Ta Làm Thần Tiên Ở Tây Du (Dịch)

Chương 25. Lam Thái Hòa phụ thương, Kim Thiền Tử giải vây (1)

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Lại nói, Lam Thái Hòa diễn quẻ tìm kiếm thiên cơ, một đường tìm đến bên ngoài Ám Kim động tại Đọa Tạng sơn, cảnh tượng trước mắt lập tức khiến hắn không khỏi kinh hãi.

Chỉ thấy trong đống đá lởm chởm bên ngoài động phủ, xương người vỡ vụn được rải khắp nơi, trên những vách đá và cành cây khô còn treo đầy da người.

Lam Thái Hòa cả giận, quát lớn: "Yêu ma thật to gan, lại dám sát hại nhiều sinh linh đến thế."

Dứt lời, chỉ thấy hắn đưa tay lên bấm một pháp quyết, mặt đất đầy đá vụn bên ngoài động phủ đột nhiên vươn lên một cây đại thụ khổng lồ, “rầm” một tiếng liền nện thẳng vào đỉnh Ám Kim động.

Trong phút chốc, núi rung đất chuyển, vách đá nứt toác, đá sỏi vỡ tan. Tiểu yêu canh giữ bên ngoài động bị dọa đến mặt mày thất sắc, la hét không ngừng, một lát sau mới ổn định lại thân hình, lớn tiếng quát: "Là kẻ nào ăn phải tim gấu gan báo? Dám cả gan mạo phạm Ám Kim động phủ của ta?!"

Một lúc sau, một vầng tiên quang hạ xuống, chỉ thấy Lam Thái Hòa xách theo giỏ hoa, toàn thân bao phủ trong tiên quang đáp xuống trước Ám Kim động, cất tiếng nói với tiểu yêu kia: "Ta là Phục Ma Sứ Lam Thái Hòa của Thái Huyền Chân Phủ, mau đi gọi đại vương nhà ngươi ra đây gặp ta."

Tiểu yêu kia thấy Lam Thái Hòa toàn thân tiên quang rực rỡ, khí độ phi phàm, lập tức đáp: "Ngươi cứ đợi ở đây, ta đi bẩm báo đại vương."

Lúc này bên trong Ám Kim động, yêu vương vừa ăn uống no say đang định nghỉ ngơi, đột nhiên cảm thấy núi rung đất chuyển, bụi đá từ trên đỉnh động phủ vương vãi khắp nơi, nhất thời nổi giận: "Có chuyện gì vậy?"

Mấy tên yêu tướng đưa mắt nhìn nhau, đang định ra ngoài xem xét thì thấy tiểu yêu gác cổng chạy vào bẩm báo: "Bẩm báo đại vương, bên ngoài có một kẻ tên Lam Thái Hòa, tự xưng là Phục Ma Sứ của Thái Huyền Chân Phủ gì đó, nói muốn đại vương ngài ra gặp hắn."

"Lam Thái Hòa?"

"Thượng Động Bát Tiên?"

Nghe thấy cái tên này, các yêu tướng bên dưới lập tức có phản ứng, Bì Ý La vừa được ban thưởng liền cất lời: "Đại vương, chắc chắn là do Thổ Địa Thần của mấy thôn trang kia đã bẩm báo lên Nhân Gian Bộ của Thiên Đình rồi."

Yêu vương lại tỏ ra vô cùng bình thản, chỉ cười lạnh một tiếng: "Đừng nói là một Lam Thái Hòa, cho dù Thượng Động Bát Tiên có đến đông đủ, ta cũng chẳng thèm để vào mắt."

Nói xong, yêu vương đứng dậy: "Các ngươi theo ta ra ngoài gặp hắn một phen."

Các yêu tướng cung kính tuân lệnh, sau đó cùng yêu vương bước ra khỏi động phủ.

Yêu vương dẫn theo một đám yêu tướng bước ra ngoài, vừa nhìn đã thấy ngay một Lam Thái Hòa có dung mạo tuấn mỹ, dáng người thẳng tắp như ngọc.

Mà Lam Thái Hòa cũng nhìn rõ hình dáng của yêu vương này, điều đặc biệt khiến hắn kinh ngạc là trên người yêu vương lại phảng phất một tia Phật ý nhàn nhạt.

Sắc mặt Lam Thái Hòa lập tức trở nên nghiêm nghị, chỉ thấy hắn cúi đầu chắp tay làm lễ trước, nói: "Bần đạo là Phục Ma Sứ Lam Thái Hòa thuộc Nhân Gian Bộ của Thái Huyền Chân Phủ, ra mắt đại vương."

Yêu vương cũng chắp tay làm lễ đáp lại, hướng về Lam Thái Hòa nói: "Chân nhân giá lâm Ám Kim động của ta, không biết có điều gì chỉ giáo?"

Lam Thái Hòa hỏi: "Dám hỏi đại vương, sinh linh của một trấn ba thôn dưới chân Linh Đài sơn có phải đang ở chỗ đại vương không?"

Yêu vương đáp: "Không sai, những người đó quả thực đang ở trong động phủ của ta."

Lam Thái Hòa nói: "Đại vương, huyết thực sinh linh là việc làm có hại cho thiên hòa, mong đại vương hãy thả hết những phàm nhân này trở về."

Yêu vương nói: "Những phàm nhân này tội nghiệt sâu nặng, bị ta huyết thực chính là con đường giúp họ rửa sạch tội nghiệt, luân hồi giải thoát, đâu có gì tổn hại thiên hòa? Chân nhân đừng nên chấp nhất vào vẻ bề ngoài."

Giọng điệu Lam Thái Hòa trở nên cứng rắn: "Ta thân là Phục Ma Sứ của Thiên Đình, đã tiếp nhận pháp chỉ thì phải hoàn thành sứ mệnh, xin đại vương hãy để những phàm nhân này rời đi."

Yêu vương nhàn nhạt đáp: "Chân nhân đừng ép người quá đáng."

Lam Thái Hòa nói: "Nếu đại vương không chịu thả người, vậy đừng trách bần đạo mạo phạm." Nói đoạn, Lam Thái Hòa nhẹ nhàng đưa tay phải lên, trong nháy mắt đã bấm xong một chỉ quyết.

Yêu vương kia phá lên cười "ha ha", chỉ thấy sau lưng hắn hắc diễm quang mang lóe lên, trong chớp mắt đã mọc ra hai đôi cánh vàng.

Yêu vương vỗ đôi cánh vàng một cái liền bay vút lên bầu trời, từ trên cao nhìn xuống Lam Thái Hòa mà nói: "Vậy thì ta muốn xem thử, ngươi có thần thông gì!"

Lam Thái Hòa nghe vậy, không còn do dự, chỉ quyết trong tay lập tức phát động, chỉ thấy trong Đọa Tạng sơn ‘vạn mộc nhu phát’, vô số cây cối dây leo từ dưới lòng đất mọc lên, bao phủ toàn bộ Ám Kim động, phong ấn nó dưới một màu xanh biếc.

Những tiểu yêu kia càng không cần phải nói, trong nháy mắt đã bị những dây leo gỗ kia quấn chặt phong bế, còn các yêu tướng thì đều lấy binh khí ra chém đâm, nhưng lại không thể làm tổn hại những dây leo gỗ kia mảy may, trong chớp mắt cũng bị quấn chặt lại.