Trò Chơi Vận Mệnh Tuyệt Đối (Dịch)

Chương 32. Mục tiêu là kỹ năng thuần thú (1)

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

  

Ví dụ như kỹ năng thành thạo vũ khí đao, người chơi chỉ cần chặt cây lâu ngày là có thể tự lĩnh ngộ được. Nhưng chiêu như Nhất Đao Lưỡng Đoạn thì nếu không có buff trạng thái Khai Ngộ, e là chặt đến chết cũng không học nổi.

  

Hơn nữa, Tiêu Kiệt có một nghi ngờ, dù có trạng thái Khai Ngộ, mỗi người cũng không chắc sẽ Đốn Ngộ ra kỹ năng giống nhau.

  

Ta Muốn Thành Tiên nói: “Em có tìm đội trưởng dân quân rồi, nhưng ông ta bảo em tư chất không đủ, không chịu dạy.”

  

Tiêu Kiệt đáp: “Muốn học kỹ năng chiến đấu trước hết phải có kỹ năng sử dụng vũ khí tương ứng. Ông ta bảo tư chất em không đủ là đang nói cái đó đấy. NPC trong game thường không nói rõ ràng, chúng ta phải tự hiểu ý trong lời họ nói. Mấy câu như ‘tư chất kém, thiên phú yếu, sức mạnh chưa đủ…’ thực ra đang nói đến kỹ năng nền, chỉ số nhân vật hoặc cấp nghề nghiệp gì đó.”

  

“Thế học kỹ năng vũ khí bằng cách nào vậy anh?”

  

“Làm nhiệm vụ phụ thôi. Mỗi nhiệm vụ phụ tương ứng với một loại kỹ năng vũ khí. Ví dụ anh chặt củi thì lĩnh ngộ được kỹ năng đao, theo logic đó, muốn học đao thì chặt củi, muốn học rìu thì đốn cây, muốn học búa thì rèn sắt. Còn cụ thể lĩnh ngộ được gì thì anh không chắc, anh mới chơi có một ngày nên toàn suy đoán từ thông tin hiện có, không dám nói chính xác hoàn toàn, mà chắc gần đúng thôi.”

  

Nghe Tiêu Kiệt giải thích xong, Ta Muốn Thành Tiên lập tức hào hứng: “Cảm ơn anh Tùy Phong nhiều nhiều! Em đi xin việc đây, có gì không hiểu em lại quay lại hỏi anh nhé?”

  

“Được được, cứ tự nhiên.”

  

Nhìn Ta Muốn Thành Tiên hớn hở chạy về phía xưởng gỗ, Tiêu Kiệt cũng tự nhủ không thể để phí thời gian được, bắt đầu làm việc nào.

  

Chào tạm biệt Vương Khải, hắn cũng bắt đầu công việc ngày hôm nay.

  

Buff Đốn Ngộ của hắn chỉ kéo dài 7 ngày, phải tận dụng cho thật tốt. Nếu tính toán ổn thì cũng đủ để tạo ra một lợi thế lớn trong giai đoạn đầu.

  

Những kỹ năng nhập môn đội trưởng dân quân dạy rõ ràng không thể sánh với chiêu Nhất Đao Lưỡng Đoạn mà hắn tự lĩnh ngộ được.

  

Nếu khéo léo một chút, chắc chắn hắn còn có thể lĩnh ngộ thêm mấy chiêu bá đạo hơn nữa. Nhưng… rốt cuộc nên làm nghề nào, đi theo hướng phát triển gì thì hắn cần suy nghĩ kỹ.

Trong thôn có quá nhiều công việc, mỗi cái có thể dẫn đến một kỹ năng riêng, hắn chỉ còn sáu ngày nên nhất định phải biết chọn lọc.

  

Để chắc chắn đưa ra lựa chọn tối ưu, Tiêu Kiệt quyết định chưa vội làm mà đi một vòng quanh thôn. Gặp ai cũng hỏi có việc gì làm không, rồi ghi vào sổ tay những nhiệm vụ có khả năng kích hoạt.

