Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Ong ong ong!
Vỏ Trảm Thiên Thần Kiếm trên lưng Vân Thanh Nham bỗng truyền đến một trận rung động.
"Lần này, ta sẽ để ngươi ra khỏi vỏ!" Vân Thanh Nham nói, vỏ kiếm tức thì bay vút lên trời, một luồng khí tức tựa như thiên uy từ thân vỏ kiếm quét ra.
"Meo meo!" Nhìn thấy vỏ kiếm xuất động, trong mắt Hỗn Độn chi linh thoáng hiện lên vẻ sợ hãi bản năng. Nhưng khi thấy rõ thứ bay ra chỉ là vỏ kiếm chứ không có thân kiếm, vẻ sợ hãi trong mắt nó lại dịu đi.
"Meo!" Hỗn Độn chi linh gầm lên một tiếng, thân hình đột nhiên phóng ra, tốc độ nhanh như tia chớp, chỉ trong nháy mắt đã vọt tới trước người Vân Thanh Nham.
"Trảm Thiên!" Vân Thanh Nham giơ tay chộp một cái, vỏ Trảm Thiên Kiếm đang lơ lửng giữa không trung liền xuất hiện trong tay hắn, ngay sau đó, vỏ kiếm được vung ra.
U u u…
Trong không trung truyền đến tiếng rên rỉ tựa như quỷ khóc sói gào, từng luồng khí lưu màu đỏ mà mắt thường có thể thấy được từ vỏ kiếm quét ra. Không gian trong phạm vi trăm mét đều bị luồng khí màu đỏ ảnh hưởng, mặt đất nứt toác như bị động đất xé rách, không trung xuất hiện tia lửa, phảng phất như sắp bị hủy diệt.
"Meo…" Cảm nhận được khí tức hủy thiên diệt địa từ vỏ Trảm Thiên Kiếm truyền đến, sắc mặt Hỗn Độn chi linh tức thì đại biến. Nó vừa định né tránh thì luồng sức mạnh kinh khủng đã đánh trúng người nó.
Hồng quang chói lòa nở rộ, trong khoảnh khắc cực ngắn, làm mù mắt tất cả sinh linh, khiến không ai có thể mở mắt ra.
Sau khi hồng quang tan đi.
Mặt đất xuất hiện một cái hố trời rộng hơn một trăm mét vuông, trên không trung của hố trời vẫn còn tràn ngập khói lửa màu hồng.
Hỗn Độn chi linh nằm thoi thóp trong hố trời, trên thân đầy những vết máu màu tím, hai mắt trợn trừng, vừa kinh ngạc, vừa sợ hãi, lại vừa không thể tin nổi…
Chỉ là một cái vỏ kiếm mà lại có uy lực hủy thiên diệt địa…
Vân Thanh Nham cũng không khá hơn, dù vỏ Trảm Thiên Kiếm chỉ vung lên một chút, nhưng lần này cũng gần như rút cạn toàn bộ linh lực của hắn.
Vân Thanh Nham hít sâu một hơi, trên mặt vẫn còn vẻ kinh hãi của người vừa thoát chết, lập tức, hắn nhìn về phía Hỗn Độn chi linh: "Ồ? Vậy mà vẫn chưa chết sao?"
"Từ xưa đến nay, chưa từng nghe nói có ai nô dịch được Hỗn Độn Cổ Thú…" Vân Thanh Nham lẩm bẩm, trong mắt lóe lên một tia sáng.
"Vậy hãy để ta trở thành người đầu tiên!" Vân Thanh Nham thầm nghĩ, rồi dùng hết mấy phần linh lực cuối cùng bay xuống bên cạnh Hỗn Độn Cổ Thú dưới hố trời. Hai tay hắn kết ấn, nhanh chóng đánh ra một thủ ấn rồi đặt lên người Hỗn Độn Cổ Thú.
Cản!
Một luồng sức mạnh vô hình đột nhiên đẩy ngược thủ ấn của Vân Thanh Nham trở lại.
"Hửm? Khế ước nô dịch bị bật ngược lại sao…" Trong mắt Vân Thanh Nham hiện lên vẻ kinh ngạc, ở Tiên giới, hắn đã nô dịch thành công không biết bao nhiêu Tiên thú, tình huống thế này hắn mới gặp lần đầu.
"Chắc là có liên quan đến xuất thân của nó?" Vân Thanh Nham thầm nghi ngờ, Hỗn Độn Cổ Thú sinh ra từ trong hỗn độn, là sinh mệnh xuất hiện sớm nhất trong vũ trụ, đồng thời cũng là một trong những chủng tộc tôn quý nhất vũ trụ.
