Trò Chơi Vận Mệnh Tuyệt Đối (Dịch)

Chương 89. Sát thương môi trường

Chương trước

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

"Biết cách xử con BOSS này rồi!"

Tiêu Kiệt cười cười: "Đi thôi, để anh dạy em thế nào là vượt cấp đánh BOSS trong cái game có độ tự do siêu cao như này."

Hai người rời khỏi nhà cũ họ Điền, nhìn ra cánh đồng và khu rừng phía xa.

"Thế này nhé, em có skill đốn củi đúng không? Em đi chặt gỗ về đây, càng nhiều càng tốt."

Ta Muốn Thành Tiên hơi ngạc nhiên nhưng vẫn làm theo. Tiêu Kiệt cũng không rảnh rỗi, hắn chọn những cây đã khô queo, dễ cháy để chặt cành. Hai người đều là dân cày cuốc chuyên nghiệp, cắm mặt bổ chém một hồi, túi đồ đã đầy ắp gỗ và củi khô.

Thấy như đã đủ, Tiêu Kiệt lại đổi ngay cây liềm nhảy vào ruộng lúa cắt cỏ dại.

[Thu hoạch thành công, ngươi thu hoạch được lúa mì, ngươi thu hoạch được cỏ khô.]

[Thu hoạch thành công, ngươi thu hoạch được lúa mì, ngươi thu hoạch được cỏ khô.]

Màn hình spam liên tục, chẳng mấy chốc túi lại đầy cả lúa lẫn cỏ khô.

Hai người bó xong chục bó mới dừng lại.

Quay lại nhà họ Điền, Tiêu Kiệt bắt đầu xếp củi và gỗ dọc theo lối từ hầm rượu dẫn ra ngoài.

Ngay giữa đại sảnh thì chất đống cả cành thân lẫn cỏ dại, nhìn chẳng khác nhà kho là mấy

"Anh Phong dừng bảo là…"

"He he, chắc em cũng có để ý, game này có sát thương môi trường."

"Sát thương môi trường!"

Ta Muốn Thành Tiên ngớ người ra rồi bỗng kêu toáng lên: "Vãi... Anh định chơi đốt BOSS à?"

"Chuẩn luôn."

Sát thương môi trường tuy không cao lắm, nếu ở ngoài trời chẳng ăn thua vì quái máu trâu dễ dàng lao qua lửa được. Trong không gian hẹp thế này thì lại hoàn toàn khác. Map game này là có thể bị phá hủy, mà chỉ cần đốt lửa cho to lên là cả căn nhà gỗ nát này thành biển lửa luôn. BOSS nào cũng phải cháy thành than thôi.

Tuy nhiên, nói dễ vậy, làm được lại là chuyện khác, vì BOSS đâu có ngu mà đứng im cho đốt. Chắc chắn nó sẽ tìm cách chạy thoát nên phải bày sao cho nó không dễ chạy được.

Thế là ở cửa lớn, Tiêu Kiệt cho dồn hết bàn ghế thành lô thành luỹ chặn đường. Rồi hắn cẩn thận dùng cành cây và cỏ khô dựng một cái bẫy đơn sơ ngay ngoài khung cửa. Theo sườn khung hai người chất đống mấy bó gỗ to tròn, chỉ chừa lại một khe nhỏ đủ cho một người chui qua. Chỉ cần hai người vừa thoát ra ngoài là lập tức châm lửa. Cỏ khô cháy nhanh cực, lúc đó đống củi gỗ bên trên sập xuống, vừa vặn bịt kín lối ra.

Hai người lại ngồi nghiên cứu đi nghiên cứu lại bố cục của cái bẫy, quy trình dẫn BOSS, kéo BOSS, châm lửa, đảm bảo sao cho cả hai có thể thoát ra an toàn. Xong xuôi họ mới quay lại trước cửa hầm.

"OK, kế hoạch rất đơn giản, mở cửa hầm, lùa BOSS ra, dùng đuốc châm lửa dọc lối đi, sau đó lập tức chạy thẳng ra ngoài. Em nhớ để sẵn ít gỗ với bàn ghế trong túi nha, chạy qua cửa nhỏ thì ném ra chắn lối, cản tốc độ BOSS lại.

Ra được ngoài là chẵn cửa ngay, nhớ chưa!

