút khó coi.
Tạp dịch tuy không đáng tiền, nhưng dù sao cũng là tài sản của y quán. Bây giờ chết mười mấy người, mấu chốt là dược thảo còn chưa hái được, đối với y quán mà nói, đây là một chuyện cực kỳ phiền phức.
Sau này chủ gia tra hỏi, e rằng hắn cũng phải gánh một phần trách nhiệm.
"Sinh tử của những người khác, tiểu nhân cũng không biết, nhưng tối qua ở cửa thành, quả thật không gặp lại ai khác." Trần Phỉ thấp giọng nói.