Ở Tiên giới, có một tộc đàn mà ngay cả Tiên đế cũng không thể nô dịch.
Chủng tộc đó gọi là Long tộc, cho dù là Long tộc vừa mới ra đời cũng không thể bị người khác nô dịch. Đó là vì Long tộc tôn quý, tiên thiên tôn quý, sự tôn quý phát ra từ linh hồn, sự tôn quý đứng trên tất cả sinh linh.
Chính vì sự tôn quý đó mà ngay cả thiên đạo pháp tắc cũng không cho phép chúng bị nô dịch.
Tình huống Vân Thanh Nham hiện tại không nô dịch được Hỗn Độn Cổ Thú rất có thể tương tự như việc không thể nô dịch Long tộc.
Vân Thanh Nham bỗng nhiên im lặng, trong đầu không biết đang suy tính điều gì, trong mắt lóe lên một tia quyết đoán, đúng vậy, chính là quyết đoán!
"Luận về huyết thống tôn quý, Hỗn Độn Cổ Thú thậm chí còn trên cả Long tộc, nói là đệ nhất thế gian cũng không ngoa…"
"Nếu là những tiên đế khác, liệu họ có vì Hỗn Độn chi linh mà dùng đến danh ngạch kia không?"
Vân Thanh Nham tự hỏi, khoảng vài giây sau, trong mắt hắn hiện lên vẻ kiên định: "Không nghi ngờ gì nữa, bọn họ sẽ…"
Ở Tiên giới, có một bí mật mà ít người biết đến, một tuyệt mật chỉ có Tiên đế mới biết.
Mỗi một Tiên đế đều có thể thu phục một Đế nô, đúng như tên gọi, Đế nô là tôi tớ chỉ có Tiên đế mới có thể thu phục, đối tượng có thể là Nhân tộc, cũng có thể là Yêu tộc, thậm chí là bất kỳ chủng tộc nào trong vạn tộc.
Đế nô không chỉ tuyệt đối trung thành với Tiên đế, mà còn vô điều kiện phục tùng mọi mệnh lệnh của Tiên đế, cho dù Tiên đế ra lệnh cho Đế nô tự sát ngay lập tức, Đế nô cũng sẽ không có một tia chống đối.
Không chỉ vậy, Đế nô còn có thể thay Tiên đế gánh chịu mọi tổn thương, thậm chí thay Tiên đế chết!
Ví như, nếu Tiên đế đại chiến với người khác bị trọng thương, chỉ cần một ý niệm là có thể chuyển toàn bộ thương thế sang người Đế nô.
Về phần thủ pháp để Đế nô thay Tiên đế chết thì lại càng đa dạng.
Ví dụ, Tiên đế chịu phải vết thương trí mạng, có thể để Đế nô thay mình chết, hay như khi thọ nguyên của Tiên đế sắp cạn, chỉ cần một ý niệm là có thể chuyển toàn bộ thọ nguyên của Đế nô sang người mình.
Nhưng vì danh ngạch Đế nô chỉ có một, nên bao gồm cả Vân Thanh Nham, trong Thập đại Tiên đế có đến chín vị vẫn giữ lại danh ngạch này, trừ khi gặp được đối tượng tuyệt hảo, nếu không sẽ không dễ dàng sử dụng.
Dù sao đối với Tiên đế mà nói, Đế nô tương đương với mạng sống thứ hai.
Vị tiên đế duy nhất đã vận dụng danh ngạch này là Hư Nguyên tiên đế, ngài là vị có tuổi thọ cao nhất trong Thập đại Tiên đế, có lời đồn rằng Hư Nguyên tiên đế sinh ra từ thời Tiên Cổ… mà ngài sở dĩ có thể sống lâu như vậy cũng là vì khi thọ nguyên sắp cạn, ngài đã sử dụng danh ngạch đó, để Đế nô thay mình chết.
Có tấm gương của Hư Nguyên tiên đế, rất nhiều Tiên đế đều giữ lại danh ngạch Đế nô, chuẩn bị đợi đến khi thọ nguyên sắp cạn mới dùng.