Chỉ cần nhốt được BOSS trong vài phút thôi là đủ để thiêu chết. Còn có vấn đề gì không?"

"Không có! Triển thôi anh Phong!"

“Vậy thì được, anh bắt đầu đây, chuẩn bị sẵn sàng chạy nhé.”

Ta Muốn Thành Tiên đã sớm cất hết giáp trụ và vũ khí, trên người chỉ mặc áo vải bình thường, tay cầm cây đuốc. Balo đã mở sẵn, chỉ chờ hiệu lệnh là vứt đồ ra chặn đường.

“Anh làm đây!”

Tiêu Kiệt hít sâu một hơi, nhấp mạnh chuột vào cửa hầm. Rắc một tiếng! Khi chìa khóa tra vào, cửa hầm từ từ mở ra. Tiêu Kiệt cúi đầu nhìn xuống dưới cầu thang, tối đen như mực, chẳng nhìn thấy gì. Hắn lập tức giương cung, bắn thẳng một mũi tên vào bóng tối.

Không có động tĩnh.

Lại thêm một mũi.

Vẫn im lìm.

“Hay là thả chó xuống nhử quái đi anh?”

Tiêu Kiệt không trả lời, chỉ kiên nhẫn đổi góc bắn tiếp. Cuối cùng, đến mũi tên thứ bảy, góc dưới bên phải màn hình hiện lên thông báo màu đỏ.

[Ngươi đã gây cho Điền Hữu Tài (thủ lĩnh ma nhân) 7 sát thương đâm xuyên! Ngươi đã vào trạng thái chiến đấu!]

Trong bóng tối, một đôi mắt đỏ rực bỗng lóe sáng.

“Chạy!” Tiêu Kiệt hô lên rồi quay người bỏ chạy, đồng thời nhanh tay đổi vũ khí thành cây đuốc.

[...

Đuốc (vật phẩm tiêu hao/vũ khí)

- Công kích: 5 sát thương lửa.

- Hiệu ứng đặc biệt: Chiếu sáng. Sau khi trang bị, có thể soi sáng khu vực xung quanh trong 60 phút.

- Mô tả: Đuốc làm từ gỗ và nhựa thông, vừa có thể chiếu sáng, vừa có thể dùng để đốt cháy.

…]

Hắn vung đuốc quật thẳng vào đống cỏ khô bên cạnh, lửa lập tức bùng lên. Ngọn lửa lan nhanh, cỏ cháy bén sang củi khô, củi khô lại bén sang mấy khúc gỗ lớn, trong chớp mắt cả hành lang hóa thành biển lửa. Vừa chạy, Tiêu Kiệt vừa lôi ghế gỗ, bàn gỗ trong túi ra ném vào giữa lối đi, rồi lại châm lửa đốt.

Hai người một mạch lao thẳng lên sảnh chính, sau lưng vang lên tiếng ma nhân đập phá đồ đạc, tốc độ cực nhanh! Tiêu Kiệt cũng không ngoái lại nhìn.

Tiêu Kiệt và Ta Muốn Thành Tiên chui ra khỏi cái khe ngay dưới bẫy cửa ra vào. Hai người cùng lúc châm lửa đốt đống cỏ trước cửa, trong nháy mắt lửa đã bùng lên dữ dội. Rầm! Khung gỗ dựng sẵn cũng đổ sập xuống.

Không dừng lại, hai người tiếp tục cắm đầu chạy thêm hơn hai mươi mét nữa. Khi quay đầu nhìn lại, căn nhà cũ của nhà họ Điền đang cháy rực trong biển lửa, trong lòng họ vừa phấn khích, vừa hồi hộp.

Lần này xem mày có chết hay không?

Năm giây… Mười giây… Hai mươi giây… Ngọn lửa bốc lên qua khe cửa sổ, chẳng mấy chốc mà cả căn nhà đã rực cháy ngùn ngụt. Đúng lúc hai người đang mừng thầm vì sắp thành công… Ầm! Đống gỗ chắn cửa bị một cú đập cực mạnh phá vỡ. Từ trong biển lửa, một bóng người đen sì, toàn thân rực lửa lừng lững bước ra.

Điền Hữu Tài (thủ lĩnh ma nhân), cấp 10, máu còn 287/800.


Chương trước