Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Khi chăm chú nhìn con mèo đó, trong đầu Tiêu Kiệt bỗng hiện lên một đoạn thông tin.

[Mèo: là động vật xương sống thuộc bộ ăn thịt, họ mèo, chi mèo. Mèo có kích thước nhỏ, màu lông từ xám xanh đến vàng nâu, thân hình thon dài, chiều cao đứng từ 0,3 đến 0,5m...]

Ồ... Chắc đây là hiệu quả của kỹ năng Nghiên Cứu Dã Thú.

Cũng lạ thật, Tiêu Kiệt biết rõ loài mèo bình thường đều sống dựa vào con người, nhất là mèo hoang trong thành phố, chủ yếu là ăn thức ăn người ta cho hoặc bới rác kiếm ăn.

Chỗ này vắng hoe chẳng có bóng người, con mèo này chạy tới đây làm gì chứ? Hơn nữa nhìn nó không có vòng cổ cũng không có thẻ tên, chắc chắn là mèo hoang.

Nhưng Tiêu Kiệt cũng không nghĩ nhiều, dù sao cũng chỉ là một con mèo…

Hắn vẫy tay chào con mèo rồi quay người đi về theo lối cũ.

Về tới nhà, Tiêu Kiệt tắm nước nóng một lúc, lâu lắm rồi hắn mới được vận động sảng khoái thế này, mồ hôi túa ra xong cảm giác cả người đều dễ chịu hơn hẳn.

Ngồi trước máy tính, hắn vừa uống Coca lạnh vừa nhớ lại thu hoạch hôm nay.

Hôm nay đúng là đã thu hoạch được không ít, hắn không chỉ kiếm được một món pháp khí, còn lời được 200 văn, lĩnh ngộ được kỹ năng Nghiên Cứu Dã Thú, danh vọng ở thôn Ngân Hạnh cũng tăng lên không ít. Chỉ có một điều duy nhất là hắn vẫn chưa lĩnh ngộ được kỹ năng thuần thú, đây chính là điều hắn cảm thấy tiếc nhất.

Hắn còn năm ngày nữa, phải tranh thủ thôi.

Hắn cứ tưởng việc chăn dê đơn giản lắm, bây giờ nghĩ lại vẫn là nên lên mạng hỏi thử kinh nghiệm của mọi người xem sao.

Thế là Tiêu Kiệt lại đăng nhập vào diễn đàn Biển Học Vô Bờ. Vào mục hỏi đáp thường ngày, hắn lập một topic nhờ giúp đỡ, treo thưởng hẳn 100 tệ.

[Hỏi: Có ai biết mẹo chăn dê nào không? Giả sử tôi có 50 con dê, vậy phải làm sao để đỡ tốn sức nhất mà vẫn đảm bảo không con nào bị lạc, tốt nhất là những mẹo cốt lõi từ gốc rễ ấy.]

Chẳng mấy chốc bên dưới đã có người liên tục trả lời.

[Ơ kìa, ông anh lên núi ở ẩn luôn rồi à, hết đốn củi giờ lại tới chăn dê.]

[Cốt lõi từ gốc rễ là gì thế? Tôi học ít không hiểu, giải thích cho tôi với.]

[Chăn dê có gì đâu mà gốc với chả rễ, thả ra đồng cỏ cho nó ăn là xong mà.]

[Thật ra chăn dê cũng có mẹo, tôi không biết thứ này có được tính là kiến thức nền tảng không… Nhưng mấu chốt của việc chăn dê là phải xác định "con đầu đàn". Vì dê là động vật bầy đàn, trong mỗi đàn đều có một con đầu đàn, bình thường cả đàn sẽ đi theo nó. Nếu cứ chăm từng con một thì chắc sẽ mệt chết. Cách đơn giản nhất để chăn dê là tìm được con đầu đàn rồi trông chừng mỗi nó thôi.

