Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
"Đi? Ha ha!"
Một tiếng cười lạnh không che giấu chút nào.
Trong mắt hắn lộ ra vẻ hung lệ, cùng lúc đó, kiếm khí vốn yên tĩnh bên trong kiếm quật bỗng nhiên chuyển động, cảm giác sắc bén cùng sát khí hiện ra.
"Chờ hai ngày, rốt cục cũng đợi đến cơ hội, để cho ta tìm thấy ngươi ở đây?"
Lời này vừa nói ra, sắc mặt tên đệ tử kia liền đại biến.
Có thể được an bài chiêu đãi Vương Minh, nói rõ hắn cũng là người cơ linh, lúc này cũng đã hiểu được chuyện gì sắp xảy ra, không nói hai lời liền quay người chạy ra khỏi kiếm quật.
Ánh mắt Lục Trường Sinh lóe lên tia sắc lạnh, nhíu mày nói: "Ngươi muốn ra tay với ta ở chỗ này?"
Keng!
Một tiếng kiếm ngân bỗng nhiên vang lên, theo đầu ngón tay Vương Minh chuyển động, kiếm khí tứ phía cuồn cuộn nổi lên.
Ánh mắt của hắn mang theo sự nghiền ngẫm, lại có chút giễu cợt, xen lẫn sự hận thù.
"Nơi này quả thực không tệ, có thể che đậy cảm giác của người bên ngoài, cho dù ta giết ngươi ở đây, bọn hắn cũng không biết chuyện gì xảy ra, cùng lắm thì nói là kiếm quật bạo động, các ngươi chết ở nơi này, nghĩ đến Thanh Vân tông cũng sẽ không vì chuyện này mà đắc tội với Thần Tiêu Tông!"
Giọng điệu của hắn mang theo sự khiêu khích.
Lục Trường Sinh bình tĩnh nói: "Tính toán rất thấu triệt"
Đối với chuyện này, hắn cũng không có gì ngoài ý muốn.
Ngược lại rất rõ ràng, đêm hôm trước vẫn luôn có người theo dõi Thanh Vân Phong.
Trước đó hắn chỉ nghĩ là người này không cam lòng, tùy tiện quan sát, không ngờ lại chọn động thủ ngay trong Thương Vân Tông.
Soạt!
Trong chớp mắt, Vương Minh vung tay, kiếm ý bộc phát, dẫn động toàn bộ kiếm khí trong quật động.
"Kiếm đạo tứ trọng!"
Lục Trường Sinh mở miệng.
Trên mặt Vương Minh lộ ra vẻ đắc ý, nói: "Hôm nay kiếm quật bạo động, đây cũng là chuyện không thể tránh khỏi!"
Đang trong lúc suy tư, Lục Trường Sinh gật đầu phụ họa: "Đúng vậy, ta cũng không ngờ hôm nay kiếm quật lại bạo động!"
"Ha ha, xem ra ngươi đã chuẩn bị tâm lý rất tốt!"
Lục Trường Sinh gật gật đầu, tiếp tục nói: "Ngươi cũng làm một chút chuẩn bị đi!"
"Yên tâm, ta đã làm xong!"
Lời vừa dứt, kiếm khí cuồn cuộn tuôn trào.
Vách đá xung quanh vốn đã nứt nẻ, chi chít vết kiếm, theo kiếm ý hiển hiện, kiếm khí tứ phía chuyển động, trong nháy mắt khiến cả không gian rung chuyển.
"Chết đi!"
Vương Minh quát lên.
Ngay lúc này, Lục Trường Sinh vẫn điềm tĩnh không chút hoang mang, đưa tay điểm một chỉ, một luồng pháp lực bao bọc lấy Ninh Vũ Hinh, tạo thành một màn sáng bảo vệ nàng.
Hết thảy cảm giác đều xung quanh nàng đều biến mất, không hề biết chuyện gì đang xảy ra bên cạnh mình.
Ngay sau đó, Lục Trường Sinh chậm rãi đưa tay, những luồng kiếm khí đang cuồn cuộn phảng phất như bị ngưng kết ở giữa không trung.
"Chuyện gì xảy ra?"
Vương Minh trong lòng kinh hãi, kiếm khí vốn đang bị hắn điều khiển lại đột nhiên ngừng lại.
Huyền không kiếm khí đang run rẩy, nổi lên chưa từng nghe nói tới minh âm, kiếm khí vẫn là những cái kia kiếm khí, chỉ bất quá bây giờ thoát ly chưởng khống, sinh ra một loại để cho người ta kinh hãi, thậm chí rung động lực lượng.
Kiếm khí lơ lửng ở giữa không trung không ngừng run rẩy, phát ra từng tiếng minh âm, kiếm khí vẫn là kiếm khí đó, chỉ bất quá đã thoát ly khỏi sự chưởng khống của hắn, sinh ra một nguồn sức mạnh kinh người, khiến cho người ta run sợ.
Keng!
Một tiếng kiếm ngân vang vọng phá tan cửu thiên, vô số kiếm khí chảy ngược lên trời cao, từ kiếm quật vọt ra, xuyên qua mây mù.
Lục Trường Sinh đứng ở chỗ đó, lẳng lặng nhìn về phía Vương Minh, trên mặt không có chút nào biến hóa,, bình tĩnh chờ đợi hắn.
"Kiếm đạo bát trọng? Làm sao có thể. . ."
Vương Minh khó có thể tin, hắn cảm nhận được sức mạnh kiếm đạo bộc phát vào lúc này, gắt gao nhìn chằm chằm vào thiếu niên chỉ mới mười bảy mười tám tuổi trước mặt.
Đó là một cảnh giới kiếm đạo đáng sợ đến mức nào.
Kiếm đạo vốn khó tu luyện, đừng nói đến bát trọng, chỉ riêng cảnh giới thất trọng cũng đủ khiến cho vô số thiên tài phải chùn bước. Hắn không biết cần phải có thiên phú cùng với nghị lực lớn đến mức nào mới có thể đạt tới cảnh giới này ở độ tuổi như vậy.
Cả Thần Tiêu Tông lớn như vậy, nhưng số người đặt chân đến cảnh giới này cũng không có bao nhiêu, mà lại hao tốn mấy trăm năm.
Nhưng thiếu niên trước mắt mới bao nhiêu tuổi, đã đặt chân đến cảnh giới này!
Giờ khắc này, hắn cuối cùng đã minh bạch, tại sao đối phương lại bảo hắn chuẩn bị tâm lý thật tốt.
"Không!"
Mắt thấy kiếm khí hạo đãng, chư thiên cùng vang lên, một loại lực lượng không cách nào chống lại tràn xuống, xuyên qua thân thể hắn.
Không có máu chảy, không có tiếng kêu la, cả người hắn trong nháy mắt bị dòng kiếm khí xé nát, tan biến vào hư vô.
Nhìn xem đây hết thảy, Lục Trường Sinh không hề dao động, Vương Minh biến mất, chỉ còn lại một chiếc nhẫn cùng với một cái túi rơi trên mặt đất.