Ta Làm Thần Tiên Ở Tây Du (Dịch)

Chương 37. Đế Quân ban ơn riêng, Sơn Thần trái thượng lệnh (1)

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Thiếu Dương Đế Quân mỉm cười nói: “Lam Chân Nhân, ngươi có biết vị Linh Đài Sơn Thần kia là do ai tiến cử không?”

Lam Thái Hòa nghe vậy thì thoáng kinh ngạc, đáp: “Điều này hạ quan quả thực không biết.”

Thiếu Dương Đế Quân nói: “Linh Đài Sơn Thần chính là do Lão Quân tiến cử với Ngọc Hoàng Bệ hạ.”

Lam Thái Hòa chợt bừng tỉnh ngộ, liền mỉm cười nói: “Thì ra là vậy, thế thì chẳng có gì lạ nữa.”

Chỉ là... Lam Thái Hòa lại nói: “Yêu ma Ca Lâu La kia hiện đã bị bắt giữ, đang bị Linh Đài Sơn Thần trấn áp trong Sơn Thần Miếu, chẳng bao lâu nữa Linh Đài Sơn Thần sẽ dâng sớ bẩm báo.”

Thiếu Dương Đế Quân nói: “Ca Lâu La kia là tọa kỵ của Hư Không Tạng Bồ Tát, mà Hư Không Tạng Bồ Tát lại là một trong tám vị Bồ Tát Ma Ha Tát của Phật Môn, việc này xem ra có chút nan giải.”

Nói đến đây, Thiếu Dương Đế Quân lại căn dặn: “Ngươi quay về cũng hãy viết một phong tấu sớ về việc này trình lên, đến lúc đó sẽ cùng với tấu sớ của Linh Đài Sơn Thần gửi đến Thần Tiêu Ngọc Phủ.”

Lam Thái Hòa khom mình bái lạy: “Hạ quan xin tuân pháp chỉ.”

Thiếu Dương Đế Quân lại nói với Lam Thái Hòa: “Khoan đã, hãy tạm đừng rời đi.”

Nói đoạn, Thiếu Dương Đế Quân quay người về phía Đồng tử đứng cạnh, dặn dò: “Hãy đi lấy một viên ‘Ngũ Chuyển Hồi Nguyên Đan’ đến đây, giao cho Lam Chân Nhân.”

“Vâng.” Đồng tử khom người lĩnh mệnh.

Không lâu sau, Đồng tử kia đã mang một hộp ngọc chứa ‘Ngũ Chuyển Hồi Nguyên Đan’ đến trước mặt Lam Thái Hòa. Lam Thái Hòa đưa tay nhận lấy hộp ngọc, hướng về phía Thiếu Dương Đế Quân bái tạ: “Đa tạ Đế Quân ban đan.”

Ngũ Chuyển Hồi Nguyên Đan này chính là tiên đan do Thái Thượng Lão Quân luyện chế, chỉ cần nhục thân vẫn còn, bất kể thương thế nặng đến đâu, chỉ cần dùng một viên là có thể lập tức hồi phục như cũ.

Thiếu Dương Đế Quân phất tay, sau đó Lam Thái Hòa liền cáo lui, rời khỏi đại điện.

Chẳng bao lâu sau, tấu sớ của Trang Diễn đã được gửi đến Nhân Gian Bộ, lại một lát nữa, tấu sớ của Lam Thái Hòa cũng được trình lên.

Thiếu Dương Đế Quân gộp hai phong tấu sớ lại làm một, toàn bộ đều đệ trình lên Thần Tiêu Ngọc Phủ.

Tại Thần Tiêu Ngọc Phủ, Đại Chủ Sự của Thái Huyền Đô Tỉnh là Văn Xương Đế Quân nhận được tấu sớ do Thần Tiêu Ngọc Phủ trình lên. Hắn sau khi xem xét kỹ lưỡng, liền cất giọng truyền lệnh: “Truyền chỉ đến Linh Sơn Thắng Cảnh, Lộc Môn Sơn Đạo Tràng, mời Hư Không Tạng Bồ Tát đến Thái Huyền Đô Tỉnh nghị sự.”

“Cẩn tuân pháp chỉ.” Truyền Chiếu Sứ ở phía dưới cung kính lĩnh mệnh.

Chẳng bao lâu sau, một vệt Phật quang từ Tây Phương Cực Lạc thế giới bay thẳng lên chín tầng trời, sau một nén hương thì tiến vào Đại La Thiên qua cổng Tây Thiên Môn, rồi hạ xuống Thái Huyền Đô Tỉnh.

“Bẩm Đế Quân, Hư Không Tạng Bồ Tát đã lên trời, hiện đang ở ngoài điện chờ triệu kiến.” Một vị Đồng tử bước vào trong ‘Thái Hoa Điện’ bẩm báo.

Văn Xương Đế Quân phán: “Tuyên mời Hư Không Tạng Bồ Tát vào điện.”

Đồng tử cao giọng xướng lên: “Văn Xương Đế Quân có pháp chỉ, mời Hư Không Tạng Bồ Tát vào điện bệ kiến.”

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, Hư Không Tạng Bồ Tát toàn thân tỏa bảo quang, thong thả bước vào bên trong Thái Hoa Điện, tiến đến giữa đại điện, hai tay chắp lại thành hình hoa sen mà bái lạy: “Bần tăng bái kiến Đế Quân.”

Văn Xương Đế Quân mỉm cười nói: “Bồ Tát không cần đa lễ, mời Bồ Tát an tọa.”

Hư Không Tạng Bồ Tát cất lời bái tạ, rồi bước đến chiếc ghế đàn hương ở vị trí thượng thủ bên phải đại điện mà ngồi xuống.

Sau đó, Văn Xương Đế Quân lệnh cho Thái Huyền Sứ đem tấu sớ do Nhân Gian Bộ gửi tới đặt trước mặt Hư Không Tạng Bồ Tát, rồi nói: “Bồ Tát, đây là tấu sớ từ Nhân Gian Bộ trình lên, vụ án bên trong có liên quan đến Bồ Tát, xin mời Bồ Tát xem qua.”

Hư Không Tạng Bồ Tát nghe vậy, lần nữa bái tạ một tiếng, rồi mới cầm lấy phong tấu sớ được đưa đến trước mặt mà xem xét.

Một lát sau, Hư Không Tạng Bồ Tát đặt tấu sớ xuống, đứng dậy thỉnh tội: “Là do bần tăng lơ là quản giáo, mới khiến cho nghiệt súc kia trốn xuống hạ giới làm yêu, gây họa cho sinh linh, đây là lỗi của bần tăng, đặc biệt đến đây xin thỉnh tội với Đế Quân.”

Văn Xương Đế Quân đứng dậy bước xuống thềm điện, tiến lên đỡ Hư Không Tạng Bồ Tát dậy, rồi nói: “Bồ Tát nói quá lời rồi, việc này là do tọa kỵ tự ý trốn xuống gây họa cho nhân gian, Bồ Tát không có tội trách gì cả.”

Nghe được lời của Văn Xương Đế Quân, Hư Không Tạng Bồ Tát tức thì khom người bái lạy: “Đa tạ Đế Quân.”

Văn Xương Đế Quân gật đầu, lại nói: “Chỉ là Ca Lâu La kia nên xử trí thế nào?”

Hư Không Tạng Bồ Tát đáp: “Nghiệt súc này hạ giới làm yêu, hãm hại nhân mạng, nay đã bị Thiên Đình bắt giữ, tự nhiên phải nghe theo sự xử trí của Thiên Đình.”