Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
"Vãi thật, chị Cốc Mộng. Cái cậu Diệp Văn Hiên này ghê gớm thật, mới một đêm mà bài hát mới 'Bay Cao Hơn' của cậu ta đã leo lên top 1 rồi, hạng 2 cũng là bài 'Bạn Cùng Bàn' của cậu ta, cứng rắn đẩy bài 'Mộng Sao' của thiên hậu Dịch Dĩnh xuống hạng 3." Một nam sinh đeo kính cảm thán với Bạch Mộng Cốc bên cạnh.
Bạch Mộng Cốc bưng một ly nước đường đỏ nóng hổi trên tay, vắt chéo chân. Nghe đồng nghiệp cảm thán, cô cũng có chút xúc động: "Hết cách rồi, ai bảo người ta là thiên tài chứ. Không chỉ hát hay, quan trọng người ta còn tự sáng tác. Hơn nữa hát hai bài thì cả hai đều là kinh điển, không phục không được."
"Haizz..." Chàng trai đeo kính đẩy gọng kính trên sống mũi, gục cằm xuống bàn, thở dài một tiếng, không biết là cảm thán Diệp Văn Hiên hay là than thở cho sự tầm thường của chính mình.
...
Mặt trời lên cao, Diệp Văn Hiên ngủ dậy.
Kiểm tra tin nhắn trong điện thoại, xử lý một số việc xong xuôi. Cậu mở máy tính lướt xem tin tức trên mạng, nhìn bảng xếp hạng bài hát mới của Âm nhạc Vân Đỉnh thấy mình lại một lần nữa đứng đầu, hai bài hát độc chiếm vị trí thứ nhất và thứ hai.
Đẩy bài hát mới của thiên hậu Dịch Dĩnh xuống hạng 3, trong lòng cậu cười khổ, thiên hậu Dịch Dĩnh trên sân khấu vẫn rất quan tâm đến mình, lần này thì xấu hổ rồi. Bài hát của thí sinh xếp hạng cao hơn bài hát của giám khảo, có cảm giác rất sướng hay không đây.
Lướt web một lát, Diệp Văn Hiên bắt đầu tiếp tục gõ chữ. Quyển "Xạ Điêu" này sắp viết xong rồi, ước chừng cũng chỉ trong hai ngày này thôi.
Gõ được khoảng hơn ba tiếng đồng hồ, một hồi chuông cửa vang lên, Diệp Văn Hiên đứng dậy ra mở cửa.
Ngoài cửa là một người mặc âu phục đắc thể, nhìn thấy Diệp Văn Hiên mở cửa. Không đợi Diệp Văn Hiên nói chuyện, gã đã đi vào phòng Diệp Văn Hiên như thể mình là chủ nhân.
Diệp Văn Hiên hơi nhíu mày, ấn tượng về người này lập tức giảm đi rất nhiều. Tuy nhiên cậu không nói gì, đóng cửa lại, hai người ngồi xuống.
Sau khi ngồi xuống, đối phương nhìn Diệp Văn Hiên nói: "Tôi là Vương Vĩ, người phụ trách của công ty Thiên Hoa, lần này có một vụ làm ăn muốn hợp tác với cậu, chúng tôi muốn mua đứt hai bài hát của cậu. Một bài ba vạn tệ, đây là hợp đồng, cậu xem rồi ký đi."
Nói xong, gã lấy hợp đồng trong túi đưa cho Diệp Văn Hiên, giọng điệu như ra lệnh.
Diệp Văn Hiên nghe đối phương nói mà tức cười. Mua đứt bài hát của tôi? Ba vạn tệ? Công ty Thiên Hoa thì Diệp Văn Hiên có biết, là một trong mười công ty giải trí lớn nhất cả nước, sức ảnh hưởng rất lớn. Nhưng kiểu buôn bán này có khác gì cướp giật không?
Ở thế giới này, một tác phẩm kinh điển có thể ngay lập tức nâng tầm một ngôi sao hạng hai, mà giá trị con người của một ngôi sao hạng hai đã lên đến hàng mấy triệu tệ.
Tức là một bài hát kinh điển chưa nói đến giá trị vài triệu, thì cũng là giá trị không nhỏ. Hắn ta nói một câu là muốn lấy luôn, Diệp Văn Hiên rất muốn nói một câu: Anh ngủ mơ còn chưa tỉnh à!
Diệp Văn Hiên sa sầm mặt mày nói: "Xin lỗi, tôi không muốn bán đứt bài hát của mình."
Vương Vĩ cười cười, dường như đã lường trước tình huống này. Gã cầm hợp đồng trên bàn phất phất, chỉ vào Diệp Văn Hiên nói: "Diệp Văn Hiên, đừng tưởng cậu có chút tài năng là có thể không biết trời cao đất dày, e là cậu không biết trong 'Toàn Dân Hảo Thanh Âm' cũng có vốn đầu tư của Thiên Hoa Giải Trí chúng tôi đâu nhỉ. Nếu cậu dám từ chối, tin hay không kỳ sau tôi sẽ loại cậu!" Nói đến cuối cùng, giọng điệu đe dọa nồng nặc lộ ra.
Diệp Văn Hiên lập tức bật dậy, chỉ ra cửa: "Ra ngoài, cho dù các người trận sau có loại tôi, tôi cũng sẽ không bán cho các người. Nói tôi không biết trời cao đất dày à, tôi sẽ cho các người xem cái gọi là trời cao đất dày của các người rốt cuộc là cái gì!"
"Cậu..." Vương Vĩ thấy thái độ này của Diệp Văn Hiên cũng nổi giận, vừa định nói gì đó.
Tiếng hét lớn của Diệp Văn Hiên đã cắt ngang lời gã.
"Cút!"
Vương Vĩ ánh mắt u ám lườm Diệp Văn Hiên, nhìn cậu thật sâu một cái rồi đóng sầm cửa bỏ đi.
"Phù..." Diệp Văn Hiên ngồi xuống ghế, thở hắt ra một hơi.
Nếu tôi chỉ có thể hát một bài, vậy thì tôi cũng phải hát thật đặc sắc, hát lên niềm kiêu hãnh của chính mình!
Sau khi bình tĩnh lại, Diệp Văn Hiên tiếp tục gõ chữ. Trong cuộc sống ai mà chưa từng chịu trắc trở, nếu ngay cả chút đả kích này cũng không chịu đựng được, còn nói gì đến lý tưởng?
Thời gian trôi qua, hai ngày sau...
Nhìn trọn bộ "Xạ Điêu Anh Hùng Truyện" trên màn hình máy tính đã được Diệp Văn Hiên gõ xong. Giờ cũng có thể cân nhắc vấn đề gửi bản thảo, rốt cuộc nên gửi cho nhà xuất bản nào đây, trong lòng Diệp Văn Hiên đã sớm có quyết định.