Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Bãi đỗ xe dưới tầng hai.
Lý Dịch một thân một mình hành tẩu trên mặt đất tràn đầy nước bùn, hắn toàn thân căng cứng, cảnh giác quan sát bốn phía.
"Biết rõ nơi này có quỷ, chết không ít người, những người này vẫn kiên trì muốn một mình hành động, xem ra bọn họ đặt quyết tâm muốn lấy cái mạng của mình đánh cược một keo, Lão Nha đó đúng là độc, vẽ một cái bánh như thế, cái này ai chịu nổi a."
"Ngay từ đầu bọn họ chỉ là muốn đụng một cái, kiếm mấy vạn đồng tiền mà thôi, kết quả đến bây giờ mạng cũng không cần, ngay cả ta, dưới tình huống này cũng nhịn không được đi tìm kỳ vật."
"Dù sao cơ hội như vậy cả một đời có thể chỉ có một lần a, mọi người đều quá muốn tiến bộ."
Lý Dịch vừa suy nghĩ lung tung vừa cầm đèn pin tìm kiếm bốn phía. Đèn pin chiếu sáng có hạn, lại thêm một chút kiến trúc và cột chịu lực che chắn, tăng lên độ khó tìm kiếm. Quan trọng nhất là Lý Dịch không biết rốt cuộc mình phải tìm thứ gì. Bởi vì hắn không biết kỳ vật.
"Thừa dịp bây giờ nguy hiểm chưa xuất hiện, tùy tiện đi một vòng rồi trở về, chớ đi quá xa lạc đường, lần này ta kiếm được chút tiền thì thỏa mãn, không thể vì một kỳ vật thật giả không chừng mà là mất mạng của mình, về phần những người khác làm thế nào thì đó là chuyện của bọn họ, ta không thể bị mù quáng lôi cuốn."
Giờ phút này, Lý Dịch tỉnh táo không ít, lúc này hắn thả chậm bước chân. Tiếp tục đi về phía trước một đoạn thì hắn cảm thấy phạm vi mình tìm kiếm hẳn là đã đủ để bàn giao cho nên không đi sâu vào.
Đèn pin chiếu trái chiếu phải, nếu như không có gì khác thường thì hắn sẽ trở về. Nhưng rất nhanh, cách đó không xa, trong hắc ám truyền đến tiếng của Vệ Lý.
"Hình như bên chỗ ta có một vài thứ, mặc dù không biết đó là cái gì nhưng ta cảm thấy rất không tầm thường, nếu như các người có hứng thú thì có thể chạy qua chỗ của ta."
"Có phát hiện? Rất tốt, ta tới." Vương Hổ đáp lại.
Trương Khai Văn cũng nói: "Chờ ta, lập tức tới ngay."
Sau đó trong hắc ám, mấy chùm sáng tới gần một hướng.
"Cách ta không xa, đi qua nhìn một chút, ta không lấy được chút tình báo nào, có lẽ cuối cùng cũng không lấy được tiền." Lý Dịch suy nghĩ một chút, cũng mang theo vài phần hiếu kì tới gần.
Rất nhanh, mấy người gặp nhau ở một khu vực. Mặc dù bọn họ đứng rất xa nhau nhưng đèn pin đều chiếu về một hướng.
Đó là một phần mộ đã bị nứt ra, hình như là phần mộ đó đã bị người ta đào, bên cạnh là bia mộ bị vỡ vụng khắp nơi, xung quanh còn có một số vật dụng dùng để tế lễ, có điều mộ phần bị hỏng đó rất là đặc biệt, hoàn toàn không phải là sản phẩm của địa cầu, giống như là một cổ mộ rất mới.
"Cảm giác của ta bị sai?"
Lý Dịch dùng đèn pin chiếu vào mộ phần đó, phát hiện xung quanh mộ phần có một vầng sáng bao phủ, nhưng theo ánh sáng từ đèn pin cầm tay rời khỏi thì vầng sáng đó lại ẩn nấp trong hắc ám biến mất không thấy.
"Không phải là ảo giác, nơi đó giống như có chút không giống."
Vốn đã tỉnh táo lại nhưng bây giờ tim lại đập thình thịch.
Nơi đó sẽ là kỳ vật bọn họ nói sao?
Không dám xác định.
Nhưng vị trí không xa, nếu như xích lại gần nhìn một chút liền biết.
Nhưng mà không phải chỉ có một mình hắn có ý nghĩ như vậy.