Chỉ cần con đầu đàn còn ở đó, những con khác tự khắc sẽ không chạy lung tung, nếu có lỡ đi xa một chút thì sớm muộn cũng quay về.]

Hả? Con đầu đàn à, trước giờ hắn chưa từng để ý chi tiết này.

Tiêu Kiệt thầm nghĩ, đúng là chuyện gì cũng có thứ để học hỏi cả. Nếu ngày mai vẫn phải chăn dê nữa thì nhất định hắn phải quan sát thật kỹ mới được.

Hắn chỉ còn đúng năm ngày nữa thôi, nếu ngày mai vẫn chưa lĩnh ngộ ra gì thì chắc phải nhanh chóng đổi hướng, tranh thủ lúc hiệu ứng buff mà lĩnh ngộ được càng nhiều càng tốt. Cứ cố chấp đâm đầu vào mỗi vụ chăn dê thế này rõ ràng không phải lựa chọn khôn ngoan.

Sáng hôm sau, Tiêu Kiệt đã vào game từ rất sớm.

Hắn hào hứng chạy thẳng đến chuồng dê, tìm chú Dương.

Lão Dương (người chăn dê): "Ôi chao, đúng là thanh niên có khác, siêng năng thật đấy, mới sáng sớm đã tới nhận việc rồi à? Nè nè, đây là roi chăn dê, cháu nhớ canh cho kỹ vào, nhớ đừng để dê chạy mất đó, chạy mất là trừ lương đó, đã nghe chưa."

Tiêu Kiệt lùa bầy dê ra đồng cỏ. Lần này, hắn không còn chăm chăm để ý mấy con dê nghịch ngợm hay chạy loạn nữa, mà bắt đầu quan sát kỹ coi trong bầy đâu mới là con đầu đàn.

Hắn nhìn từng con, tỉ mỉ quan sát dáng vẻ và đặc điểm của chúng. Khi quan sát kỹ mới thấy đúng là có phát hiện ra được vài chi tiết.

Dê đực và dê cái có đặc điểm rất khác nhau, dê đực thì sừng to hơn, thân hình cũng to lớn hơn một chút, còn dê cái thì sừng nhỏ hơn nhiều.

Mấy con dê con thì thích quấn quýt bên dê mẹ, mà mấy con dê mẹ lại đều tụ tập quanh một con dê đực to khỏe nhất.

Hơn chục con dê mẹ, hơn chục con dê con, quây quanh một con dê đực lực lưỡng tạo thành một nhóm cố định, còn mấy con dê đực khác thì rải rác xung quanh.

Hắn chắc chắn con dê đực to khỏe kia chính là con đầu đàn.

Nhìn lại cách bầy dê phân bố, khung cảnh vốn tưởng như hỗn loạn bỗng chốc trở nên cực kỳ rõ ràng trong mắt Tiêu Kiệt.

Giờ chỉ còn chờ xem cách trên mạng có thực sự hữu ích không nữa thôi.

Lần này Tiêu Kiệt không còn liên tục lùa dê như trước, hắn mặc cho mấy con dê đực quanh đó ăn no xong đi lang thang, cũng không thèm chặn lại, cứ để chúng loanh quanh bên ngoài, có mấy con thậm chí còn ra tận rìa đồi.

Nhưng điều khiến hắn bất ngờ là, đúng như trên mạng nói, mấy con dê này chẳng con nào dám đi quá xa. Chỉ cần nghe con đầu đàn kêu một tiếng, chúng lại nhanh chóng quay về ngay.

Cứ thế, bầy dê khi tản ra, lúc tụ lại, nhìn thì có vẻ hơi lộn xộn, nhưng chưa bao giờ có con nào thật sự chạy mất. Mỗi lần cần di chuyển bầy dê, hắn chỉ cần chỉ huy con đầu đàn là nguyên đàn sẽ tụ lại xung quanh rồi đi theo nó.