  

Lang thang cả buổi sáng, Tiêu Kiệt ghi chú được hơn chục nhiệm vụ trên sổ tay, hắn chuẩn bị ngồi tính toán cẩn thận một phen.

Trong thôn này có khá nhiều công việc có thể nhận, về cơ bản chia thành hai loại lớn.

Loại thứ nhất không có yêu cầu gì, chỉ cần chịu khó là có thể nhận việc như tiều phu, nông dân, thợ mỏ, chăn dê, nuôi heo, gặt lúa…

Loại việc này không đòi hỏi kỹ thuật cao, chỉ cần nhận nhiệm vụ là NPC giao việc sẽ hướng dẫn cách làm, có thể học miễn phí kỹ năng nhập môn liên quan.

Loại thứ hai thì phải thỏa mãn điều kiện nhất định mới được nhận việc, mà mỗi loại lại có điều kiện khác nhau.

Đầu tiên là dân binh, người chơi phải tìm đội trưởng dân binh để nhận việc. Nhiệm vụ là bảo vệ thôn khỏi quái vật, canh gác, tuần tra, thậm chí theo dân binh vào rừng tiêu diệt quái. Việc này khiến Tiêu Kiệt khá hứng thú. Nếu có thể cùng dân binh đánh quái, luyện cấp thì rõ ràng an toàn hơn nhiều.

Nhưng khi Tiêu Kiệt ngỏ ý muốn gia nhập, đội trưởng dân binh Thiết Thiên Lý lại bảo hắn chưa đủ sức, chưa đủ tư cách làm dân binh.

Tiêu Kiệt đoán là có yêu cầu cấp độ. Giờ hắn mới đạt cấp 1, rõ ràng chưa đủ, có lẽ phải lên cấp 5 hay 10 gì đó mới được.

Tiếp theo là nghề thợ săn, Tiêu Kiệt cũng rất muốn thử. Dù sao bắn cung là kỹ năng đánh xa, an toàn hơn hẳn. Thêm nữa, thợ săn trong thôn còn nuôi vài con chó săn, xem ra nghề này còn có thể nuôi thú, có khi còn học được kỹ năng thuần thú. Nếu khi chiến đấu có thú cưng làm khiên đỡ ở tuyến đầu, độ an toàn của hắn cũng sẽ tăng đáng kể.

Thế nhưng thợ săn cũng thẳng thừng từ chối lời xin học của hắn, ông ta cũng không nói lý do, chỉ bảo không có hứng thu nhận đồ đệ.

Câu trả lời khiến Tiêu Kiệt khá đau đầu, có vẻ yêu cầu kích hoạt của nghề này có điều kiện khá khắt khe.

Nghề thứ ba là thợ rèn, đây là nghề khá đơn giản vì có tiền bối Vương Khải dẫn đường. Gã tiết lộ điều kiện là phải nộp lễ bái sư 500 văn, Vương Khải từng mất tận hai năm mới tích đủ số tiền này, ngoài ra còn phải tăng độ thiện cảm của Chu Đồng lên 80.

Tiêu Kiệt không quá hứng thú với nghề này, 500 văn tương đương 50.000 tệ, quá đắt.

Nghề thứ tư là đầu bếp, nghề này rẻ hơn nhiều, lễ bái sư chỉ tốn 50 văn

Kỹ năng nấu nướng rất thực dụng. Thức ăn là vật phẩm tiêu hao dài hạn, biết nấu ăn sẽ tiết kiệm được kha khá chi phí mua đồ ăn.

Nghề thứ năm là ngư dân, hắn tìm phát hiện thông qua một ông lão ở bờ sông phía nam. Qua trò chuyện, ông lão này là một tay nghiện rượu, cực kỳ mê rượu ngon, Tiêu Kiệt đoán chỉ cần tặng ông ta một vò rượu ngon là có thể nhận việc. Nhưng rượu thế nào mới tính là ‘ngon’ thì hắn vẫn chưa rõ.