Nhưng mà bây giờ tất cả mọi người đều rất ăn ý không có tùy tiện hành động, bởi vì đèn pin của Vệ Lý không có chiếu vào phần mộ đó mà chiếu vào mặt đất xung quanh.
Bọn họ nhìn thấy trên mặt đất xung quanh phần mộ quỷ dị mọc ra từng cánh tay người chết, những cánh tay đó dính đầy nước bùn, vặn vẹo biến hình, thoạt nhìn cực kỳ quỷ dị hơn nữa càng tiến về phía trước thì số lượng càng nhiều, mà khiến cho người ta cảm thấy kinh hãi hơn là bọn họ nhìn thấy trong nước bùn hình như có thứ gì đó đang động đậy.
"Khó trách Vệ Lý không dám đi tới phía trước."
Lý Dịch trong lòng run lên, hắn có dự cảm, một khi đặt chân khu vực phía trước, bọn họ sẽ phải gánh chịu tập kích đáng sợ khó có thể tưởng tượng.
Một khi ngoài ý muốn xuất hiện, thân là người bình thường, xác suất bọn họ sống sót tuyệt đối rất thấp.
Cho nên Vệ Lý không phải hảo tâm thông báo cho bọn họ mà là hắn không có nắm chắc vượt qua khu vực này, cần những người khác hỗ trợ thử sai.
"Đường đang ở trước mắt, phong hiểm có, nhưng ích lợi rất lớn, chọn như thế nào, xem các ngươi."
Giờ phút này, Vệ Lý vừa lau sạch kính vừa chậm rãi nói ra: "Bây giờ quay đầu rời đi, cầm lại mười vạn đồng còn dư lại không thành vấn đề, chỉ là trước khi làm ra lựa chọn phải suy nghĩ cho kỹ."
Mấy người đều không nói một lời, lâm vào trầm mặc ngắn ngủi.
Bọn họ đang do dự, lại đang chờ đợi chim đầu đàn.
Nhưng mà cùng lúc đó, lầu một.
Vị nữ tử dáng người cao gầy đó đang đứng trong một gian phòng, nhắm mắt lại, không nhúc nhích.
Nàng bảo trì tư thế này đã một thời gian, giờ phút này khóe miệng chợt nở một nụ cười: "Quả nhiên bọn họ đã an toàn tới hạch tâm khu vực đó, ta thông qua một chút động tĩnh đoán được vị trí của bọn họ, hơn nữa trước mắt năm người một người cũng không chết, suy đoán trước đó là thật, người bình thường sẽ không bị lệ quỷ du đãng dưới lầu để mắt tới."
"Bởi vì bọn họ không có mở ra linh môi, không nhìn thấy lệ quỷ cho nên sẽ không bị tập kích, bước vào tu hành giống chúng ta, con mắt có thể trông thấy rất nhiều thứ người bình thường nhìn không thấy, trên thực tế chỉ cần chúng ta đi vào tầng tiếp theo thì sẽ bị rất nhiều lệ quỷ tập kích, mà lệ quỷ dưới tầng hai càng nhiều, lít nha lít nhít, lấy thực lực của chúng ta xông vào sẽ chết rất thê thảm." Bên cạnh, Lão Nha trầm giọng nói.
"Nghĩ đến năm người bọn họ bên người có vô số lệ quỷ hung hiểm, ta cũng không khỏi lông tơ dựng đứng, nhưng có đôi khi vẫn hâm mộ bọn họ, không nhìn thấy chẳng khác nào không có, không có thì sẽ không sợ, nếu không bọn họ đâu dễ đi tới khu vực hạch tâm như vậy, đã sớm sợ mất mật."
Nữ tử dáng người cao gầy tiếp tục nói: "Tránh đi lệ quỷ mà bọn họ nhìn không thấy tập kích chỉ là bước đầu tiên mà thôi, nhưng là đồ chơi ở đó không đơn giản, đã tạo thành phược linh, một khi tới gần sẽ chết rất thê thảm."
"Mấy người này tố chất rất cao, đều rất tặc, bọn họ sẽ không tùy tiện đến gần, hơn phân nửa sẽ chỉ đứng xa nhìn một chút, sau đó chụp ảnh rồi rời khỏi." Lão Nha suy nghĩ một chút nói.
"Như vậy cũng được, chỉ cần một tấm hình, ta có thể xác định vị trí chính xác, đến lúc đó ta tụ tập mấy bằng hữu xông một lần, chỉ cần hành động nhanh, lấy được đồ không khó." Nữ tử này nói, đột nhiên khẽ ồ lên một tiếng.
"Thế nào?"
