Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

(Kim Kỳ: Cháu cũng muốn! Chú cho cháu vài gói đi ạ!)
(Cháu nữa!)
(Cháu!!!)
(Cháu nữa, chú ơi!!!)
...
(Trần Hải: Trong túi không gian của mỗi người đều có một chai nước tinh khiết 500ml và hai miếng bánh quy nén, dùng tiết kiệm có thể duy trì ba ngày, tính cả nước tiểu và mọi cách chống đói thì đại khái có thể sống được năm ngày. Sau khoảng thời gian đó mọi người mới đi cầu xin người khác giúp đỡ thì còn nghe được.)
(Phương Bằng: Anh là ai? Cha tôi chắc? Đến cha tôi còn chẳng quản tôi nữa là anh!)
(Đúng vậy, đạo lý này thì ai mà chẳng biết, nhưng muốn tích trữ thêm chút vật tư có gì sai sao?)
(Chó lo chuyện gà!)
...
(Trần Hải: Đây là tận thế! Không phải thiên tai! Ai cũng muốn sống sót, nhưng các người không dựa vào bản thân mà lại muốn lấy lòng tốt của người khác lấp đầy sự tham lam của mình, đây là tam quan gì vậy? Đó gọi là lợi dụng! Chú Bao, chú cũng đừng thật thà như vậy, bây giờ là thời kỳ đặc biệt, ai biết đối phương là loại người gì, chú cho bọn họ thì chú phải làm sao? "Của cải không để lộ ra ngoài".)
(Phương Bằng: Nói ai là loại người gì đấy hả? Nếu không phải tình huống đặc biệt, anh có tin tôi qua đó đánh chết anh không hả?)
(Kim Kỳ: Lại còn nói tam quan chúng tôi có vấn đề, anh sợ chú Bao chia hết đồ cho chúng tôi, đến lúc anh đến thì không còn gì nên mới nói như vậy chứ gì? Loại người như anh tôi thấy nhiều rồi, kẻ nào cũng thâm hiểm.)
(Trần Hải: Tôi không giống các người, tôi có nguyên tắc của mình.)
(Nguyên tắc? Thứ đó ăn được à? Nói cho sang miệng vậy thôi, chẳng thà nói là không hạ mình được nên ghen ăn tức ở với người khác. Hừ, đồ bỏ đi.)
(Bao Chính Thành: Ôi, chuyện này là lỗi của tôi, mọi người đừng cãi nhau nữa, cậu Trần nói cũng có lý, hơn nữa tôi cũng không thể cho nhiều người như vậy được. Thế này đi, năm ngày quả thật quá lâu, ba ngày sau nếu có ai không chịu đựng nổi thì cứ bảo tôi, tôi giúp được thì sẽ giúp.)
(Chậc, ba ngày? Ba ngày sau ông còn đồ ăn thừa à? Chắc chắn ngày ba bữa ăn no nê, nào quan tâm đến sống chết của bọn này nữa?)
(Tôi nghi ngờ ông ta cố ý khoe khoang, sợ chọc giận mọi người nên biên ra một cái cớ hay ho, bây giờ mục đích đạt được chắc chắn đang lén lút vui mừng, Bao Chính Thành cái khỉ gì, Bao Dã Tâm thì có!)
(Đúng vậy, đã là tận thế rồi, làm gì có người nào có đồ ăn mà mang ra chia sẻ với người khác chứ?)
Bao Chính Thành không trả lời nữa, chắc là bị chọc tức. Chính vì sự im lặng này mà bên dưới càng lúc càng nhiều lời nói gay gắt hơn.
(Nhìn xem, ý đồ bị vạch trần nên không dám nói nữa, loại người này còn ghê tởm hơn cả ông anh “Nguyên tắc” kia!)
Nhìn những lời "chỉ thẳng vào tim" này, Lục Minh chỉ biết cảm khái trong lòng. hắn biết môi trường sẽ thay đổi quan niệm sinh tồn, bóp méo nhân tính; nhưng không ngờ con người lại thay đổi nhanh như vậy.
Hắn nhấp vào ảnh đại diện của Trần Hải và Bao Chính Thành để xem, người trước có khuôn mặt kiên nghị, đầu đinh mặt chữ điền, nam tính chính trực, kết hợp với những lời anh ta nói, rất có khả năng đây là một người chính trực trong thế giới ban đầu.
Người sau là một người đàn ông trung niên ngoài bốn mươi tuổi, ăn mặc bình thường, đeo kính, người gầy gò, nhìn rất dễ gần. Tuy rằng không biết lời nói của ông ta là thật hay giả, nhưng khoe khoang vận may rõ ràng không phải chuyện người ở độ tuổi này sẽ làm. Mấy thanh thiếu niên mười mấy tuổi huyênh hoang khoe khoang còn có thể hiểu được, người ngoài bốn mươi đã trải qua bao nhiêu sóng gió của xã hội, làm gì có ai không bị xã hội mài mòn góc cạnh? Đó là nhóm người thấy náo nhiệt cũng lười tham gia.
Nếu là trước kia, người ta cũng sẽ không cay nghiệt đến vậy. Nhưng bây giờ là thời điểm tận thế, phải kiềm chế lòng tốt không cần thiết, yêu bản thân mới là chân lý, còn giúp đỡ người khác, vậy thì phải xem năng lực, và đối tượng.
Sau đó không còn thông tin hữu ích nữa, Lục Minh tắt kênh thế giới, bắt đầu xem chức năng chung thứ ba.
【Gian hàng giao dịch】: Chức năng chung, có thể mở nền tảng giao dịch để mua bán vật phẩm, rất tiện lợi. Cách mở: mặc niệm là được.
Dễ hiểu, dễ sử dụng, chỉ là hiện tại không có ai bán đồ.
Nghĩ lại cũng đúng, thứ này muốn hoạt động thì ít nhất cũng cần một khoảng thời gian tích lũy. Bây giờ mọi người đều đang trong nỗi sợ hãi của sự chưa biết, ai có thời gian chơi mấy thứ này?
Vậy thì chỉ còn lại chức năng chung cuối cùng, túi không gian.
Đây là khái niệm mà người Trung Quốc ít nhiều đều từng nghe qua, nhẫn trữ vật, không gian trữ vật, túi thần kỳ của Doraemon, luôn có một loại thuộc về ký ức của bạn.
【Túi không gian】: Chức năng chung, dùng để cất giữ vật phẩm (ngoại trừ sinh vật sống). Thời gian trong không gian dừng lại, cùng một loại vật phẩm có thể xếp chồng vô hạn, sau khi chết thì túi sẽ rơi ra, trở thành trạng thái vô chủ. Cách mở: mặc niệm là được.
Sau khi chết trở thành trạng thái vô chủ, xem ra sau này không chỉ phải chiến đấu với dị chủng, đồng loại cũng sẽ vì lợi ích mà tranh giành lẫn nhau.
Điều này khiến Lục Minh càng thêm kiên định với suy nghĩ bo bo giữ mình của hắn.
"Túi không gian."
Hắn mặc niệm để mở túi, sau đó một bảng ba lô xuất hiện trước mắt Lục Minh.