Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Ước chừng có bảy tám lượng.
Nhưng so với số tiền bạc này, thứ thực sự khiến Trương Viễn cảm thấy bất ngờ vui vẻ, là một cuốn sách đựng trong túi da thú.
Cuốn sách này dày hai ngón tay, trên bìa màu vàng nhạt viết bốn chữ lớn mạnh mẽ cứng cáp "Bàn Thạch Trang Công", mép sách đã sờn, hiển nhiên là đồ cũ lâu năm.
Trương Viễn thuận tay lật vài trang, trái tim không tự chủ được đập thình thịch.
Công pháp!
Đây chính là võ đạo công pháp mà hắn hằng mơ ước!
Chỉ là kích động thì kích động, Trương Viễn không vì thế mà mất đi lý trí, vội vàng cất kỹ cuốn bí tịch công pháp này.
Chuẩn bị chạy trốn.
Nơi đây là cửa đường vào núi, nói không chừng sẽ đột nhiên xuất hiện dân làng đi hái thuốc về.
Sự việc một khi bại lộ, thì Trương Viễn chắc chắn chết không có chỗ chôn!
Tuy nhiên ngay khi Trương Viễn định rời đi, một ý nghĩ táo bạo đột nhiên hiện lên trong đầu hắn.
Trương Viễn ngồi xổm xuống lần nữa.
Hắn lấy từ túi tiền ra mấy lượng bạc vụn nhét vào ngực mình, sau đó bỏ túi tiền cùng những vật linh tinh khác trở lại vào ngực thi thể hộ vệ Trần gia.
Tiếp đó vươn tay trái đặt lên thi thể.
Hiến tế!
Theo thiết lập của "Huyễn Tích", tế phẩm mà Thợ săn Thần Sào dâng lên cho Thần Sào, bắt buộc phải là chiến lợi phẩm do chính tay mình săn giết.
Trương Viễn không biết trong hiện thực, cái xác trước mắt này có thể làm vật tế hay không!
Dù sao cũng là sinh mệnh do hắn săn giết.
Giây lát sau, ấn ký Thần Sào trên mu bàn tay trái Trương Viễn lặng lẽ hiện lên.
Mà thi thể hộ vệ Trần gia lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được khô héo co rút lại, trong nháy mắt biến thành bộ dạng một cái xác khô phong hóa, hơn nữa lớp da mất nước bắt đầu bong tróc.
Dừng!
Trương Viễn mạnh mẽ nhấc tay trái lên, cưỡng ép ngắt quãng quá trình hiến tế.
【Nguyên chất +2.3】
Thật sự làm được!
Trương Viễn lập tức mừng rỡ quá đỗi, vội vàng kéo xác Trần Tam tới làm y hệt.
Nhưng tên lưu manh nhàn rỗi này, chỉ đổi được vỏn vẹn 0.6 điểm nguyên chất.
Không bằng một nửa con lợn rừng!
Trương Viễn không để ý, hắn càng không đi lục xác Trần Tam.
Tên này nghèo đến mức chặn đường cướp bóc, trên người mà có tài vật đáng giá mới là chuyện lạ đời!
Trương Viễn lại tìm về con dao đốn củi của mình, đem nửa con lợn rừng vứt bỏ lúc nãy hiến tế triệt để cho Thần Sào.
Lại thu được 0.8 điểm nguyên chất.
Lần này hời to rồi!
Nhìn hai cái xác khô khủng bố ngã ở lối vào đường núi, Trương Viễn cười lạnh một tiếng, sau đó đầu không ngoảnh lại lặn vào rừng cây.
Hắn đi một con đường nhỏ hẻo lánh khác, lặng lẽ trở về nhà ở Trần Gia thôn.
Rửa sạch mùi máu tanh trên người, lại thay một bộ quần áo khác.
Keng keng keng!
Sắc trời dần tối, bỗng nhiên một hồi tiếng chiêng dồn dập làm kinh động tất cả mọi người trong thôn.
"Nguy rồi, có người đụng tà rồi!"
Tiếng chiêng vang, tai ách tới!
Trong Trần Gia thôn từ người già tóc bạc phơ đến trẻ con chập chững biết đi, đều biết một khi trong thôn đánh chiêng, đồng nghĩa với việc có người chết bất đắc kỳ tử.
Lại nghe nói đụng tà, rất nhiều người tim đập chân run chạy từ trong nhà ra.
Chủ yếu là thanh niên trai tráng và người già trong thôn, còn nữ nhân hài tử thì cơ bản đều sợ sệt trốn trong nhà.
"Thất Bá, xảy ra chuyện gì vậy?"
Có người nơm nớp lo sợ chặn đường lão nông phu đang đánh chiêng hỏi thăm.
Lão nông phu nóng như lửa đốt nói: "Mọi người mau ra cửa đường núi xem, không biết hai người nhà ai đụng tà rồi."
Hai người?
Mọi người ai nấy đều biến sắc, vội vàng chạy về phía cửa đường núi.
"Nương, hài nhi ra ngoài xem sao."
Nghe thấy động tĩnh bên ngoài, Trương Viễn nói với mẫu thân: "Sẽ về ngay thôi."
Trương mẫu lo lắng: "Chú ý an toàn nhé."
"Vâng."
Trương Viễn gật đầu, sau đó ra khỏi cửa đi theo đám người xem náo nhiệt.
Đông đảo dân làng chạy chậm một mạch đến cửa đường núi, lập tức nhìn thấy cái xác khô trên mặt đất.
Lúc này trời đã tối đen, hai cái xác này trông đặc biệt kinh khủng, khí tức âm sâm lặng lẽ lan tràn xung quanh.
Quả nhiên là náo loạn quỷ dị rồi!
Mọi người không ai không rợn tóc gáy, ai nấy nhìn nhau, đều thấy được sự sợ hãi và hoảng loạn trong mắt đối phương.
"Tránh ra, đều tránh ra!"
Lại có người chạy tới, hơn nữa còn mang theo đuốc chiếu sáng.
Gia đinh nhà Trần viên ngoại đến rồi, tên sư gia mặt chuột cũng tới, thậm chí còn có trưởng thôn Trần Gia thôn!
Sư gia mặt chuột sắc mặt âm trầm vô cùng, liếc nhìn cái xác khô trên đất nói: "Kiểm tra một chút."
Mấy tên gia đinh gã mang theo nhìn nhau, đều không dám tiến lên kiểm tra.
Liên quan đến chuyện quỷ dị, người thường không ai là không sợ!
Sư gia mặt chuột thấy lời mình không ai nghe, không khỏi thẹn quá hóa giận chỉ vào một tên gia đinh quát lệnh: "Ngươi đi!"
Đối phương bất đắc dĩ, chỉ đành kiên trì tiến lên thăm dò.