"Hỗn Độn Cổ Thú sinh ra từ thời hỗn độn, đã sống không biết bao nhiêu ức vạn năm, cho dù nhìn về tương lai, nó cũng tuyệt đối sống lâu hơn Bản đế…"
"Hơn nữa, chiến lực thời kỳ đỉnh cao của Hỗn Độn Cổ Thú cũng không thua kém Bản đế thời toàn thịnh, thu nó làm Đế nô, chẳng khác nào thu phục một tên nô bộc cấp Tiên đế…"
Vân Thanh Nham nhắm mắt lại, hai tay không ngừng kết ấn, mất trọn hơn mười phút mới đánh ra một thủ ấn phức tạp, thâm ảo đến cực điểm. Lập tức, thủ ấn này bao trùm lên trán của Hỗn Độn chi linh.
Ngay sau đó, một luồng năng lượng vô hình từ hư không giáng xuống, lần lượt chui vào cơ thể Vân Thanh Nham và Hỗn Độn chi linh.
Tiếp theo, linh hồn của Vân Thanh Nham và linh hồn của Hỗn Độn chi linh đã thiết lập một mối liên kết bền chắc không thể phá vỡ.
Dựa vào mối liên kết này, Vân Thanh Nham chỉ cần một ý niệm là có thể thấy rõ tu vi, vị trí của Hỗn Độn chi linh… cũng có thể chỉ bằng một ý niệm, khiến Hỗn Độn chi linh hồn bay phách tán!
Từ giờ phút này trở đi, Vân Thanh Nham đã hoàn toàn nắm giữ sinh tử của Hỗn Độn chi linh.
"Thiếu chủ!" Đúng lúc này, một tiếng hô kinh ngạc truyền đến, ngay sau đó, một trung niên mặc trang phục hộ vệ chạy tới mép hố trời, ánh mắt đầy kinh hãi nhìn Vân Thanh Nham ở phía dưới.
Là Trần Võ!
Hắn bị trận chiến kịch liệt hấp dẫn tới đây.
"Đây… đây là thi thể của thủ lĩnh Vân Hạo!" Trần Võ phát hiện thi thể của Vân Hạo, không khỏi hít một hơi khí lạnh.
"Hắn do ta giết!" Vân Thanh Nham nói, hắn ngẩng đầu nhìn Trần Võ một cái, rồi nói thêm: "Hắn phản bội gia tộc, đầu quân cho Lâm gia."
"Trên người có đan dược không?" Vân Thanh Nham lại hỏi.
"Có, nhưng chỉ là thuốc chữa thương bình thường nhất!" Trần Võ vội vàng lấy ra một cái bình nhỏ, tung người nhảy xuống hố trời, đưa bình nhỏ cho Vân Thanh Nham.
Vân Thanh Nham mở nắp bình, một hơi nuốt hết cả bình đan dược.
"Hộ pháp cho ta!" Vân Thanh Nham nói xong liền lập tức ngồi xếp bằng, bắt đầu vận công tiêu hóa dược lực.
Vì bị thương rất nặng, Vân Thanh Nham mất trọn hai giờ mới luyện hóa xong đan dược trong bụng.
Mặc dù vẫn còn rất suy yếu, nhưng trên mặt hắn đã khôi phục được vài phần huyết sắc.
"Trần Võ, ngươi có bằng lòng đổi họ, trở thành một thành viên của Vân thị gia tộc chúng ta không?" Vân Thanh Nham ngẩng đầu nhìn về phía Trần Võ nói.
"Hộc…" Hơi thở của Trần Võ bỗng trở nên nặng nề, hắn quỳ một gối xuống đất, trên mặt lộ vẻ kích động không thể kìm nén: "Thiếu… Thiếu chủ, thuộc hạ nguyện ý!"
Đối với tùy tùng của Vân thị gia tộc, vinh dự lớn nhất không gì bằng được ban cho họ "Vân", chỉ có như vậy, bọn họ mới thực sự là một thành viên của Vân thị gia tộc.
"Sau này Linh Dược Viên này sẽ do ngươi, Vân Võ, phụ trách!" Vân Thanh Nham nói, rồi khoát tay ra hiệu cho Vân Võ đứng dậy.
Đạo ngự nhân của Vân Thanh Nham trước nay luôn là có công thì thưởng, có tội thì phạt.
Vân Võ xuất hiện vào thời khắc mấu chốt, đưa một bình đan dược giải nguy cho hắn, tự nhiên phải thưởng, mà còn là trọng thưởng!
Ban họ Vân!
Đối với người ngoài, việc này có lẽ không là gì, nhưng với những người đi theo Vân thị gia tộc, được ban họ lại là vinh dự lớn nhất. Đương nhiên, loại ăn cây táo rào cây sung như Vân Hạo thì lại là chuyện khác.