Nữ tử đột nhiên mở mắt, sau đó lập tức nói: "Đáng chết, Vương Hổ đó muốn lấy đồ của phược linh, hành vi của hắn khiến cho vong hồn trong cả khu vực bạo động, chúng ta không thể ở chỗ này, phải rời khỏi nhà này, nếu không chúng ta cũng sẽ bị tác động đến."
"Năm người bọn họ đều chết chắc." Lão Nha thay đổi sắc mặt.
Hai người nhanh chóng rút lui khỏi khu vực nguy hiểm, đồng thời hắn phân phó thủ hạ cách xa nơi này.
Giờ phút này, bãi đậu xe dưới tầng hai.
Vương Hổ bước về phía trước, hắn nhảy lên, hai chân tinh chuẩn rơi vào một chỗ trên mặt đất, dựa theo tình huống bình thường, lúc này thân thể hắn cũng đã lâm vào nước bùn, nhưng hết lần này đến lần khác lại không có, bởi vì dưới chân của hắn là một ô tô bị nước bùn vùi lấp.
Ô tô thành bàn đạp cho hắn, để hắn nhanh chóng tới gần mộ phần.
Nhưng cho dù là nghĩ ra biện pháp này nhưng hành vi của hắn đã gây ra phản ứng đáng sợ.
"A! A!"
Tiếng kêu rên thống khổ bắt đầu quanh quẩn trong hắc ám, bên trong nước bùn mềm mại có thật nhiều cỗ thi thể vặn vẹo quái dị đang ngọ nguậy, bọn họ mở rộng miệng, biểu cảm thống khổ, không ngừng tới gần Vương Hổ, cánh tay dính đầy bùn đất đó cũng như cỏ dại bắt đầu đung đưa, định săn giết hết thảy mọi thứ nó có thể đụng vào.
"Những thứ này mẹ nó là thứ đồ gì a?"
Một màn như thế khiến cho ta hãi hùng khiếp vía.
Vương Hổ nhảy tới trước một cái, tránh đi một cánh tay đáng sợ ở chỗ sâu trong nước bùn, nhưng lần này vận khí của hắn tựa như có chút không tốt, chỗ đậu xe trước mặt trống không, dưới nước bùn không có ô tô.
Thân thể cao lớn của hắn bị lún xuống một nửa.
Động tác trở nên chậm chạp, thi thể trong nước bùn xung quanh nhúc nhích, giãy dụa dũng mãnh lao tới hắn, chỉ vài giây đồng hồ, bên người Vương Hổ đã tràn đầy những thứ đáng sợ đó, tựa như lập tức sẽ kéo hắn vào nước bùn, triệt để nuốt hết.
"Thân thể, mẹ nó ngươi tranh thủ động cho ta."
Hắn rống giận, bắp thịt cả người căng cứng, cầu sinh dục mạnh mẽ bạo phát ra lực lượng khó có thể tưởng tượng.
Vương Hổ tránh thoát nước bùn trói buộc, nhanh chóng bò lên trên trần một chiếc xe hơi gần đó.
Nhưng nguy hiểm lại chưa giải trừ, bởi vì thi thể tuôn hướng hắn càng nhiều.
Nhưng mà vào thời khắc này, Vệ Lý lại động, hắn từng bước giẫm lên nước bùn mềm mại, lấy tốc độ nhanh nhất mình có thể đạt tới tới gần mộ phần đó.
Thi thể đáng sợ trong nước bùn đều bị Vương Hổ hấp dẫn, đối với hắn mà nói thì đây là một cơ hội.
"Ta chỉ có một cái mệnh nát, bây giờ không liều còn chờ cái gì." Trương Khai Văn lập tức cởi giày, hắn cũng định xuyên qua khu vực nguy hiểm trước mắt.
Giờ phút này, ba người bắt đầu cược mệnh.
"Đi hay là không đi?"
Giờ khắc này, Lý Dịch nhanh chóng suy nghĩ, hắn rất động tâm, bởi vì con đường trước mắt của hắn có ô tô làm bàn đạp, thi thể trong nước bùn lại bị những người khác hấp dẫn đi.
Hắn có nắm chắc có thể thuận lợi vượt qua khu vực nguy hiểm trước mắt đến gần mộ phần đó.
Nhưng cũng chỉ thế thôi.
Trong mộ phần còn có hung hiểm hay không, có tồn tại kỳ vật hay không, mình có thể an toàn trở lại hay không, Lý Dịch cũng không biết, cũng không có suy nghĩ.
Bởi vì sau một khắc hắn cũng xông ra ngoài.
"Ta cũng muốn tiến bộ a."