Tiểu Sư Đệ Muốn Nghịch Thiên

Chương 22. Lương tâm có đau một chút (2)

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Lục Trường Sinh lại không thèm để ý nói: "Sư muội à, con người ai cũng có cách sống riêng, không thể đòi hỏi mọi người đều giống như Đại sư huynh, một lòng cầu đạo được!"

"Cũng đúng!"

Ninh Vũ Hinh gật đầu.

Cũng tỷ như nàng, ngay từ đầu đối với kiếm đạo căn bản cũng không hề có chút hứng thú, chỉ là vì tiếp cận với thần tượng của mình cho nên mới tu luyện.

Một cái là vì kiếm linh thạch, một cái lại vì tiếp cận Chu Thanh Vũ, cũng coi như là hợp tác hai bên đều có lợi.

Sau đó Ninh Vũ Hinh dựa theo Lục Trường Sinh nói, ăn vào một viên đan dược rồi bước vào kiếm quật.

Lục Trường Sinh cũng ở một bên thỉnh thoảng mở miệng giảng thuật, dù sao hắn cũng là người đầu tiên chỉ dẫn nàng, phục vụ tốt, về sau mới có thể liên tục kiếm được linh thạch.

Liên tiếp hai ngày, hắn đều sẽ tới nơi này bồi tiếp Ninh Vũ Hinh rèn luyện kiếm ý.

Ninh Vũ Hinh cũng rất kinh hỉ, kiếm đạo mà người khác coi là khó như lên trời, vậy mà lại dễ dàng thông thuận như vậy, chỉ mới hai ngày thời gian mà nàng đã có thể cảm nhận được sự tăng trưởng rõ ràng của kiếm ý.

Lục Trường Sinh thấy đã không có vấn đề gì, không nói hai lời quay về Thanh Vân Phong.

Đan dược do hắn luyện chế, sau khi ăn vào có thể giúp người khác cảm nhận rõ ràng hơn sự tồn tại của kiếm ý. Kiếm quật tràn ngập kiếm khí ma luyện, chỉ cần bị đánh đủ nhiều, ắt hẳn sẽ học được!

Đây là phương pháp thô bạo nhất nhưng cũng đơn giản nhất.

Nhưng mà trong lúc hắn đang ngân nga câu hát, nhàn nhã vạch ra kế hoạch để tiếp tục kiếm linh thạch từ Ninh Vũ Hinh, lại có người gọi hắn lại.

"Trường Sinh sư huynh!"

Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một thân ảnh hướng phía hắn tới gần, khí thế hiên ngang, nhìn chằm chằm vào hắn.

Người tới chính là Lạc Tiêm Linh.

"Lạc sư muội, thế nào?" Lục Trường Sinh mở miệng.

Lạc Tiêm Linh nói: "Sư huynh hai ngày này thật bận bịu a, đều không có thời gian tới tìm ta!"

"Ta có đi tìm ngươi sao?"

Lục Trường Sinh vừa dứt lời, thiếu nữ đã lập tức nổi giận.

"Lục Trường Sinh, ngươi thay đổi, ngươi trước kia không phải như vậy, cũng bởi vì nữ nhân kia đến mà ngươi bắt đầu lãnh đạm với ta, bây giờ lại…"

Nói đến đây, trong mắt dần dần ướt át, xem ra là đã nghe được tin đồn gì đó.

Lục Trường Sinh che miệng lại, ngăn chặn lời nói của nàng: “Sư muội, người nếu như vậy, ta sẽ bị hiểu lầm, người không biết còn tưởng ta đã làm gì muội!”

"Ngươi hôm nay nếu không nói rõ ràng, ta liền trở về nói cho cha ta biết, ngươi khi dễ ta!"

Thiếu nữ quật cường hừ nhẹ, đem đầu xoay qua một bên, như thể đang chờ đợi được dỗ dành.

Chỉ bất quá đợi một hồi, nhưng thủy chung lại không có động tĩnh, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Lục Trường Sinh đã chạy ra xa từ lúc nào, tiến vào rừng rậm rồi biến mất không còn tăm hơi.

"Lục Trường Sinh!"

Lạc Tiêm Linh tức giận dậm chân, vội vàng đuổi theo.

Bên trên Thanh Vân Phong, Lục Trường Sinh thở ra một hơi dài nhẹ nhõm, nữ nhi của tông chủ, hắn không thể trêu vào.

Hắn đang nghĩ sẽ tìm một chỗ ngủ một giấc để giải tỏa căng thẳng, thì bất ngờ va vào một người.

"Sư đệ!"

Thanh âm vang lên, không mang theo nửa phần tình cảm.

Chỉ thấy Diệp Thiên Dịch đứng ở trước mặt, mang theo vài phần không cao hứng.

"Sư huynh, ngươi xuất quan!"

"Ngươi trở về từ lúc nào!" Diệp Thiên Dịch đặt câu hỏi.

Đã nói xong cùng đi tu luyện, kết quả thời điểm mình mở mắt ra, người đã không còn.

Đây là tới hưng sư vấn tội.

Lục Trường Sinh nói: "Sáng nay vừa mới trở về, nhìn thấy không tỉnh liền tự mình trở về!"

"Thật?" Diệp Thiên Dịch nửa tin nửa ngờ.

Lục Trường Sinh chăm chú gật đầu.

"Lục Trường Sinh, ngươi đứng lại đó cho ta, hôm nay nếu như ngươi không nói rõ ràng, ta sẽ trở về nói cho cha ta biết!"

Lạc Tiêm Linh đuổi theo tới, thế nhưng trong nháy mắt nhìn thấy Diệp Thiên Dịch lại lập tức im bặt.

"Sư muội, chuyện gì xảy ra?"

"Không có việc gì!"

Lạc Tiêm Linh lắc đầu, nàng biết Diệp Thiên Dịch rất nghiêm khắc, sợ Lục Trường Sinh sẽ bị trách phạt.

Lục Trường Sinh cũng sợ mình lại bị sư huynh bắt đi tu luyện, dứt khoát nói: "Sư huynh, kỳ thật ta đã đột phá, cho nên mới trở về trước, chuẩn bị tu chỉnh hai ngày lại đi tu luyện!"

"Thật chứ?"

Lục Trường Sinh tâm niệm vừa động, triển lộ khí tức của mình, Tụ Linh tầng bốn .

Diệp Thiên Dịch trên mặt lập tức lộ ra vẻ vui mừng.

"Tốt, ở độ tuổi này mà đạt đến cảnh giới như vậy, không nói rất kinh diễm, thế nhưng cũng không tính là quá chênh lệch, về sau tiếp tục cố gắng!"

Nghe khen ngợi, Lục Trường Sinh thở dài một hơi, xem ra mình có hai ngày yên tĩnh để nghỉ ngơi.

Kết quả Diệp Thiên Dịch lại nói tiếp: "Vừa vặn, lại qua mấy ngày, thú triều đột kích dựa theo lệ cũ Tụ Linh ba tầng trở lên liền có tư cách đi chống lại thú triều, đối ngươi là một lần lịch luyện, ngươi chuẩn bị cẩn thận!"