Về phần quản lý Linh Dược Viên, đối với Vân Võ vốn đang làm việc tại đây, cũng tương đương với việc được thăng quan tiến chức.
Không thể không nói, Vân Thanh Nham rất biết cách ban thưởng cho thuộc hạ, với tư cách là bậc trên, hắn dùng cái giá nhỏ nhất để thuộc hạ nhận được phần thưởng mà họ cần nhất.
"Đa tạ Thiếu chủ! Ta, Vân Võ, xin thề đời này kiếp này đều sẽ trung thành với Vân thị gia tộc!" Vân Võ quỳ trên đất, vẻ mặt kích động nhưng nghiêm túc thề.
Vân Thanh Nham khẽ gật đầu, khoát tay ra hiệu cho Vân Võ đứng dậy.
Sau đó, hắn lại chuyển ánh mắt sang Hỗn Độn chi linh: "Còn muốn giả chết đến bao giờ?"
Nói rồi, hắn đá một cước, trực tiếp đá Hỗn Độn chi linh văng xa mấy mét, đau đến mức nó kêu oaoa, lập tức mở mắt.
"Meo!" Hỗn Độn chi linh trừng mắt nhìn Vân Thanh Nham, trong mắt có hận thù, nhưng nhiều hơn lại là sợ hãi.
Không còn cách nào khác, ai bảo sinh tử của nó đang nằm trong tay Vân Thanh Nham.
"Đừng không cam tâm, sau này ngươi sẽ biết, trở thành Đế nô của Bản đế, sẽ là may mắn lớn nhất đời này của ngươi!"
Vân Thanh Nham nhìn Hỗn Độn chi linh nói, rồi ánh mắt lại lạnh đi: "Còn nữa, đừng tưởng Bản đế dễ tính, nếu còn dùng ánh mắt oán hận đó nhìn Bản đế… đừng trách Bản đế trực tiếp xóa sổ ngươi khỏi thế gian này!"
Hỗn Độn chi linh bất giác rùng mình một cái, nó không dám nghi ngờ lời của Vân Thanh Nham, sự sát phạt quả quyết của hắn nó đã sớm được lĩnh giáo.
"Meo meo…" Hỗn Độn chi linh cuối cùng cũng kêu lên vài tiếng ôn hòa, hận ý trong mắt cũng hoàn toàn biến mất.
Nhờ có các loại linh dược trong Linh Dược Viên, Vân Thanh Nham chỉ dùng một ngày không chỉ chữa lành thương thế, mà tu vi cũng phục hồi đến Tinh cảnh ngũ giai.
Ngay sau đó, Vân Thanh Nham bắt đầu luyện chế đan dược.
Vì có sự trợ giúp của Hỗn Độn chi linh, tốc độ luyện đan của Vân Thanh Nham nhanh hơn bình thường khoảng mười lần.
Vài ngày trước, hắn luyện chế một lò Tụ Khí đan Nhân cấp thượng phẩm, mất gần hai ngày rưỡi.
Nhưng lần này, trong vòng ba canh giờ, hắn đã luyện chế một hơi ba lò Tụ Khí đan.
Ngoài Tụ Khí đan, hắn còn luyện chế mấy loại đan dược tăng tu vi khác, mỗi loại một lò, phẩm cấp đều là Nhân cấp thượng phẩm.
Mặt khác, Vân Thanh Nham còn luyện chế ra đan dược Vương cấp hạ phẩm… mặc dù số lượng chỉ có ba viên, nhưng về giá trị, ba viên đan dược Vương cấp hạ phẩm này còn đắt hơn nhiều so với tất cả các lò đan dược Nhân cấp thượng phẩm cộng lại.
"Ba viên Phục Linh đan, đủ để chữa trị linh hải cho huynh trưởng!" Vân Thanh Nham lẩm bẩm, cất ba viên đan dược Vương cấp hạ phẩm này đi.
"Meo meo!" Hỗn Độn chi linh dùng ánh mắt mong chờ nhìn Vân Thanh Nham.
"Ngươi yên tâm, Bản đế làm việc trước nay luôn công bằng, có thể luyện ra nhiều đan dược như vậy, ít nhất có một nửa là công của ngươi, cho nên…" Vân Thanh Nham vừa nói vừa chia một nửa số đan dược cho Hỗn Độn chi linh.
"Meo meo!" Hỗn Độn chi linh hưng phấn đến mức khoa tay múa chân, lập tức nuốt chửng số đan dược mà Vân Thanh Nham đưa cho nó…