Trọng Sinh: Hệ Thống Đại Giải Trí Gia

Chương 2. Hệ thống Đại Giải Trí Gia 2

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

"Ký chủ có thể dùng ý nghĩ để giao tiếp với ta, không cần phát ra tiếng. Bộ dạng hiện tại của ký chủ trông giống thiểu năng trí tuệ lắm đấy!"

Khóe mắt Diệp Văn Hiên giật giật. Thế mà lại bị một cái hệ thống khinh bỉ, anh nhịn!

Giọng nói của hệ thống tiếp tục vang lên: "Hệ thống Đại Giải Trí Gia hiện mở hai chức năng: Chức năng Nhiệm vụ và Chức năng Năng lực."

Ting!

"Nhiệm vụ tân thủ: Làm sao một ngôi sao có thể không ai biết đến chứ! Vượt qua vòng loại Toàn Dân Hảo Thanh Âm và thu hoạch 1000 người hâm mộ. Phần thưởng nhiệm vụ: Mở khóa chức năng Kỹ năng và tặng kèm một lần quay thưởng kỹ năng! Cố lên nhé chàng trai!"

Nghe nhiệm vụ mà Hệ thống Đại Giải Trí Gia ban bố, Diệp Văn Hiên ngẫm nghĩ một chút, trong lòng có hơi lo lắng. Vượt qua vòng loại thì không khó lắm, nhưng kiếm được 1000 người hâm mộ thì hơi căng, xem ra phải tung chiêu bài tủ thôi!

Trước tiên xem thử chức năng Năng lực là gì đã. Ý niệm vừa động, trong tâm trí anh hiện lên một cửa sổ ảo, hiển thị các chỉ số năng lực của Diệp Văn Hiên.

Kỹ năng ca hát: Cấp B+. Hệ thống nhắc nhở: Giọng hát mới chập chững vào nghề, nếu có bài hát hay thì có khả năng nổi tiếng!

Diễn xuất: Cấp D. Hệ thống nhắc nhở: Ký chủ đóng vai xác chết rất hợp!

Đạo diễn: Cấp D. Hệ thống nhắc nhở: Ký chủ cầm điện thoại quay video ngắn thì miễn cưỡng đạt chuẩn!

Nhìn bảng năng lực, Diệp Văn Hiên cảm thấy bị đả kích nặng nề. Dù sao kiếp trước anh cũng là tay chơi nhạc có nghề, thế mà giờ chỉ được B+, đau lòng quá...

Còn mấy năng lực kia, Diệp Văn Hiên cũng không cảm xúc gì nhiều vì chưa từng đụng tới, chỉ số thấp cũng dễ hiểu. Nhưng cái lời nhắc phía sau của hệ thống là có ý gì? Cái gì gọi là đóng vai xác chết hợp nhất? Xác chết mà cũng cần diễn à? Ngon thì bước ra đây, chúng ta đàm đạo một chút, ta cho ngươi biết tại sao hoa lại có màu đỏ!

Oán thầm trong bụng một hồi, Diệp Văn Hiên bắt đầu cân nhắc chọn bài hát. Trước hết phải phù hợp với lứa tuổi, nếu không sau này người ta hỏi làm sao sáng tác được thì chẳng biết đường nào mà giải thích. Lỡ bị bắt đi nghiên cứu thì khổ, vẫn nên cẩn thận một chút.

Phạm vi thu hẹp lại rất nhiều, những bài hát về thanh xuân vườn trường có rất nhiều tác phẩm kinh điển, độ phổ biến cực cao và sống mãi với thời gian.

Cuối cùng mắt Diệp Văn Hiên sáng lên, anh nghĩ ra một bài hát rất hay, cực kỳ phù hợp và cũng rất kinh điển. Trong lòng đã quyết, anh chọn nó.

Lúc này, Vương Thi Vũ đẩy cửa bước vào, mang theo cây đàn guitar của Diệp Văn Hiên. Cô đưa đàn cho anh rồi dặn dò: "Văn Hiên, cậu nhất định phải hát cho tốt nhé, cố gắng mà vào vòng trong. Các bạn trong lớp chắc đang ngồi trước tivi xem cậu đấy."

"Được, tôi sẽ cố gắng, cậu cứ ở dưới khán đài chờ tin tốt đi!" Trên mặt Diệp Văn Hiên lộ ra vẻ tự tin.

"Chém gió không sợ toác mồm, ranh con mà cũng đòi làm ngôi sao, đúng là nực cười." Gã thanh niên vừa nãy lại lên tiếng mỉa mai Diệp Văn Hiên.

Lông mày Diệp Văn Hiên khẽ nhướng lên, anh bắt đầu thấy bực mình. Nhưng chưa đợi anh mở miệng, Vương Thi Vũ đã không nhịn được: "Anh nói chuyện kiểu gì thế hả? Nhỏ tuổi thì sao? Anh lớn tuổi mà chẳng phải cũng chung sân khấu, chung phòng chờ với Văn Hiên à. Đúng là nực cười!"

"Mày..." Chu Cổ Đồng bật dậy, chỉ tay vào mặt Vương Thi Vũ. Hắn tức điên lên, rõ ràng câu nói của Vương Thi Vũ đã chọc đúng nỗi đau của hắn.

Đúng vậy, hắn tức vì mình lăn lộn bao năm mới qua được vòng sơ tuyển, bước lên sân khấu lớn, vậy mà lại thấy một thằng nhóc con ngồi ngang hàng với mình, nhất thời không nhịn được nên buông lời mỉa mai. Kết quả bị người ta vạch trần vết sẹo trước mặt mọi người, hắn thẹn quá hóa giận, định lao tới xô đẩy Vương Thi Vũ.

Trong mắt Diệp Văn Hiên lóe lên tia lạnh lẽo, dám động tay động chân với con gái, đúng là cặn bã! Anh đứng phắt dậy, chiều cao một mét tám cộng thêm cơ bắp do chơi bóng rổ quanh năm khiến anh trông rất cao lớn. So với Chu Cổ Đồng chỉ cao hơn mét bảy một chút thì hoàn toàn không cùng đẳng cấp.

Ngay khi ba người đang giằng co, tiếng loa bên ngoài vang lên.

"Thí sinh số 16 Diệp Văn Hiên chuẩn bị lên sân khấu..."

Nghe thấy tiếng người dẫn chương trình gọi tên, Diệp Văn Hiên cầm lấy cây guitar đi về phía sân khấu.

"Hừ!" Vương Thi Vũ liếc xéo Chu Cổ Đồng một cái rồi chạy nhanh ra phía khán đài để cổ vũ cho Diệp Văn Hiên.

Đến sau cánh gà, Diệp Văn Hiên nhìn lượng khán giả đông đảo bên dưới và bốn vị giám khảo ngồi ở vị trí trung tâm, trong lòng có chút hồi hộp.

Bốn vị giám khảo này đều là những ngôi sao hàng đầu. Trong đó có thầy Lưu Thiên, được xem là nhân vật cấp đại sư của làng nhạc, sở hữu hàng chục ca khúc kinh điển lưu truyền trong dân gian, nổi tiếng khắp mọi miền đất nước.