Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Lạc Tiêm Linh thì đuổi theo Lục Trường Sinh chạy ra ngoài.
"Trường Sinh sư huynh, ngươi muốn đi đâu? Chờ ta một chút."
Nhìn người đuổi theo tới, Lục Trường Sinh bất đắc dĩ nói: "Lạc sư muội có chuyện gì sao?"
"Cũng không có chuyện gì, chính là muốn cùng với ngươi nói chuyện một chút!"
Lạc Tiêm Linh nói, trên mặt lộ ra mấy phần thẹn thùng.
Lục Trường Sinh ồ một tiếng: "Vậy đợi khi nào rảnh đi, ta còn có chút việc!"
"Ngươi có chuyện gì?"
"Vừa rồi Đại sư huynh giao phó, cho nên ta phải đi Thương Vân thành một chuyến!"
"Làm gì?"
"Ninh Vũ Hinh tới Thương Vân thành, ta phải đi gặp mặt một chút!"
"Ninh Vũ Hinh? Nhi nữ đại phú hào đứng đầu Thương Châu?"
"Đúng vậy!"
Lục Trường Sinh đáp lại.
Lạc Tiêm Linh nhíu mày, hoa khôi coi như xong, nàng biết Lục Trường Sinh thường xuyên đi đến những địa phương xấu hổ kia.
Nhưng Ninh Vũ Hinh chính là nhi nữ của đại phú hào Thương Châu, nghe phụ thân nàng nói qua, Thanh Vân Phong chủ tựa hồ cùng với vị này tương giao tâm đầu ý hợp, trước đây từng vì đệ tử mà định hôn phối với Ninh Vũ Hinh!
"Nàng tới làm gì? Không phải là tới để bàn chuyện hôn sự đấy chứ?"
Lạc Tiêm Linh bỗng nhiên sinh ra cảm giác nguy cơ, vừa định đặt câu hỏi, kết quả Lục Trường Sinh đã biến mất không còn tung ảnh.
Mặc dù không nói là đính hôn với ai, nhưng nàng lại vô cùng lo lắng, lỡ đối phương coi trọng Lục Trường Sinh thì làm sao bây giờ.
"Không được, Trường Sinh sư huynh, ngươi không thể đi, để. . ."
Nói còn chưa dứt lời, người đã không thấy, Lục Trường Sinh đã đi đến bên ngoài Thanh Vân Tông, hướng về phía Thương Vân thành mà đi.
Rất nhanh, Lục Trường Sinh đã tiến vào bên trong Thương Vân thành.
Đường phố tấp nập, người qua lại đông đúc, ven đường có những gánh hàng rong nho nhỏ, thỉnh thoảng lại thấy mấy cái hài đồng vui đùa ầm ĩ chạy qua, những đại cô nương xinh đẹp đang chọn bột nước son phấn ở trước sạp hàng, mấy vị phu nhân đang trò chuyện rôm rả, mấy lão đầu thì đang thi nhau thổi da trâu.
Ở chỗ này khắp nơi đều có thể thấy được khói lửa.
Lục Trường Sinh cũng không vội, chậm rãi bước đi trên đường phố, thưởng thức phong cảnh hai bên.
Sớm tại một tháng trước, Ninh gia đã truyền tin đến, muốn đưa Ninh Vũ Hinh đếnThanh Vân Phong tu hành một đoạn thời gian.
Chu Thanh Vũ nhất tâm hướng đạo, đối với loại chuyện này căn bản không muốn để ý tới, không nói hai lời liền giao việc này cho Lục Trường Sinh tới xử lý.
Bất quá hắn lại nhìn thấu mọi chuyện, ung dung ngâm khẽ:
"Đầu năm nay, nữ nhi của nhất đại phú hào cũng khó gã!"
"Nói cái gì mà tới tu hành một khoảng thời gian, đây không phải là muốn cho hai người có cơ hội bồi dưỡng tình cảm sao!"
"Bất quá nói đi cũng phải nói lại, Đại sư huynh hờ hững như thế, có phải hay không là không thích nữ nhân?"
Hắn một bên vừa nói vừa đi, đã đến trước một tửu quán.
Nơi đây gọi là Túy Tiên lâu, là tửu quán nổi danh trong phạm vi ngàn dặm, chỉ bất quá hôm nay người nhà họ Ninh đã đặt bao hết.
"Trường Sinh tiên sư, ngài đã tới!"
Trong tửu lâu, chưởng quỹ tiến lên đón.
Bốn phía đứng đầy thủ vệ, toàn là người Ninh gia.
Lục Trường Sinh cũng đi theo chưởng quỹ đi lên lầu, đi vào một chỗ nhã gian.
Trong nháy mắt đẩy cửa ra, Lục Trường Sinh chỉ thấy có vài thị nữ đứng ở phía sau một thanh niên khoảng mười sáu mười bảy tuổi.
Nhìn thấy Lục Trường Sinh, thanh niên đứng lên chào hỏi: "Vị này chắc hẳn là Trường Sinh sư huynh!"
"Ngươi là?"
"Tại hạ là Ninh Vũ Thần, đệ đệ của Ninh Vũ Hinh, đến đây bồi tỷ tỷ, trước đó cũng là ta liên hệ với sư huynh!"
"Nguyên lai là ngươi!"
Lục Trường Sinh cũng không khách khí, đi vào, hai người cùng ngồi xuống.
Bọn hắn trước đó đã từng liên hệ với nhau mấy lần, cũng coi như là quen thuộc.
Mà Ninh Vũ Thần trước mắt phong độ nhẹ nhàng, khí chất ôn hòa, xem ra gia phong nghiêm cẩn, cũng không phải là cái loại hoàn khố gì.
Sau khi ngồi xuống, Lục Trường Sinh cười nói: "Ninh sư đệ cũng không cần khách khí như vậy, các ngươi cứ trực tiếp đi Thanh Vân Phong là được rồi, đâu cần phải phức hẹn ta đến đây!"
Ninh Vũ Thần lộ ra ý cười, đánh giá cao thấp Lục Trường Sinh.
Nhìn xem bộ dáng, khí chất này, nếu không phải từng nghe qua tên tuổi của hắn, người khác đều sẽ cho là hắn mới là tiểu kiếm tiên Chu Thanh Vũ trong truyền thuyết.
"Chúng ta tới nơi này quấy rầy, hẳn là phải mời khách tạ tội!" Ninh Vũ Thần nói.
Lục Trường Sinh trầm ngâm một chút, cũng không nói thêm cái gì, Ninh Vũ Thần ngồi ở bên cạnh bồi tiếp.
Ngay sau đó một bàn đầy đồ ăn được bưng lên.
Lục Trường Sinh thấy thế nói: "Ninh sư đệ, ngươi muốn nói gì cứ nói thẳng ra đi, về sau đều là người một nhà, cũng không cần phải quanh co lòng vòng như thế!"
Nghe thấy vậy, Ninh Vũ Thần cúi người tới trước nói:
"Trường Sinh sư huynh, ta nghe nói ngươi là người hiểu rõ Thanh Vũ sư huynh nhất, cho nên ta muốn hướng ngươi nghe ngóng một số việc!"