Ta Làm Thần Tiên Ở Tây Du (Dịch)

Chương 11. Yêu ma gieo tiếng ác, Trang Diễn ra tay cứu người (1)

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Rất nhanh, trong động phủ vang lên một tràng âm thanh ‘chíu chít chíu chít’ ồn ào, không lâu sau, mấy con tiểu yêu toàn thân đen kịt, mỏ chim vuốt chim khiêng một khối băng điêu khắc hình người đến trước mặt Ca La Đại Vương.

Ca La Đại Vương lập tức nhảy xuống khỏi bảo tọa, đi đến trước khối băng điêu khắc hình người, chỉ thấy bên trong khối băng đông cứng một nàng tiên nữ có vẻ đẹp tuyệt thế, dung mạo hoa nhường nguyệt thẹn.

Nàng tiên nữ tuy bị đông cứng trong khối băng, nhưng đôi mắt vẫn linh động nhìn Ca La Đại Vương.

Ca La Đại Vương đưa tay ôm lấy khối băng nói: “Mỹ nhân à, ngươi hà tất phải khổ sở như vậy chứ? Tự đóng băng mình trong đó, có lạnh không?”

Nàng tiên nữ nhìn Ca La Đại Vương, sau đó một giọng nói trong trẻo, nhẹ nhàng và tinh tế truyền ra: “Đại vương, ta là Nghê Thường Tiên Tử, thị tòng trong Quảng Hàn Cung, là Thất Phẩm tiên quan của Thiên đình. Thái Âm Tinh Quân chính là thượng quan của chúng ta, nếu nàng ấy truy cứu, đại vương khó thoát tội. Còn không bằng bây giờ đưa ta ra khỏi động phủ, thả ta về trời, ta còn có thể nói tốt cho đại vương vài câu.”

Ca La Đại Vương mất kiên nhẫn nói: “Lời này ngươi đã nói cả trăm lần rồi. Thiên đình? Thiên đình thì sao chứ? Nơi này là Tây Ngưu Hạ Châu, đừng nói là Thái Âm Tinh Quân, cho dù là Cửu Thiên Đãng Ma Tổ Sư đến đây cũng phải tuân theo quy củ.”

Nói xong, Ca La Đại Vương lại nói với Nghê Thường Tiên Tử: “Mỹ nhân à, nếu ngươi chịu ra ngoài làm phi tử của ta, ta bảo đảm sẽ để ngươi sống sung sướng hơn trên trời gấp vạn lần.”

Nghê Thường Tiên Tử đảo mắt một cái, sau đó không nói gì nữa, trong lòng chỉ mong cứu binh từ trên trời mau đến.

Ca La Đại Vương thấy Nghê Thường Tiên Tử lại im lặng, liền nói với đám tiểu yêu: “Các con, thêm củi nhóm lửa, sưởi ấm cho ái phi của ta.”

“Vâng, Đại vương.” Đám tiểu yêu lĩnh mệnh, rồi kẻ ôm củi, người nhóm lửa, trong động phủ nhất thời bận rộn vô cùng.

Rất nhanh, ngọn lửa lớn bùng lên, Ca La Đại Vương một chưởng vỗ vào khối băng, khối băng đang đông cứng Nghê Thường Tiên Tử lập tức bay lên trên đống lửa, bị đặt lên giá để nướng.

Sau đó, đám tiểu yêu ở dưới thêm củi thổi lửa, khơi lửa cời tro, thề vì hạnh phúc của Đại vương mà phải nung chảy cho bằng được khối băng lớn này.

Ngay lúc trong động phủ đang bận rộn khí thế ngất trời, bên ngoài động bỗng có một tiểu yêu vỗ cánh bay vào, mặt mày kinh hãi tột độ la lên: “Đại vương, không hay rồi, thiên binh thiên tướng đánh tới cửa rồi.”

Nghe lời này, đám tiểu yêu trong động lập tức sợ đến tái mặt, vứt củi, quạt mo, ôm đầu chạy toán loạn.

Còn Nghê Thường Tiên Tử trong khối băng thì mắt sáng rực lên, lòng vui mừng khôn xiết.

Ca La Đại Vương cũng giật mình kinh hãi, nhưng rất nhanh đã trấn tĩnh lại, nói: “Đừng hoảng hốt, cầm chắc binh khí, theo Đại vương ta ra nghênh chiến.”

Đám tiểu yêu nghe vậy, đồng loạt đi vào trong động lấy binh khí, một ít đầu mục thì phủ thêm áo giáp, đi theo Ca La Đại Vương, mênh mông cuồn cuộn đi ra Ác Âm Động.

Ra đến bên ngoài Ác Âm động, Ca La Đại Vương ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên trời có thiên binh giăng lưới trùng điệp, dưới đất có thiên binh tuần tra tầng tầng lớp lớp, trước mắt còn có một vị thiên tướng dẫn theo một nghìn thiên binh đang bày trận bên ngoài động.

Ca La Đại Vương trong lòng bình tĩnh lại đôi chút, lập tức bước ra một bước, hét về phía Chu Liệt: “Ngươi là thần tiên phương nào? Dám đến Quỷ Thanh Giản của ta gây sự?”

Chu Liệt lớn tiếng quát: “Ta là thiên tướng đứng trước điện của Lăng Tiêu Bảo Điện, chỉ vì ngươi bắt cóc tiên quan, cướp đi Nghê Thường Tiên Tử của Quảng Hàn Cung, Ngọc Hoàng đặc biệt phái ta dẫn thiên binh đến đây diệt trừ yêu ma, cứu về Nghê Thường Tiên Tử. Nếu ngươi biết uy nghiêm của ta, thì mau thả Nghê Thường Tiên Tử ra, trời có đức hiếu sinh, bản tướng có thể pháp ngoại khai ân, tha cho cả động sinh linh các ngươi. Nếu không, nhất định sẽ khiến cho ngươi động tan người nát, đoạn tử tuyệt tôn!”

Ca La Đại Vương hừ lạnh một tiếng, “Khẩu khí cũng không nhỏ, để xem ngươi có bản lĩnh thật sự hay không, có gan thì lên đây đấu tay đôi với ta.”

“Ha ha, một Địa Tiên nhỏ nhoi, bản tướng há lại sợ ngươi sao?” Chu Liệt nói xong, rút thanh kim đao bên hông rồi bay vút lên.

Ca La Đại Vương thấy vậy, cũng thi triển pháp lực, tế ra một thanh trường kiếm bay về phía Chu Liệt.

Một lát sau, hai người giao chiến trên không, đao kiếm va chạm, tiếng kim loại vang lên chói tai, nhưng Chu Liệt dù sao cũng có đạo hạnh Huyền Tiên, pháp lực tự nhiên cao hơn Ca La Đại Vương không chỉ một bậc.

Bên dưới, bầy yêu trong Ác Âm động đồng loạt hò hét cổ vũ cho Ca La Đại Vương, còn bên này, đám thiên binh cũng nổi trống trận, nhất thời trong Quỷ Thanh Giản trống trận vang trời, tiếng hò hét vang dội.